Sau đó nhìn thấy tên nhóc này xúc rồi xúc, khoảng chừng trên trăm mét vuông gì đó, toàn bộ bị hắn cất vào trong nhẫn không gian…
“Cái nhẫn không gian kia có vẻ như thật sự rất rộng…”
Người này tuy rằng cũng là loại người có kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không nghĩ tới đồ vật như Diệt Không Tháp.
Hắn tất nhiên rất chắc chắn, đất bên trong mà Tả Tiểu Đa lấy đi này nhất định chính là linh dược Rết Vương đã canh giữ nhiều năm, nhưng là có chút việc không thể hiểu nổi chính là…
Tên nhóc này sao lại tìm chính xác thế nhỉ?
Sau đó chính là nhìn Tả Tiểu Đa cải trang một phen, dọc đường lén lút rời khỏi Ngô Công Cốc…
Tuy rằng trơ mắt nhìn thấy, nhưng là thần thức lại gần như không thể nào phát hiện được, cả đường đi bộ ra ngoài như vậy.
Loại thao tác này làm cho vị cao thủ vừa mới đến này cũng xem thế là đủ rồi.
“Loại đứa nhỏ thế này cũng không biết là làm sao sinh ra được… hèn hạ như vậy, dọc đường nghe hắn lẩm bẩm… cái gì mà cả hai đều chết, vận may rất tốt… Đây là nói cho ai nghe chứ?”
Vị cao thủ này càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái.
Bất kể là từ phương diện nào mà nói, tên nhóc nhà ngươi cũng không nên cho rằng như vậy mới đúng chứ!
Vấn đề này buồn bực ở trong lòng, mãi cho đến hai giờ sau…
Nhìn thấy tên nhóc này cho rằng chính mình đã an toàn rồi, trốn ở trong một cái hốc cây thở hổn hển, lẩm bẩm tự nói: “Haiz, cái gọi là số phận cho phép, vẫn chỉ là bởi vì gặp được cơ duyên, lúc trước gặp nguy hiểm không chết, có chú Nam ra tay bảo vệ, vừa rồi hai Đại Yêu Vương cùng nhau ngã xuống, rơi xuống trước mắt ta…”
“Trên đời này làm gì có nhiều chuyện tốt đến như vậy, khẳng định là người bảo vệ ta an toàn kia giết… Thật đúng là người tốt, cũng không giành đồ với ta… Không đúng, phải nói là ta giành đồ của hắn hắn cũng không hé răng…”
Chép chép miệng có chút tiếc nuối: “Ngươi nói xem tại sao hắn không giết chết Hổ Vương kia luôn đi chứ? Lại để cho ta nhặt đồ sót thêm lần nữa? Tiện lợi có sẵn như vậy, mỗi ngày đến mười lần tám lần gì đó, ta cũng không chê ít nha, haiz, chú Nam người này nhân từ nương tay, lại muốn bảo vệ môi trường sinh thái…”
“Thật là… Chú Năm căn bản không biết loại như da hổ, xương hổ này… sẽ đáng giá bao nhiêu… Lãng phí!”
Mặt vị cao thủ này đều tái rồi!
Tên nhóc con thối tha này rõ ràng trong lòng cái gì cũng đều hiểu được!
Nhưng chính là loại biết rõ ràng nhưng lại giả vờ hồ đồ này, cách làm cố ý tranh giành đồ…
Thật sự là tức chết ông đây mà!
…
Tả Tiểu Đa bây giờ thoải mái rồi, vừa lòng thỏa ý, hăng hái, vui mừng phấn khởi, tóm lại là hết sức vui vẻ!
Ba cây linh dược, giành được hai cây, mà còn kèm thêm hài cốt của đại yêu thượng cổ cũng lấy được!
Tả Tiểu Đa cảm thấy… trận thí luyện này, có vẻ như có thể xong rồi.
Ừ, thời gian duy trì liên tục của ván cờ này, cũng hẳn là xấp xỉ rồi nhỉ?
Lợi ích ta cũng lấy được khá nhiều rồi, còn không chấm dứt mà chờ cái gì?
Không thể nào, còn có chỗ tốt khác cho ta à?
…
Bộ dạng Tả Tiểu Đa rất đẹp trai, nghĩ lại càng đẹp, thế nhưng sự việc sao có thể đơn giản như vậy chứ?
Hắn lấy đủ lợi ích rồi thì sẽ chấm dứt à?
Làm sao có thể chứ?
