Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1145 - Chương 1146: Quyết Định Của Ngô Gia (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1146: Quyết định của Ngô gia (2)

Những người trước đó theo chủ trương báo thù, vẻ mặt nặng nề bắt đầu xem xét hậu quả, mà đối với những người trước đây theo chủ trương lựa chọn im lặng, cũng đang xem xét cân nhắc lại về vấn đề liên quan đến sự gắn kết của gia tôc.”

Vấn đề này hằn sâu vào tâm khảm của mọi người: nếu bản thân mình chết, hoặc con của mình chết, gia tộc có muốn ra mặt hay không? Có thể ra mặt hay không? Là báo thù rửa hận? Hay lấy đại cục làm trọng?

Nếu gia tộc thờ ơ, sẽ không khiến cho lòng người cảm thấy lạnh sao?

Có thể hay không?

Trong lòng của mỗi người đều đã biết rất rõ đáp án, hiển nhiên là chắc chắn rồi!

Nhưng… vẫn rất khó lựa chọn!

Cha của Ngô Vân Thiên, đang ngồi ở một bên với vẻ mặt thâm trầm.

Vốn dĩ hình tượng người đàn ông trung niên phong thần như ngọc, trong khoảng thời gian ngắn sau khi con trai chết, mái tóc lấm chấm bạc đã che kín phần tóc mai.

Sắc mặt hắn u ám, vẫn ngồi im lặng không nói một lời, nhưng khí tức âm trầm trên người hắn vẫn có thể truyền đến những người khác.

Rất nhiều người không nhịn được nghĩ đến, nếu Ngô Vân Thiên là con trai mình, mình sẽ nghĩ như thế nào, làm như thế nào và lựa chọn như thế nào?

“Thử nghe tụi nhỏ nói sao.”

Con cháu thế hệ sau được gọi vào.

Những nhân tài các viện đứng đầu bảng xếp hạng gia tộc, trong đó có hơn năm sáu người đang theo học tại Cao Võ Tiềm Long!

“Đối với việc nhằm vào Tả Tiểu Đa, các ngươi có gì muốn nói không?”

Trong gia tộc Ngô Thị, Ngô Thái, người lớn tuổi nhất trong thế hệ trẻ bày tỏ thái độ rõ ràng: “Ta không đồng ý việc giết Tả Tiểu Đa!”

Phía sau, Ngô Kình và Ngô Nghị: “Chúng ta cũng không đồng ý.”

Vài vị thiếu niên khác do dự một chút, cũng sôi nổi tỏ vẻ: “Chúng ta cũng cảm thấy không nên lại nhằm vào Tả Tiểu Đa nữa.”

Cha của Ngô Vân Thiên nhìn vào đám thế hệ trẻ của gia tộc hơi xót xa trong lòng, ánh mắt dừng lại trên người Ngô Hải Vân, nhìn đứa cháu trai ruột của mình, giọng nói của người đàn ông trung niên nghẹn ngào hỏi: “Hải Vân, ngươi có gì muốn nói không?”

“Ta?” Trong lòng Ngô Hải Vân sững sờ, nếu có thể, bây giờ hắn muốn làm một người vô hình, không nói lời nào.

Nhưng tầm mắt của tất cả những người có uy vọng của Ngô gia, đều đang tập trung vào trên mặt hắn, vào lúc này Ngô Hải Vân cảm thấy vô cùng áp lực.

Hắn nhanh chóng sắp xếp ngôn ngữ của chính mình, chậm rãi nói: “Chú, đối với chuyện này, ta nghĩ rằng có thể chia thành hai phần để cân nhắc.”

“Đầu tiên, lúc Tả Tiểu Đa vừa đến Phong Hải, trưởng bối trong gia tộc ra truyền lệnh cho chúng ta phải qua lại thân thiết với Tả Tiểu Đa. Lúc đó chúng ta vô cùng thật lòng thật ý kết bạn với Tả Tiểu Đa, bao gồm Ngô Kình và Ngô Nghị và cũng bao gồm tất cả mọi người chúng ta ở tại Tiềm Long.”

“Chúng ta đều đã thực hiện như vậy.”

“Thời gian đầu, chúng ta không hề dễ dàng mới có thể tự thuyết phục bản thân mình, từ bỏ mối hận thù ở trong lòng, thu nhận một nhân tài với tâm thái bình thường… nhưng, khi đã hình thành được mối quan hệ tốt lẫn nhau, lại được báo lại rằng, thật ra ý nghĩa thật sự của gia tộc là muốn giết chết hắn, đối với chúng ta mà nói chính là một sự rèn luyện khác.”

