Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1123 - Chương 1124: Có Phải Ngươi Có Tình Nhân Ở Bên Ngoài Không? (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1124: Có phải ngươi có tình nhân ở bên ngoài không? (2)

“Không đến nỗi, không đến nỗi…” Tả Trường Lộ cười gượng liên tục.

“Chẳng lẽ ngươi đang đợi tin nhắn gì?”

Ánh mắt Ngô Vũ Đình có chút nguy hiểm: “Chờ tin nhắn của ai? Tả Trường Lộ, Có phải ngươi có tình nhân ở bên ngoài không? Nói, cuối cùng là ngươi có mấy tấm thẻ riêng? Tình nhân kia là Tiểu Tam hay là Tiểu Vương?”

“Không có khả năng! Sao có thể được! Ngươi đừng suy nghĩ linh tinh được không, Tiểu Tam Tiểu Vương gì chứ!” Tả Trường Lộ bị Ngô Vũ Đình hù không nhẹ, còn có thể liên tưởng như vậy sao?

“Không phải Tiểu Tam Tiểu Vương, vậy ngươi căng thẳng cái gì? Sao mà nhìn tâm sự nặng nề như vậy?” Ngô Vũ Đình ngược lại nhíu mày càng chặt, giống như Tả Trường Lộ hiểu nàng rất rõ, nàng cũng hiểu rõ Tả Trường Lộ như vậy.

“Ta đây không phải là lo lắng cho Tiểu Đa sao?”

Tả Trường Lộ ho khan một tiếng: “Cũng không biết, bên kia xong việc chưa, bây giờ xem như là ta đã biết cái gì là con đi ngàn dặm mẹ lo lắng.”

“Tiểu Đa không có việc gì.”

Ngô Vũ Đình rất chắc chắn, nói: “Bên kia có Tiểu Hùng cùng Tiểu Ngư trông chừng, có thể có chuyện gì?”

Ngô Vũ Đình rất tin tưởng.

Tả Trường Lộ cười gượng: “Đúng vậy, ngươi nói đúng, làm sao có chuyện gì được!”

Ngô Vũ Đình tỉ mỉ nhìn Tả Trường Lộ, trong ánh mắt tràn ngập tìm tòi nghiên cứu: “Có chuyện xảy ra!”

Giọng điệu rất là khẳng định.

“Không!”

Tả Trường Lộ bị dọa giật mình, lập tức phủ nhận.

“Ngươi quả nhiên có chuyện!” Tả Trường Lộ càng căng thẳng, Ngô Vũ Đình ngược lại càng thêm khẳng định: “Nói!”

“Thật sự không có việc gì!” Tả Trường Lộ thề thốt.

Ánh mắt Ngô Vũ Đình nguy hiểm: “Ngươi có nói hay không?! Thật sự nuôi Tiểu Tam??”

“Thật sự không có việc gì, ta nói cái gì đây?”

Vẻ mặt Tả Trường Lộ vô tội, còn có chút uất ức: “Có thể có chuyện gì? Ngươi chẳng lẽ còn không biết thân phận của chúng ta? Ngươi xem ngươi mỗi ngày nghi thần nghi quỷ… Đây là làm gì vậy? Bây giờ trong đầu ngươi đều là ý tưởng gì đâu không? Hiện tại ta cả ngày ở cạnh ngươi, muốn tìm tình nhân cũng phải có thời gian chứ!”

Bị một tràng của Tả Trường Lộ chọc cười, Ngô Vũ Đình ngẫm lại cũng có lý.

Ánh mắt dần dần quay lại dịu dàng, nhưng vẫn cau mày, lẩm bẩm nói: “Chung quy có cảm giác không thích hợp.”

Tả Trường Lộ âm thầm lau mồ hôi lạnh một phen: “Này, phụ nữ các người, chính là thích suy nghĩ lung tung, nhất là sau khi chơi điện thoại, thật sự không nói nên lời mà…”

Ngô Vũ Đình trợn mắt, xoay người đi trong nháy mắt.

Tả Trường Lộ đang định thở phào một hơi…

Nhưng ngay tại thời điểm vi diệu này, âm nhạc vang lên, giai điệu rất vui tươi.

“Muội muội ngươi chờ ta, muội muội ngươi chờ ta, ca ca ở ngoài kiếm tiền, cưới ngươi làm vợ…”

Điện thoại reo.

Điện thoại của Tả Trường Lộ reo!

Thân mình Tả Trường Lộ kìm lòng không đậu run rẩy một chút.

Đậu xanh… Sao mà hết lần này đến lần khác lựa chọn lúc này, chán thật….

Ngô Vũ Đình theo tiếng quay đầu lại, chăm chú nhìn Tả Trường Lộ, ánh mắt dần lộ vẻ nguy hiểm.

“Nhạc chuông hay quá nha.” Ngô Vũ Đình mặt lạnh: “Ai gọi đấy?”

Vẻ mặt Tả Trường Lộ đau khổ: “Điện thoại của công ty quảng cáo… Đây có thể chứng minh gì chứ… Ngươi thật sự nghĩ ta có tiểu tam sao!?

