Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1176 - Chương 1177: Ăn Sống!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1177: Ăn sống!

Không nén không được, dù có thể thời cơ không đúng, cũng không thể thay đổi…

Ầm ầm ầm… vang lên ở đâu?

Đây là Tả Tiểu Đa sắp xếp bụi Tinh Hồn Ngọc bên trong.

Nhưng Lý Thành Long không kịp xem vang lên ở đâu, phải nhanh chóng nén lại!

Bắt đầu!

Nhưng lần nén xuống này, một cảm giác đau nhói thấu xương bứt rứt tự nhiên sinh ra, điên cuồng tràn ra!

“Á á á á…”

Linh khí tuôn ra loạn xạ trong thất khiếu của Lý Thành Long, vừa điên cuồng hấp thụ, vừa điên cuồng đè nén, vừa điên cuồng hét thảm, cứ tiếp tục như vậy suốt hai tiếng đồng hồ mới nằm trên đất như bãi bùn, cả người run rẩy.

Lần thứ hai áp chế, cuối cùng thành công rồi.

Mà linh khí trong đan điền vẫn bị linh khí tiếp sau đó tràn vào, lại tràn đấy gần một nửa.

“Thật nguy hiểm… Đây là thịt gì vậy? Sao tà môn vậy?”

Lý Thành Long cầm thịt rết ra, nhìn tới nhìn lui trong tay.

Càng nhìn càng thích, tuy nghĩ lại vẫn hơi rùng mình, nhưng lại chẳng ảnh hưởng chút nào đến yêu thích trong lòng.

“Tốt thật! Thứ này này!”

“Đáng tiếc, bây giờ không dám ăn nữa, đang ăn thì… một lần như vừa nãy nữa, kinh mạch ta không ăn được… ít nhất, ít nhất cũng phải đợi hơn ba tiếng, sau khi cơ thể thả lỏng mới có thể tiếp tục, dục tốc bất đạt, dục tốc bất đạt…”

Lý Thành Long như thu hoạch được chí bảo, trong mắt hiện lên tia cảm kích sâu sắc.

Hắn biết rõ loại Linh Nhục điên cuồng tăng tu vi này khó có thế nào!

Giá trị liên thành, vô giá đều khinh nhờn Linh Nhục, bất cứ ai có được đều chỉ lo giấu kỹ, giữ cho mình mình hưởng thôi.

Nhưng Tả Tiểu Đa lại ném cho mình như vải rách.

Tả Tiểu Đa không biết tác dụng của thịt này sao?

Đó chính là kể chuyện cười, từ đầu khi ném qua đã nói mình luyện công, với cả cũng nói không được ăn nhiều, sao hắn có thể không biết hiệu lực khủng khiếp của món đồ xịn này?

Biết mà còn cho, đó quả thật là ân huệ siêu to khổng lồ, không, không thể dùng từ ân huệ để hình dung.

Đây là tình nghĩa anh em sâu đậm!

Phù Phù vừa tự mình công chiếm mình, đến nỗi hốc mắt đỏ bừng, sóng lòng trào dâng, quả thật cảm động muốn chết!

“Đời này có thể có được anh em như vậy, còn cầu gì nữa!”

Lý Thành Long hít sâu một hơi, cảm thấy chí khí ngút trời.

Ngày sau Lý Thành Long chắc chắn sẽ cùng Tả Tiểu Đa tạo nên nghiệp lớn động trời!

Lý Thành Long ta…

Đang trong lúc tự mình công chiếm kịch liệt thì Tả Tiểu Đa quay lại.

Thấy cả người Lý Thành Long nhếch nhác, kinh mạch lồi lên, trên người có chút máu, dáng vẻ kích động giống như có hai hàng nước mắt, Tả Tiểu Đa không khỏi bị dọa hú hồn chim én, sao phản ứng lớn dữ vậy?

Đến mức này sao, thật sự đến mức này sao?

“Lão đại! Tả lão đại…”

Lý Thành Long bổ nhào về trước ôm lấy Tả Tiểu Đa, bộc lộ chân tình: “Cảm ơn! Cảm ơn nhiều lắm!”

Lông mày Tả Tiểu Đa nhếch lênh, trầm giọng nói: “Cảm ơn cái gì, chúng ta là anh em!”

“Đúng vậy, chúng ta là anh em.” Nước mắt Lý Thành Long lại muốn tuôn ra.

Phù Phù vỗ vai Tả Tiểu Đa, khịt khịt mũi nói: “Tất cả đều không thể nói hết. Ha ha ha ha…”

Đột nhiên tinh thần sảng khoái cười ha ha.

