“Thật ra cũng không có việc gì, chỉ là khoảng thời gian trước nghĩ là lớp trưởng Tả rất bận vì vậy cũng không dám đến quấy rầy.”
Cao Xảo Nhi nói: “Bây giờ mọi chuyện đã định rồi, thắt cổ cũng nên thở một hơi, lần này không phải bọn ta đến để làm phiền đâu, là tạo cảm giác tồn tại, nếu như còn không đến thì ta sợ là lớp trưởng Tả đang thăng tiến thuận lợi sẽ quên mất bọn ta.”
Nói rồi cười nũng một tiếng, trong lời nói đã thân thiết còn dí dỏm, khoảng cách rất hoàn hảo, không có chút mất tự nhiên nào.
Tả Tiểu Đa xua xua tay: “Đâu có đâu có, Cao gia các ngươi đã giúp đỡ ta rất nhiều về chuyện ở dãy núi Tinh Mang lần này, vẫn luôn muốn đến nhà cảm ơn nhưng vì có quá nhiều chuyện vụn vặt quây quanh nên cứ thế không dành ra thời gian đến được, ngược lại để Cao Xảo Nhi ngươi đến đây rồi, quả thật là do ta không đúng.”
Cao Xảo Nhi cười dịu dàng: “Lớp trưởng Tả đề cao mấy chuyện đó quá rồi; Sau khi bọn họ trở về đều đã bị cha ta chửi cho một trận, căn bản đã không thể giúp đỡ được gì thì cũng thôi đi, ngược lại còn gây ra thêm rất nhiều vướng bận... Trình độ thực lực bảo vệ bên cạnh lớp trưởng Tả thì đám người của Cao gia bọn ta chỉ có thể mất mặt làm trò hề cho thiên hạ thôi... Để lớp trưởng Tả chê cười rồi.”
Nàng cười cười xấu hổ: “Nếu như lớp trưởng Tả còn nói những lời cảm ơn không kịp gì gì đó nữa, thì Xảo Nhi thật sự sẽ không còn chút mặt mũi nào.”
Vẻ mặt của Lý Thành Long tràn đầy nét ôn hòa im lặng ngồi ở một bên nghe.
Nghe Cao Xảo Nhi nói chuyện, Lý Thành Long không nhịn được sinh ra một loại cảm giác cẩn thận, tiến lùi có căn cứ, tự nhiên không bị trói buộc, hơn nữa còn phải thêm tám chữ, suy nghĩ kỹ càng như tắm gió xuân.
Nàng vẫn duy trì khoảng cách, duy trì tất cả những thứ nên chú ý, tuyệt đối không vượt quá giới hạn chút nào.
Nhưng mỗi một câu nói trong lúc vô hình ngoài việc đang kéo gần khoảng cách giữa hai bên lại với nhau ra, thì từ đầu đến cuối vẫn luôn giữ khoảng cách an toàn, khiến người khác khó sinh ra tâm trạng chán ghét dù chỉ một chút!
Đợi đến lúc kéo lại thật gần, thậm chí khi bên này cần có biểu hiện thì nàng sẽ đảo ngược kéo khoảng cách ra xa mà không để lại dấu vết.
Chưa từng có một chút liều lĩnh làm bừa, đúng thật là khiến cho khoảng cách cực kỳ đúng mực, ít nhất cũng là thiếu niên có trình độ cực cao trong lớp trẻ hiện tại!
Cao Xảo Nhi nói một lúc, uống hai cốc trà, cuối cùng mới bật cười vỗ vỗ đầu: “Xem ta này, suy cho cùng cũng là thanh niên, vui vẻ một phát là quên mất chuyện quan trọng.”
Dứt lời, nàng nhẹ nhàng quét qua nhẫn không gian trên tay mình, đột nhiên trên tay xuất hiện một bình ngọc nhỏ xinh xắn, ngừng một lúc mới nói: “Đây là ba giọt Tinh Huyết của tinh thú cấp hoàng do tổ tiên Cao gia của ta có cơ duyên trùng hợp đấu được trong một cuộc bán đấu giá vào 13 năm trước, cứ xem như một chút tấm lòng mà Cao gia bọn ta gửi cho lớp trưởng Tả đi.”