Tiếng chuông còn đang vang.

Ngô Vũ Đình hai tay khoanh trước ngực, trên cao nhìn xuống Tả Trường Lộ: “Thế sự khó lường, càn khôn tẫn kỳ, ai có thể nói chính xác chứ, nghe máy đi, ngươi sao còn chưa nghe?”

Môi Tả Trường Lộ run rẩy, giống như bị nghiêm hình tra tấn mà móc điện thoại di động của mình ra.

Trên màn hình, một cái tên đang nhảy nhót.

Du Đông Thiên.

“Là Du Đông Thiện gọi, ngươi nhìn xem, chắc chắn là tìm ta có việc, ta đi nghe điện thoại…” Tả Trường Lộ đưa màn hình điện thoại bày ra, đưa cho Ngô Vũ Đình nhìn một chút, lập tức bày ra dáng vẻ lo lắng, xoay người muốn tìm chỗ nào bí mật…

“Đi cái gì?”

Ngô Vũ Đình mặt mũi tràn đầy sương lạnh, hai mắt nghi ngờ, nguy hiểm quang mang lấp lóe.

“Xem như là Du Đông Thiên gọi điện thoại tới, còn không thể cho ta nghe? Giữa các ngươi có bí mật gì?”

Ngô Vũ Đình trực tiếp mệnh lệnh; “Ngay tại đây, nhận điện thoại đi!”

Khuôn mặt Tả Trường Lộ gần như muốn biến dạng: “Đến mức đó sao, đến mức đó sao, bệnh đa nghi của ngươi sao lại lớn như vậy, chẳng lẽ còn có thể làm giả tên Du Đông Thiên sao?”

Không thể không nói, hành động của ba Tả vẫn thực đúng chỗ, gần như là cấp bậc ảnh đế, lúc này còn có thể dẫn câu chuyện qua hướng khác!

“Ngươi có khai không!”

Ngô Vũ Đình tiến lên hai bước, đột nhiên lạnh lùng nói: “Con ta bị làm sao!?”

Một gương mặt xinh đẹp, trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, trong nháy mắt lại chuyển thành trắng bệch, thân thể mềm mại có chút run rẩy đứng lên.

Bản năng người mẹ của Ngô Vũ Đình đã liên tưởng đến khả năng tồi tệ nhất…

Nếu không, vì sao Tả Trường Lộ phải trăm phương ngàn kế đích gạt ta như vậy?

Tả Trường Lộ theo bản năng cả người run rẩy, chỉ cảm thấy khóe mắt đã không thể khống chế, liên tiếp chớp mắt, trong lòng trống rỗng bàng hoàng.

Tiếng rống này… Linh hồn nhỏ bé của ta cũng muốn bay luôn.

“Nghe đi!”

Ngô Vũ Đình nhìn di động, lại rống một tiếng.

Ngón tay Tả Trường Lộ giống như nặng ngàn cân, rốt cuộc đặt lên trên biểu tượng nhận điện thoại.

Điện thoại đã được kết nối.

Giờ khắc này, Tả Trường Lộ tưởng như là tội phạm tử hình đang chờ tuyên án.

Du Đông Thiên!

Ngươi tuyệt đối tuyệt đối đừng nói lung tung!

Không chỉ có mạng nhỏ của ngươi và lão Nam, mà còn có mạng nhỏ của thúc ngươi nữa, hiện tại đều phụ thuộc vào lời nói của ngươi đấy.

Giọng của Du Đông Thiên lập tức truyền ra: “Chú Tả, ha ha ha…”

m thanh Hữu Lộ Thiên Vương thực nhẹ nhàng, thực thả lỏng, còn thực sang sảng.

“Ờ.” Tả Trường Lộ.

“Tìm được Tiểu Đa Đa rồi, ha ha ha…” Hữu Thiên Vương lớn tiếng tuyên bố, hăng hái, tràn đầy đắc chí, đâu còn dáng vẻ suy sụp như lúc trước.

Ánh mắt Ngô Vũ Đình lạnh lẽo bắn qua: Tìm?

Có ý gì?

Có phải là lúc trước từng tìm không ra?

Bây giờ lại là tình huống như thế nào?

Tả Trường Lộ trực tiếp nhỏ ra một giọt mồ hôi lạnh.

Trong điện thoại, Hữu Thiên Vương hào hứng phấn chấn, không kịp chờ đợi mà báo: “Trời ạ, cũng không biết làm sao lại đột nhiên biến mất, khi đó làm ta sợ muốn chết… Rõ ràng đã khóa hồn, vậy mà còn tìm không thấy tung tích của hắn, ta xuýt nữa sốt ruột chết… Đúng rồi chú Tả, chuyện này, ngài còn chưa nói cho thím chứ? Tuyệt đối đừng nói cho nàng… Chuyện này bây giờ đều đã tìm được rồi, cũng không sao mà, chính là đạo lý này, không cần thiết làm cho thím ấy lo lắng, ngài nhất định cũng nghĩ như vậy, ngài khoan dung một chút, làm ơn…”

Mặt Tả Trường Lộ vặn vẹo.

Bình Luận (0)
Comment