Tả Tiểu Đa lại hơi sững sờ, nghĩ nghĩ mới hiểu rõ, xem ra nhóc con Phù Phù này đột nhiên có bước tiến không nhỏ, hơi kích động quá độ rồi.

Bản thân Tả Tiểu Đa không có cảm giác gì, vì thịt như vậy… hắn vẫn còn mấy chục nghìn cân.

Tổng cộng chia ra một cân có thể có cảm giác gì…

“Thế nào?” Tả Tiểu Đa hỏi.

“Lần áp chế thứ hai thành công rồi.”

Lý Thành Long vô cùng vui mừng: “Ta chỉ ăn có một miếng, chỉ ăn một miếng thôi á! Trong tức khắc không thể ngăn lại linh khí bên trong đó. Không những hoàn thành lần áp chế thứ hai, linh khí vẫn dư ra, lượng chân khí trữ trong đan điền lại tích lũy đến phân nửa.”

Tả Tiểu Đa ngạc nhiên đến nỗi con người suýt tí trợn ra: “Không phải chứ, sao hiệu quả đỉnh vậy? Một miếng á?”

Không phải đan điền Lý Thành Long quá nhỏ đấy chứ?

Nhưng cũng không phải, ta thường xuyên tu luyện với Phù Phù, ngoại trừ ta không ai hiểu rõ bản thân Phù Phù, tuy đan điền của hắn không bằng ta, nhưng vẫn mạnh hơn người thường nhiều…

“May thay lão đại nhắc ta không thể ăn nhiều.”

Lý Thành Long nghĩ lại vẫn hãi hùng, cầm miếng thịt ra, dùng tay chỉ chỉ, nói: “Ngươi xem này, ta chỉ cắn một miếng nhỏ ở đây.”

Tả Tiểu Đa hóa đá tại chỗ: “... Ngươi… ngươi ăn sống à?”

Lý Thành Long đang cầm miếng thịt ngẩn người, hơi ngừng lại một chút mới nói: “Mùi vị ăn sống cũng được lắm, không thua gì cá sống… chẳng lẽ người không ăn… sống?”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa kỳ lạ: “Cái này cũng đâu phải miếng cá… đương nhiên là nấu chín, nấu rồi mới ăn…”

Đột nhiên vẻ mặt Lý Thành Long trở nên cực kỳ lạ.

Cả buổi trời mới hung dữ nói: “Ta thích ăn sống! Thịt này ăn sống… có mùi vị ngon, thanh ngọt, đặc sắc, ăn rất ngon, ngươi không ăn như vậy là mất mát của ngươi!”

“Ha ha ha ha…”

Tả Tiểu Đa nhìn dáng vẻ giả bộ ngang tàng này không nhịn được ôm bụng cười lớn, thật không ngờ tên này lại lỗ mãng như vậy, thật sự xem là miếng cá sống?

“Cười… cười cái gì mà cười? Không những bây giờ ta ăn sống hết một miếng, mà ta còn muốn ăn sống hết!”

Lý Thành Long thẹn quá hóa giận hung dữ hơn.

“Ừm, ta biết ngươi nấu chín lên ăn, dù nấu chín hương vị cũng tương đối ổn, nhưng chắc chắn sẽ tiêu hao phần lớn linh khí…”

Lý Thành Long trưng ra vẻ đau lòng: “Biết rõ là ngươi đang xem trò cười của ta, nhưng mấy thiên tài địa bảo này, ta thật sự không nỡ nấu chín rồi mới ăn…”

Tả Tiểu Đa vỗ vai Lý Thành Long: “Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta nào có xem trò cười của ngươi, ngươi ăn sống, cách của ngươi mới đúng, phụt ha ha ha ha…”

Lý Thành Long bừng bừng lửa giận, hai người vặn thành một đoàn.

Ầm ĩ hồi lâu, tâm trạng hai người đều hồi phục lại.

Lý Thành Long ra Diệt Không Tháp nghỉ ngơi, bây giờ hắn thật sự cần nghỉ ngơi một chút.

Sau khi đi ra, vừa nằm lên giường đã ngủ rồi.

Ngủ dậy phát hiện trời vừa sáng, tắm rửa một phen rồi đi học, đến trường rồi lên lớp, sau đó, lúc vào phòng trọng lực sắp xếp thời gian mới phát hiện điện thoại mình hỏng rồi.

“Mới chín giờ, thời gian trên điện thoại đã là buổi chiều… Chất lượng điện thoại này thật kém, thương nhân vô lương tâm, sau này chắc chắn không mua hiệu trái cây nữa…”

Bình Luận (0)
Comment