Hiện giờ cả đại lục Tinh Hồn, mỗi một nơi đều đang tiến hành ‘đánh cờ’; làm sao nói chấm dứt thì có thể chấm dứt chứ?
Nhất là… Tả Tiểu Đa từ đầu đến cuối đều co rụt đầu, rất nhiều người muốn đối phó hắn còn chưa ra tay, không ra tay chẳng khác nào không có chứng cứ.
Cũng giống như thợ săn tiền thưởng không dám là người đầu tiên ra tay nhằm vào các giáo viên của Cao Võ Tiềm Long, chính là sợ để lại chứng cứ!
Những thợ săn tiền thưởng này lúc chưa thật sự ra tay chống lại Tả Tiểu Đa, thân phận chính là thợ săn tiền thưởng, ít nhất không phải là thợ săn tiền thưởng nhắm vào Tả Tiểu Đa.
Người ta thậm chí có thể nói là tới bảo vệ Tả Tiểu Đa, muốn làm một chuyện tốt cho Cao Võ Tiềm Long, dù sao cũng là học phủ cao cấp thuộc top ba của đại lục, lời giải thích muốn tạo quan hệ tốt có thể nói là lời biện bạch tuyệt vời.
Càng đừng nói bây giờ còn có phát hiện ngoài ý muốn, chuyện này lại càng thêm không có khả năng dễ dàng kết thúc.
Bên kia hai người Thiên Địa vừa xong, lập tức báo cáo cho Hữu Lộ Thiên Vương chuyện có thể tồn tại Di tích không gian.
Lần này Thiên Vương bên kia thế nhưng thật sự kinh ngạc!
Chẳng qua là tùy cơ ứng biện chọn một nơi, lại có thể có di tích tồn tại, đây là cái vận mệnh gì thế hả?!
“Nghĩ biện pháp mau chóng dẹp loạn sự kiện lần này.”
Có thêm tầng biến số này, nhất định trước tiên phải chấm dứt chuyện treo giải thưởng Tả Tiểu Đa lần này; nếu không một khi vô ý để lộ tin tức, Vu Minh và Đạo Minh ắt đều sẽ đến đây tham dự một chân!
Hết sức nhanh chóng chấm dứt việc này, sau đó phát động chế độ quản lý cưỡng chế…
Thiên Vương đại nhân đã suy nghĩ mọi chuyện tiếp sau rất tốt.
Nhưng là… không như mong muốn.
Người sáng suốt nơi đây rõ ràng không chỉ có một người.
Ngay lúc không gian dao động còn có người khác phát hiện, thậm chí còn phát hiện sớm hơn người của Tinh Hồn một chút.
Ngay lúc Hữu Lộ Thiên Vương bên này vừa mới buông điện thoại xuống, di động của mình đã điên cuồng reo lên.
Liếc mắt một cái nhìn tên người gọi, cười khổ một trận.
“Lôi huynh, ngươi làm sao lại tự mình gọi điện đến đây?”
Trong điện thoại, một âm thanh tức giận nói: “Ngươi giả vờ hồ đồ gì chứ? Di tích không gian, cùng nhau mở mang, phải có một phần của chúng ta.”
Trong nháy mắt Du Đông Thiên thấy đau răng.
“Bây giờ còn chưa xác định…”
“Hay là ta đi qua cùng ngươi đi xác định một chút? Hoặc là ta tự mình đi qua xác định một mình cũng được!”
“Thiệt tình còn chưa xác định là cái loại di tích gì.”
m thanh của Du Đông Thiên rất cẩn thận: “Trước mắt chỉ là giai đoạn phát hiện không gian dao động, thật sự không xác định…”
Đột nhiên tỉnh ngộ: “Đạo Minh các ngươi bên kia lại có thể có nội gián ở dãy núi Tinh Mang à? Muốn bóp chết thiên tài của chúng ta sao?”
Bên kia: “Ngươi quản được chắc?”
Du Đông Thiên đau răng một trận: “Như thế xem ra, Vu Minh bên kia cũng đã biết.”
Kế hoạch độc chiếm xem ra là không thể thực hiện được rồi.
Người phía bên kia cười ha ha: “Vậy nói như thế là đã định rồi đấy.”
Cúp điện thoại.
Du Đông Thiên nhức đầu xoa xoa mi tâm.
Đây là thật sự không có biện pháp, thiệt tình là chọi không được!
Đang lúc buồn bực hết sức điện thoại lại reo lên.
Vừa nhìn, lần này cũng thật sự là phải cười khổ, ngừng lại một chút, bắt máy nói: “Hồng lão đại, chúc mừng trở về!”