“Chúng ta hiểu được kế hoạch nghi binh của gia tộc, cũng hiểu được suy tính của gia tộc về việc bày mưu tính kế, nhưng… về mặt cảm xúc của chúng ta… thì vẫn rất khó chấp nhận.”

Ngô Hải Vân ngẩng đầu lên, nói: “Chúng ta cũng không phải loại người từ bỏ hết thảy vì tình cảm huynh đệ, nhưng… ở giai đoạn này, cá nhân ta cảm thấy… không thích hợp giết Tả Tiểu Đa.”

“Trận sát cục này của dãy núi Tinh Mang, đã thu hút sự chú ý của đế quốc cấp cao, số tiền thưởng của thợ săn đầu người theo như chúng ta tính ra được, đã vượt quá con số chục nghìn, hơn nữa điều này còn giới hạn trong tính toán của chúng ta, số người thực tế đã đến chỉ có thể càng nhiều hơn, thật sự quá nhiều, chắc chắn sẽ chạm đến ranh giới cảnh giác của cấp cao đế quốc …”

Ngô Hải Vân nói như vậy.

Toàn bộ người Ngô gia đều im lặng.

Cha của Ngô Vân Thiên thở dài.

Gia chủ Ngô gia cũng thở dài.

Ngô Hải Vân suy nghĩ một chút, lại nói: “Thật ra ta cho rằng, chú, ông nội và các vị trưởng bối xem xét vấn đề này, có thể hơi phiến diện, hơi được coi là đương nhiên!”

“Lời này nghĩa là sao?”

“Theo ta, vấn đề bây giờ đã không phải việc chúng ta có giết Tả Tiểu Đa hay không, mà là việc chúng ta có tham gia vào chuyện này hay không.”

Ngô Hải Vân nói: “Theo tình hình hiện tại, toàn bộ thế giới ngầm đều đang dốc sức săn giết Tả Tiểu Đa, chỉ với mức độ này… xin thứ lỗi cho ta nói thắng. Khả năng người Ngô gia chúng ta có thể thành công đến cuối cùng để giết chết Tả Tiểu Đa, cũng gần như bằng không!”

Những lời này, khiến tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy ảm đạm.

Nhưng lại không thể không thừa nhận, những lời này chính là sự thật, lời nói thật không thể lại thật hơn!

Đôi mắt của cha Ngô Vân Thiên hơi sáng lên một cách bí ẩn, nói: “Ta vẫn còn một biện pháp.”

“Biện pháp gì?”

“Có thể truyền lệnh cho người bên kia tiếp tục chờ thời cơ hành động. Nếu, ta nói là nếu… nếu Tả Tiểu Đa thật sự thương nặng mà bị chúng ta gặp được… hoặc là bị chúng ta bắt được… đợi đến lúc đó, sẽ lại bàn bạc cụ thể việc xử lý như thế nào cũng không muộn!”

Mọi người đều rơi vào trầm tư, lấy bất biến ứng vạn biến như thế này, phương pháp tiến thoái có căn cứ, trước mắt cũng có thể xem như phương pháp có lợi nhất đối với mình.

Ngô gia chủ: “Uhm, tạm thời quyết định như vậy đi, trước tiên không đưa ra quyết định.”

Nói xong, hắn đứng dậy, chắp tay sau lưng, chậm rãi đi ra ngoài.

Khi đi ngang qua con trai mình, hơi dừng lại, lắc nhẹ đầu, bước ra ngoài.

Mà ở Cao gia, cuộc tranh cãi cũng đang diễn ra kịch liệt.

Chỉ có điều so với Ngô gia thì Cao gia cuối cùng cũng hình thành được một quan điểm thống nhất.

Những người lớn tuổi vẫn còn đang tranh cãi, nhưng đến khi thế hệ trẻ lên tiếng, tình hình cục diện bày ra đã hoàn toàn khác.

Cao Xảo Nhi đã chủ động đứng lên, bày tỏ lập trường phản đối vô cùng rõ ràng.

“Ta phản đối việc giết Tả Tiểu Đa, cũng phản đối tham gia việc treo giải thưởng giết Tả Tiểu Đa.”

“Ngay từ đầu chúng ta đã căn dựa vào chỉ thị của gia tộc… cố tình tiếp cận Tả Tiểu Đa, kết bạn…”

Một đoạn lời nói, giống hệt những gì Ngô Hải Vân đã nói, nhưng mà những lời nói tiếp theo, lại hoàn toàn khác.

Bình Luận (0)
Comment