Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1144 - Chương 1145: Quyết Định Của Ngô Gia

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1145: Quyết định của Ngô gia

“Nói trắng ra thì cái mà bên Thượng Kinh đó chỉ thị chúng ta, rõ ràng là muốn làm ra hành động gì đó, nhưng lại không muốn nhảy vào vũng nước đục này, cho nên mới bảo chúng ta ra tay. Ta không tin là ngươi không nhìn ra điểm này, cũng chỉ là bịt tai trộm chuông, lừa mình dối người, tự mình lừa gạt chính mình mà thôi!”

“Sao ngươi có thể nói như vậy, muốn trở về Thượng Kinh, nếu không có thành tích gì, không trả một cái giá lớn thì làm sao có thể trở về được?”

Một người khác khinh bỉ khịt mũi.

“Ngươi chỉ nghĩ đến việc quay lại, sao không thử nghĩ đến hậu quả? Chuyện này có thể nói rằng bên tổ trạch đang khảo sát chúng ta. Nhưng cũng chưa chắc không phải đang tìm kẻ chết thay.”

“Vào ngày sự việc bị bại lộ, bọn họ chỉ cần phủ nhận một tiếng, nói chúng ta tự mình làm, lại lần nữa chia rẽ chúng ta, bọn họ sẽ không có bất kì tổn thất nào, nhưng phía chúng ta sẽ phải đứng trước thảm họa diệt vong!”

“Nói quá lời rồi!”

“Quá lời cái gì? Trước không nói đến việc Cao Võ Tiềm Long thế nào cũng trả thù, mà chỉ nói đến việc tu luyện của Tả Tiểu Đa đã có Viêm Dương Chân Kinh của Bộ trưởng Nam, cho nên mối quan hệ của họ có thể không thân thiết sao?”

“Chỉ bằng Phong Hải Ngô gia của chúng ta, lại có thể ngăn cản được một chưởng của Bộ trưởng Nam? Không nói đến nhà chúng ta, ngay cả Thượng Kinh Ngô gia có thể chống đỡ được Bộ trưởng Nam sao? Nếu thật sự có thể chống đỡ được, bọn họ thế nào không ra tay?”

“Lẽ nào không báo thù cho Vân Thiên sao? Cứ như vậy bỏ qua?”

“Thời thế đã thay đổi, mọi thứ đều phải biết phân biệt nặng nhẹ, chỉ vì tính mạng của một con cháu hậu bối, liệu có đáng để chúng ta liều lĩnh đánh cược bằng toàn bộ Ngô gia hay không!? Nếu Ngô Vân Thiên còn sống, hắn là một thiên tài có tương lai rộng mở, gia tộc có nghĩa vụ vì hắn ra mặt, điều này có thể hiểu được. Nhưng hắn đã chết, hơn nữa là chết trên võ đài của đại bỉ Long Hổ Bảng! Thật sự nhất định phải vì một người đã chết mà phá vỡ quy tắc, liều lĩnh khiến cho toàn bộ gia tộc gặp nguy hiểm à?”

“Ngô lão tam, ngươi có ý gì? Cái chết của Thiên Vân, vì sao từ trong miệng ngươi lại có thể nói một cách nhẹ nhàng như vậy? Là vì Thiên Vân không phải là con trai ruột của ngươi, đúng không?”

“Cho dù là con ruột của ta, thì ta cũng phải suy xét đến sự an toàn của gia tộc! Tuyệt đối không cho phép xảy ra loại nguy hiểm này! Phong Hải Ngô gia chính là kết quả của hàng chục thế hệ làm việc vất vả gây dựng nên, hoàn toàn không thể vì chút chuyện nhỏ này mà hủy diệt trong chốc lát!”

“Khốn kiếp, Ngô lão tam, ta cảm thấy ngươi đang cười trên nỗi đau của người khác, loại phát ngôn bừa bãi này, ngươi không đau lòng sao?!”

“Một chút cũng không đau lòng, vì sao ta phải đau lòng chứ?! Bây giờ tình hình đã rõ ràng, ta chỉ đang nói sự thật, Ngô lão tam ta vào sinh ra tử vì gia tộc biết bao nhiêu lần? Có lần nào không phải vì suy tính đến đại cuộc cho gia tộc, ngươi đừng vì một đứa con trai đã chết mà tùy tiện làm bậy!”

“Im lặng!”

