Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1101 - Chương 1102: Được Lợi

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1102: Được lợi

Nhưng mối thù này không thể không báo!

Cho dù là tự bạo thì cũng phải nhổ ra được cục tức này, kết thúc mối huyết hải thâm thù này!

Nhưng hiện tại, chẳng những năm tên hung thủ đều đã chết, hung thủ lớn nhất cũng bị mình bắt được mà không tốn chút sức lực nào.

Dễ dàng giống như chạy đến ngọn núi hái một cây nấm vậy!

“Giang hồ à giang hồ... Thực sự là huyền diệu...”

Hiệu phó Thành mang theo Xà Uông đi được ba phút.

Một tiếng gầm thét chấn động đất trời vang lên, tràn ngập khắp bốn phương mênh mông, thân thể khổng lồ của Tinh Thú Xà Vương bay vút lên trời, giống như tàu sân bay vọt ra khỏi hang rắn, lao ra khỏi sương mù dày đặc, lao điên cuồng về nơi có đám người đứng dày đặc nhất!

“Chết chết chết chết chết...”

Tinh thần lực của Xà Vương chấn động hư không, khiến đất trời biến sắc, mây mù trên trời điên cuồng tụ lại, từng đợt tia chớp bị Xà Vương giáng xuống!

Rầm rầm rầm...

...

Nhiều chuyện xảy ra, chỉ có thể nói từng chuyện một.

Bên ngoài.

Vô số tên thợ săn tiền thưởng quay cuồng như ruồi bọ; người của Cao Võ Tiềm Long chiếm cứ ngọn núi cao nhất, cả đám người tinh thần căng thẳng, chú ý quan sát mọi động tĩnh xung quanh!

Tuy rằng ngẫu nhiên cũng có những cuộc chiến mắng chửi, nhưng nó không quan trọng, không liên quan đến tình hình chung.

Cũng ở một bên khác, thỉnh thoảng có một tiếng hổ rống, khiến mọi người kinh sợ.

Còn có một hai tiếng gào phẫn nộ của Rết Vương bên kia nữa.

Trả bạn chơi cùng lại cho ta!

Tựu chung lại, về tổng thể, toàn bộ thế cục vẫn tương đối ổn định và bình lặng.

Ngoại trừ việc hai nhóm người đột nhiên đánh nhau, hơn nữa còn kết thúc trận chiến rất nhanh, thì không có việc quá khích nào xảy ra nữa.

Chỉ là từng bóng người vẫn bay qua bay lại như tia chớp trong núi rừng.

Nhưng những hành động này chắc chắn là phí công vô ích. Tả Tiểu Đa căn bản không ở gần đó, sao có thể phát hiện được gì chứ.

Hơn nữa trong lòng mọi người đều biết: Trước khi Tả Tiểu Đa xuất hiện, cho dù có xảy ra hỗn loạn thì cũng chẳng loạn được đến đâu!

Nhưng, ngay sau đó...

Từ phía Xà Cốc cách đó khá xa, vẫn luôn khá yên lặng, đột nhiên truyền tới một tiếng nổ long trời lở đất!

Tất cả mọi người đều là cao thủ tu hành, sao có thể không đoán ra được, đây rõ ràng là một màn tự bạo điên cuồng tới cực điểm!

Nhưng lại không phải là tự bạo của cao thủ bình thường!

Người bình thường không thể đạt tới hiệu quả như vậy!

Trực tiếp tự bạo khiến cho núi lở, sao có thể là chuyện mà người tu luyện bình thường làm được?

Sau đó lại nghe thấy tiếng gầm rống căm phẫn của Xà Vương vang tận mây xanh!

Trên đỉnh núi, đám người Diệp Trường Thanh đột nhiên đứng lên, vẻ mặt vô cùng nặng nề.

Theo bản năng, bọn họ có thể cảm giác được, động tĩnh này e rằng có liên quan đến Tả Tiểu Đa...

Nhưng tên nhóc này rốt cuộc đã trêu phải cái gì? Sao có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy!

Nhìn về phía đám mây hình nấm khổng lồ đang chậm rãi bốc lên cao, trong lòng Diệp Trường Thanh tràn đầy lo lắng.

Rốt cuộc... đã xảy ra chuyện gì vậy...

Ngay lúc này.

Trong màn sương mù dày đặc phía trước, một bóng người đột nhiên xuyên qua mây mù tới đây, tốc độ di chuyển nhanh đến mức khiến người ta không thể tin nổi, căn bản không hề dừng lại, lao thẳng đến ngọn núi cao nhất.

Mà trong tay hắn, rõ ràng còn mang theo một người!

