Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1210 - Chương 1211: Anh Linh Bất Diệt. (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1211: Anh linh bất diệt. (2)

Xách theo song chùy đứng trên đỉnh Thanh Phong – đỉnh cao nhất của Đạo Minh, trước mặt thiên hạ hét lên: “Ông đây là thiên hạ đệ nhất! Ai dám không phục!?”

Ngày hôm đó, Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy xuất hiện lần đầu tiên, đã khiến ba đại lục chấn động!

Danh tiếng thiên hạ đệ nhất cao thủ, cũng chân chính xuất hiện lần đầu tiên!

Thật sự là thiên hạ vô địch theo đúng nghĩa!

Nhưng vào thời điểm ấy Vu Minh kiêu ngạo ngất trời hoàn toàn không biết rằng, trận đại chiến kinh thiên động địa của Hồng Thủy Đại Vu, chẳng những không chinh phục được hai đại lục, mà ngược lại còn khiến đại lục Tinh Hồn đang trong cơn nguy ngập, cận kề với việc bị đánh cho tan tác hoàn toàn, đã được cứu thoát từ trong tuyệt lộ!

Đứng trước kẻ địch mạnh mẽ hung tàn như thế, Đạo Minh còn có thể quan tâm tới việc diệt sạch Tinh Hồn?

Đạo Minh đã đình chiến khẩn cấp, nghị hòa với đại lục Tinh Hồn, ngược lại dốc toàn lực chuẩn bị cho cuộc chiến tranh chống Vu Minh!

Đứng trước Vu Minh – đại lục vừa mới trở về khi đó, trước sự tự tin ở mức cao nhất, trước một đám tự cao tự đại mang tâm thái như muốn bùng nổ; Thất Kiếm Tam Thanh đã liên kết với tất cả cao thủ - những người đã trải qua sàng lọc của đại lục Tinh Hồn, cùng đánh vào Vu Minh.

Toàn bộ ba nghìn chiến lực đỉnh cấp của hai đại lục cùng tử chiến với Hồng Thủy Đại Vu.

Mặt khác, hai đại lục hợp lực, căng thẳng xây dựng Lạch Trời ở Nhật Nguyệt Quan!

Cao thủ đỉnh cao gặp Hồng Thủy Đại Vu ở núi Vu Thần, song phương ước định: Nếu có thể đấu hòa, chúng ta sẽ lập minh ước; các vị cấp cao của ba đại lục chỉ tham gia vào quyết chiến, không được tham gia vào chiến trường bình thường!

Lần lượt dùng danh nghĩa của Đạo Tổ và Vu Tổ tuyên thệ.

Khi đó, khí thế của Hồng Thủy Đại Vu đúng là rất lớn, hắn tự cho mình là mạnh nhất, tới mức hắn cảm thấy bản thân hắn chỉ cần mở miệng là có thể chiếm chọn đại lục.

Chỉ có thế?!

Ông đây là thiên hạ vô địch, còn sợ điều này?

Bị người nói khích, hắn nói thẳng một câu: Các ngươi cùng lên đi!

Cũng vì một câu này, mà dẫn tới rắc rối vô biên sau đó!

Trong trận chiến đó, ba nghìn cao thủ của hai đại lục, trong đó có bảy trăm ba mươi người đã kết thành Chu Thiên Tinh Đẩu đại trận - trái phải có ba trăm sáu mươi lăm người, ngay khi trận chiến bắt đầu, đại trận vừa mới được bày ra đã kết hợp tự bạo tập thể ngay lập tức!

Uy lực tự bạo cùng một lúc của hơn bảy trăm tuyệt đỉnh cao thủ khiến trận chiến này tràn ngập sắc thái bi thương ngay từ lúc bắt đầu!

Trận chiến trên núi Vu Thần này, đã khiến chiến lực của đại vu bên Vu Minh giảm xuống, tử thương gần hết; mười hai đại vu người nào người nấy đều bị trọng thương, Hồng Thủy Đại Vu xách theo song chùy, giơ thẳng lên trời kêu gào thảm thiết!

Hắn hô to ba tiếng: “Đê tiện! Vô liêm sỉ! Hảo hán tử!”

Rồi cứ thế đứng trên đỉnh núi, nhìn đám cao thủ còn sót lại của hai đại lục rời khỏi núi Vu Thần.

Hắn có thực lực đủ để giết tất cả mọi người, nhưng về tổng thể chiến cuộc đã bị hai đại lục ép hòa.