Gia chủ Ngô gia, trên mặt ông nội của Ngô Vân Thiên tràn đầy sự rối rắm và nặng nề.

Hắn cũng bị choáng váng trước tiếng tranh cãi của mấy chục hậu bối, rất khó để đưa ra quyết định.

Từ góc độ tình cảm, thật ra hắn càng nghiêng về việc thủ tiêu Tả Tiểu Đa, báo thù cho cháu trai ruột của mình, nhưng từ góc độ lý trí, lại cảm thấy làm như vậy không được.

Ngô gia ở Thượng Kinh cũng không có bất kỳ hành động nào, giật dây gia tộc chính mình ra tay, nếu suy nghĩ kỹ hơn thì có thể thấy rõ được sự rủi ro trong đó lớn như thế nào.

Tuy hận ý đang quay cuồng ở trong lòng, nhưng lý trí bình thường lại vẫn luôn tỉnh táo.

Cái loại một đao nhanh chóng giết chết kẻ thù khiến thể xác và tinh thần sảng khoái, ý nghĩ vui sướng thông suốt, và loại lão luyện thành thục, yêu cầu tâm lý vững vàng cẩn thận, đấu đá lẫn nhau liên tục.

“Ta nói vài lời.”

Sắc mặt Ngô gia chủ u ám, nói: “Gia tộc Thượng Kinh cũng không chỉ muốn chúng ta làm chuyện này, mà muốn xem thái độ của chúng ta. Bên phía Thượng Kinh cũng sẽ đưa người ra, chẳng qua bên đó hành động sẽ cẩn thận không để lại điểm yếu.”

“Điểm thứ hai chính là, mối thù nợ máu, vấn đề là có muốn báo thù hay không. Con cháu của gia tộc đã chết, nếu như gia tộc vẫn cứ thờ ơ, vậy sẽ ảnh hưởng gì đến sự phát triển lâu dài của một gia tộc? Nói cách khác, nếu bất luận một người nào trong các ngươi chết ở bên ngoài, vậy bản thân các ngươi mong muốn gia tộc báo thù rửa hận cho các ngươi? Hay muốn ôm cao ngã nhẹ? Việc này liên quan đến sự gắn kết của gia tộc, không phải đơn giản chỉ là đạo lý đúng sai!”

Mọi người cùng nhau im lặng một hồi.

Sắc mặt của Ngô gia chủ thay đổi phức tạp, sau một lúc lại tiếp tục nói: “Điểm thứ ba mới là điều đáng lo ngại, giết Tả Tiểu Đa, nếu không liên lụy đến Ngô gia, không có tai nạn về sau, tự nhiên là điều tốt nhất, đặc biệt là bây giờ, thế giới ngầm đều đang hành động, chúng ta mượn gió bẻ măng, chưa chắc có thể bị lộ. Nhưng…”

Giọng điều của hắn tăng thêm: “Một khi đã bị lộ, Ngô gia sẽ không còn nữa!”

“Liệu chúng ta có thể mạo hiểm hay không, chúng ta cần phải cân nhắc thật kỹ.”

“Vài điểm vừa rồi, nói tới cũng không có sự mâu thuẫn với nhau. Vì bất kỳ vấn đề gì, cũng sẽ có sự suy xét mặt này mặt kia. Chuyện như vậy, gia tộc đã từng làm rất nhiều. Nhưng lần này, liên quan đến Bộ trưởng Nam, không thể hành động thiếu cẩn thận.”

“Gia tộc muốn phát triển, muốn đông đúc, muốn lớn mạnh thì tất nhiên cũng cần phải mạo hiểm ở một mức độ nào đó, nhưng cũng chắc chắn không thể thiếu những hành động đáng tin cậy. Khi cả hai đều không thể lo được, chỉ có thể lựa chọn một cái.”

“Đây là một lần lựa chọn! Là sự lựa chọn có liên quan đến sự tồn tại của Ngô gia!”

Sau khi Ngô gia chủ nói xong những lời này, sắc mặt của hắn hiện ra thêm vài phần già nua.

Dù sao ở trong lòng hắn, xác thật vẫn nghiêng về phương thức giết chết Tả Tiểu Đa, nhưng, cũng tuyệt đối không thể không suy xét đến vấn đề tồn tại của cả gia tộc.

Những nhân vật cao cấp của Ngô gia vẫn rơi vào bầu không khí im lặng như cũ, một lúc lâu sau cũng không ai nói gì.

Bình Luận (0)
Comment