Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1122 - Chương 1123: Có Phải Ngươi Có Tình Nhân Ở Bên Ngoài Không?

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1123: Có phải ngươi có tình nhân ở bên ngoài không?

“Cái gì?”

“Tiểu Niệm còn cho riêng ta năm mươi nghìn. Nói là… để lại tiền riêng cho cha.”

Tả Trường Lộ cười khà khà: “Con gái của ta ngoan ghê, con gái của ta sợ mẹ không cho cha tiền, đặc biệt chuyển riêng qua cho ta luôn, nhưng ta cầm có thể sử dụng vào đâu đây?”

Ngô Vũ Đình hừ một tiếng, thản nhiên nói: “Không dùng à? Tiền riêng của ngươi là cái thẻ nào?? Sao ngươi còn nhận tiền mà ta không biết?”

Tả Trường Lộ trố mắt: “…”

Cuộc sống gia đình tạm ổn cứ thế mà bình bình đạm đạm đi qua, một ngày lại một này, Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình đối với tình trạng hiện giờ hết sức vừa lòng, trải qua cực kỳ thích ý.

Biết rõ là những điều này đều sẽ tới….

Nhưng mà không nghĩ đến… có thể thoải mái dễ chịu mà sống đến già như thế này!

Nuôi lớn con trai con gái trở nên hiếu thảo, ngày tháng sau này chính là thoải mái thích ý như vậy đấy!

Nhưng mà vợ chồng Tả Trường Lộ mấy ngày nay cũng không thoải mái.

Mấy ngày hôm trước, đầu tiên là Ngô Vũ Đình bắt đầu làm đồ ăn.

“Chờ xong việc, nhất định phải mời Tiểu Hùng với Tiểu Ngư đến nhà một chút, thuận tiện chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, ta phải chiêu đãi bọn hắn thật tốt.”

Du Đông Thiên họ Du, cái gì bơi giỏi nhất? (du ~ bơi)

Cá chứ gì nữa!

Lại là con cá nhỏ dưới tay con cá lớn, cho nên đương nhiên gọi là Tiểu Ngư!

Ngô Vũ Đình vẻ mặt lạnh lẽo: “Có thể nghĩ đến giăng bẫy con ta, đã là đầu óc thông minh, còn dám biến thành hành động, đó chính là trí dũng song toàn, ta nhất định phải mời tiểu tử này một bữa ra trò.”

Tả Trường Lộ khuyên rồi lại khuyên, chung quy vẫn có cảm giác kêu người ta đến để làm thịt có chút không được tốt, phải không?

Hơn nữa Tiểu Ngư vẫn là một tiểu bối, khó trách khỏi hiềm nghi lấy lớn hiếp nhỏ, không thì sau khi chúng ta trở về, đến nhà bọn họ chơi…

Nhưng mà, từ ngày hôm qua, người khó chịu biến thành Tả Trường Lộ.

Bởi vì Tả Tiểu Đa mất tích!

Tả Trường Lộ tạm thời còn chưa dám nói với Ngô Vũ Đình

Hắn biết rõ, nếu mình nói ra, vợ sẽ nổi điên, có lẽ chính là loại vừa nổi điên vừa cuồng loạn!

Bây giờ Ngô Vũ Đình vẫn chỉ là tức giận, bởi vì không có ai hiểu biết bên trong đại lục hơn so với hai người bọn họ, cao thủ đương nhiên là không ít, nhưng mà…so với biên cảnh, thì còn an toàn lắm!

Chỉ là giăng bẫy Tả Tiểu Đa, mà lại có người Du Đông Thiên và Nam Chính Càn phái đi trông chừng, phàm là xảy ra biến cố, đều ở trong phạm vi khống chế.

Chính là bất luận như thế nào, đều không xảy ra được chuyện gì lớn.

Tín nhiệm và tin tưởng này, hai vợ chồng vẫn có.

Nếu là ở trong đại lục, trung tâm thành thị; có Hữu Lộ Thiên Vương và Bộ trưởng Bộ Tài chính, cộng thêm cả Cao Võ Tiềm Long che chở, còn có thể xảy ra chuyện gì…

Nếu còn có thể xảy chuyện, vậy thật đụng phải ngộ nhỡ, thiên ý trêu ngươi!

Tả Trường Lộ cảm giác, Hữu Lộ Thiên Vương và Bộ trưởng Bộ Tài chính, dù sao cũng sẽ không vô duyên vô cớ bắt con trai của mình, còn lấy mạng nhỏ của bọn họ đùa giỡn.