Hai bên đã hòa nhau rồi.

Thệ ước cũng đã thành rồi!

Từ xưa đến nay, Vu Minh luôn tuân thủ nghiêm túc, luôn giữ vững thứ quan trọng nhất ở chỗ sâu trong linh hồn, đó chính là hai chữ thệ ước này!

Hồng Thủy Đại Vu lại càng không thể hủy hoại sự kiêu ngạo tới cực điểm của Vu tộc!

Vì thế hắn bị thệ ước trói buộc, không được ra tay với kẻ địch còn lại!

Mà cao thủ của Đạo Minh và đại lục Tinh Hồn, ra đi khoảng ba nghìn người, nhưng khi trở về, cũng chỉ còn lại chín mươi ba người!

Nhưng chín mươi ba người này, người nào người nấy đều bị trọng thương.

Hơn nữa, mười bảy người trong số đó đã qua đời, đã từ giã nhân gian chỉ vài năm sau khi trở về vì bị bệnh nặng khó chữa, vết thương cũ tái phát!

Nhưng chính trận chiến này đã thành công kết nối minh ước giữa ba bên!

Trong việc xây dựng Nhật Nguyệt Quan, hai mươi tám vị cao thủ của Vu Minh đều không tiến vào, chỉ có mười bốn người bên phía Tinh Hồn và mười bốn cao thủ bên phía Đạo Minh, chiếm cứ hai mươi tám phương vị theo bốn hướng đông tây nam bắc, tạo thành Nhị Thập Bát Tú bộ vệ đại trận!

Mỗi người dẫn theo bảy huynh đệ của mình đi theo bốn hướng đông tây nam bắc, bố trí thành Thương Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Tứ Linh kỳ trận!

Dùng Tứ Linh trận làm cơ sở, xây dựng Nhị Thập Bát Tú đại trận ở cấp độ cao hơn!

Trên cơ sở này, mỗi nhóm ở ngay tại phương vị của mình, khơi gợi cảm ứng tinh tú, mượn lực của Thương Thiên!

Hai mươi tám vị cao thủ, một lòng một dạ, cùng với bảy vị huynh đệ của mình quyết ý dâng hiến sức lực của bản thân, tổng cộng hai trăm hai mươi tư vị cường giả đỉnh cấp nhân tộc, cùng ngày cùng giờ tọa hóa (*) ở phương vị của mình!

(*) Tọa hóa: Chỉ hòa thượng ngồi chết, ở đây là các vị ấy ngồi chết ở vị trí của mình.

Toàn bộ máu thịt sinh mệnh linh hồn, hóa thành tứ linh chi lực!

Dùng nhân lực kết hợp với thiên thời, thiên tinh chi lực, hóa thành hai mươi tám tinh tú, mãi mãi ở lại trấn giữ biên cương!

Cùng lúc đó, mọi người dùng ý chí bất diệt, máu thịt của thân thể kết nối với Thiên Đạo, dùng linh hồn thần phách dẫn động tứ linh chi lực, sức mạnh của Nhị Thập Bát Tú giáng xuống từ Hạo Thiên, lập tức củng cố phòng tuyến tứ phương, hợp nhất với đất trời, cùng chung hơi thở với nhật nguyệt!

Trừ khi đất trời đảo lộn, nhật nguyệt trầm luân, nếu không, sẽ không bao giờ có thể phá hủy được phòng tuyến này!

Đến đây, phòng tuyến bất diệt đã thành!

Kể từ khi đó, cho dù là đất rung núi chuyển thế nào, dù thế sự có xoay vần ra sao, thì phòng tuyến Tứ Linh Nhị Thập Bát Tú đại trận này vẫn sừng sững, chẳng thể hư hao!

Chỉ cần ở trong phạm vi, dù chỉ là một viên đá cũng không thể phá vỡ!

Chỉ có thể chiến đấu, công kích và phòng thủ; nếu muốn sử dụng sức mạnh to lớn trực tiếp làm rung chuyển núi non rung chuyển cửa ải, đó đã là điều không thể!

Cũng bắt đầu từ đó, Nhật Nguyệt Quan chính là trường thành máu thịt theo đúng nghĩa!

Cũng bắt đầu từ đó, Đạo Minh và đại lục Tinh Hồn, mới xem như là thật sự có đường sống.

Sự hy sinh lớn lao trong đó, khiến hậu nhân mỗi lần nhắc tới, hai mắt đều ướt nhòa, cảm xúc dâng trào.

......

Bình Luận (0)
Comment