Diệp Trường Thanh liếc mắt đã nhận ra người đang tới đây, hắn không khỏi mừng rỡ: “Thành huynh đệ! Ngươi... trong tay ngươi là ai vậy?”

Vốn tưởng rằng hiệu phó Thành mang theo Tả Tiểu Đa ra ngoài, hắn chuẩn bị đứng lên chặn hậu, nhưng lại đột nhiên phát hiện đó không phải là Tả Tiểu Đa!

Ai vậy?

Tại sao hiệu phó Thành lại mang theo hắn ra?

Còn nữa, người kia có vẻ thê thảm quá đi, gần như chỉ có nửa người, nguyên một cái chân đều không còn nữa!

“Ha ha ha... kẻ thù của ta, hôm nay bắt được!”

Hiệu phó Thành cười lớn, hết sức sảng khoái.

Hắn bay vút đến như cầu vồng xuyên qua mặt trời, trực tiếp xông thẳng lên đỉnh núi. Thế nhưng ngay khoảnh khắc xông lên đỉnh núi này, hắn cũng thấp giọng gấp rút nói một câu.

“Đi mau! Đi mau! Mau đi theo ta! Xà Vương điên rồi, chẳng mấy chốc sẽ tới...”

Hắn từ bên kia xách theo Xà Uông không ngừng nhảy xuống, dẫn đầu mà đi.

Diệp Trường Thanh cười ha ha: “Tốt quá rồi, mối hận cũ nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng báo được! Đi đi đi, chúng ta cùng nhau đi xem!”

Hắn vung tay lên, dẫn theo mọi người của Cao Võ Tiềm Long đồng loạt bay xuống theo.

Làm bạn nối khố hơn một nghìn năm, sự phối hợp ăn ý đã đạt đến mức đáng kinh ngạc, hoặc khiến người ta giận sôi rồi.

Hoàn toàn không có chút trì trệ hay bất kỳ sự không hài hòa nào khác!

Tự người của chúng ta có thể đi, thế nhưng đám người đáng chết này không thể đi. Nếu bọn họ đi, Xà Vương xuất hiện sẽ chiến đấu với ai chứ?

Thế nên chúng ta không chỉ phải rời đi, mà còn phải ổn định những người này, khiến bọn họ không thể rời đi mới được!

Kết quả là, tất cả những người thuộc Cao Võ Tiềm Long đều biến mất, rời đi rồi.

Để lại đám người giang hồ vẻ mặt hoang mang, không biết vì sao.

“Sao ta lại nhìn thấy người vừa tới kia còn mang theo một người nữa nhỉ, không phải là Tả Tiểu Đa đấy chứ?”

“Ngu ngốc, người vừa tới là hiệu phó Thành của Cao Võ Tiềm Long, vết sẹo trên mặt hắn đã rõ ràng chưa? Hắn mang theo người kia, người đó bị thương nặng, còn mất cả một chân, có điều chắc chắn không phải là Tả Tiểu Đa, bởi vì khí tức của người kia suy yếu. Đây chính là dấu hiệu của khí tán công tiêu, tu vi cạn kiệt. Thế nên nói kẻ thù cũng không phải giả, ít nhất không phải là Tả Tiểu Đa!”

“Ngươi có thể phân tích như thế, sao không phân tích cụ thể là chuyện gì đi?”

“Bên kia sao lại lở núi thế?”

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

“Kẻ thù cái gì? Báo thù? Đây là chuyện gì với chuyện gì? Vừa rồi vị đại diện môn kia giải thích hả?”

Bóng người chớp lên.

Hơn mười người vượt qua hư không, trong nháy mắt lao tới đỉnh núi cao nhất. Người của Cao Võ Tiềm Long vẫn còn đang ở trên đỉnh núi, chau mày.

“Rốt cuộc có chuyện gì?”

“Tất nhiên là có chuyện lớn xảy ra.”

“Thế nhưng...”

Đã không cần phải đoán nữa!

Bởi vì sự thực đã xuất hiện.

Một trận gió tanh bất thình lình bao phủ. Mọi người chỉ cảm thấy bầu trời tối sầm, ngẩng đầu nhìn lên, cả đám người đều lộ vẻ hoảng sợ.

Chỉ thấy trên bầu trời cách đó không xa đột nhiên xuất hiện một con rắn khổng lồ dài như tàu sân bay!

Xà Vương!

Xà Vương lại xuất cốc, mạnh mẽ lao tới!

Thân thể khổng lồ kia như che lấp bầu trời, toàn thân tràn đầy độc chướng, còn phun... máu tươi tung tóe?

Bình Luận (0)
Comment