Bọn họ hoàn toàn biết nếu thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sẽ tạo thành hậu quả như thế nào, đó là hậu quả mà bọn họ dù tự sát tạ tội cũng không đủ.

Thế nhưng, việc đời chính là ly kỳ như vậy.

Ngay tại thời điểm Tả Trường Lộ buồn rầu làm sao để ngăn Ngô Vũ Đình có suy nghĩ mời khách…

Du Đông Thiên gọi điện đến.

Đừng nhìn Tả Trường Lộ ở đầu bên kia điện thoại biểu hiện điềm tĩnh như bình thường, không hề dao động, thật ra trong lòng chính là trực tiếp lộp bộp một tiếng!

Lập tức mạnh mẽ cúp điện thoại, cầm điện thoại qua bên kia, nhắn cho Du Đông Thiên một tin nhắn.

Nếu không có chuyện gì lớn, Du Đông Thiên tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại tới, mà chỉ cần có điện thoại, thì tất nhiên là chuyện lớn.

Nhưng hiện tại đang giăng bẫy Tả Tiểu Đa, trừ cái đó ra, còn có thể là chuyện lớn gì!?

Chuyện này gần như có thể tưởng tượng ra.

Quả nhiên, câu nói đầu tiên của Du Đông Thiên gần như làm cho Tả Trường Lộ muốn ngất đi.

Tả Tiểu Đa mất tích? Biến mất? Tìm không thấy?!

Tả Trường Lộ trước mắt tối sầm ngay tại chỗ.

Tính cách của vợ, không ai hiểu bằng hắn. Hy vọng có một đứa nhỏ của chính mình cỡ nào…

Tả Trường Lộ còn biết, một khi con trai không còn, Ngô Vũ Đình chắc chắn sẽ trực tiếp bùng nổ; không nói hủy diệt đại lục gì đó, nhưng ít nhất Du Đông Thiên và Nam Chính Càn thì đừng mong sống được!

Thậm chí vợ sẽ chia tay với mình, từ nay về sau cả đời không gặp lại, cũng là hành động rất có khả năng xảy ra!

Có điều Tả Trường Lộ ngạc nhiên giây lát, rồi lại bắt đầu nghĩ lại.

Con trai ruột của ta, thực sự tồn tại tinh thần cảm ứng…

Phụ tử liền tâm, ta có cảm giác được cái gì dị thường không?

Mấy ngày nay vợ ta cũng không có gì dị thường mà…

Vì thế trả lời một câu.

Cho Du Đông Thiên thời gian hai ngày.

Hai ngày giảm xóc đường sống này, cũng là Tả Trường Lộ cho mình thời gian hai ngày?

Nếu trong tình huống như vậy hai ngày tìm không thấy, thì cơ bản không cần tìm nữa.

Từ khi nhận được tin tức này, Tả Trường Lộ bắt đầu tâm thần bất an, vậy mà lại bắt đầu nằm mơ; thường xuyên đột nhiên túa ra mồ hôi lạnh.

Nhưng làm hắn cảm thấy vất vả nhất, vẫn là ở trước mặt vợ không thể biểu hiện bất cứ điều gì dị thường, mức độ vất vả và giày vò, thực sự không dám nghĩ lại.

Bình thường hắn cũng không thường xuyên nhìn điện thoại, trạng thái thường ngày đều là tùy tay ném loạn điện thoại, có đôi khi ném ở bên canh gối đầu của vợ.

Nhưng mà bây giờ điện thoại không rời tay.

Thời điểm không có gì làm, đều sẽ lấy ra xem xem, xem có tin tức mới nào mà hắn không để ý đến không!

Thỉnh thoảng muốn đi đến nơi nào lại lấy ra xem, nhìn xem có đủ tín hiệu không?

Chỗ nào không có tín hiệu, kiến quyết không đi, ngộ nhỡ không nhận được tin tức quan trọng thì sao?

“Anh ơi!” Ngô Vũ Đình gọi.

“Đây đây đến đây.” Tả Trường Lộ đang lén lút nhìn điện thoại vội vàng trả lời, đi qua với vẻ mặt tươi cười.

“Hôm nay ngươi rất kỳ quái đó.”

Ngô Vũ Đình hoài nghi nhìn Tả Trường Lộ: “Làm sao thế? Ôm điện thoại không bỏ xuống được? Chơi điện thoại nghiện rồi hả? Cái đồ chơi này mị lực lớn như vậy sao, thu phục ngươi luôn rồi sao?”

Bình Luận (0)
Comment