Nàng mỉm cười đoan trang, nói: “Chỉ có chút ít này thôi mong lớp trưởng Tả nhất định đừng chê ít. Đáng lẽ lớp trưởng Tả cũng không dùng đến vật này... Nhưng mà gần đây lớp trưởng Tả có thu hoạch được hai xác của Yêu Thú cấp vương; Chắc hẳn trên tay lớp trưởng Tả có lẽ sẽ có loại thiên tài địa bảo giục sanh di hài của yêu thú thượng cổ...”
“Mà loại Tinh Huyết của Yêu Thú cấp hoàng này nếu như pha loãng bằng nước, mỗi ngày đều tưới lên trên thiên tài địa bảo linh thực linh căn đấy thì sẽ thu được công dụng có hiệu quả nhanh chóng, hiệu quả thăng cấp chất lượng của thiên tài địa bảo.”
Cao Xảo Nhi tươi cười nói: “Vẫn mong lớp trưởng Tả nể mặt, nhất định phải nhận chút tấm lòng này của bọn ta.”
Lý Thành Long càng trở nên bái phục.
Món quà này của Cao gia không những phóng khoáng, hơn nữa còn tặng rất đúng lúc, vô cùng tinh tế.
Nếu như tặng các loại thiên tài địa bảo hay vật liệu hao tổn tu luyện hoặc tài nguyên gì gì đấy thì lúc này Tả Tiểu Đa thật sự không hề thiếu, ít nhất cũng không phải thứ hiếm lạ gì.
Nhưng nói đến thứ đồ thăng cấp chất lượng cho thiên tài địa bảo này thì đúng là đúng lúc gãi trúng chỗ ngứa của Tả Tiểu Đa, muốn từ chối cũng sẽ không nỡ.
“Ha ha ha... Thật ngại quá?”
Quả nhiên Tả Tiểu Đa nhận lấy cười giống như một đóa hoa.
Sau đấy bầu không khí giữa hai bên lại càng trở nên sôi nổi hài hòa.
Cao Thành Tường ở một bên phải tận dụng hết khả năng mới có thể nói được một hai câu, nhưng cũng càng lúc càng khâm phục với cô em họ kia của mình.
Tài ăn nói này, phần năng lực đối nhân xử thế như này thì bản thân thật sự không theo kịp, muốn học cũng không biết học từ đâu!
Loại bản lĩnh xử lý này thật sự là bẩm sinh mà, không phải việc lớn lên rèn luyện là có thể làm được.
Cuộc nói chuyện giữa hai bên có hơi dừng lại, Cao Xảo Nhi đổi chủ đề một cách tự nhiên nói đến sự thay đổi của Cao gia.
“Nói đến lần này ấy, thật sự là có rất nhiều trắc trở; Lúc đầu khi lớp trưởng Tả ở dãy núi Tinh Mang thì bọn ta đã biết rõ lớp trưởng Tả không cần sự giúp đỡ của bọn ta rồi, nhưng thái độ của Cao gia lại nhất định phải giúp, một khi lựa chọn thì sẽ định rõ lập trường.”
“Nhất là khi ân oán lúc đầu vẫn còn tồn tại... Khó tránh sẽ có chút ngại ngùng, bên trong gia tộc còn tranh cãi một trận vì chuyện này.”
Cao Thành Tường ngẫm nghĩ ở một bên.
Tại sao phải vạch áo cho người xem lưng, nhắn đến chuyện tranh cãi vì ân oán?
Đây là phương pháp gì vậy chứ?
Nghĩ không ra, nghĩ không hiểu!
Chỉ là bây giờ đã đến bước này rồi, hắn sẽ không nghĩ lời nói của Cao Xảo Nhi không có đạo lý, là loại vạch áo cho người xem lưng gì đó nữa đâu; Mà sẽ tự nhiên nghĩ là như vậy: Chắc chắn có đạo lý! Chắc chắn có! Chỉ là bây giờ ta vẫn chưa thể hiểu rõ được...
“... Lần tranh cãi này đối với Cao gia bọn ta mà nói cũng là một cơ hội, một cơ hội để lựa chọn... Bởi vì lúc này có gia chủ của một nhánh... Đã quyết định nhường vị trí rồi.”
“Mà những nhánh khác của bọn ta cũng nhờ vào phúc của lớp trưởng Tả nên đã bắt đầu kiểm soát toàn diện quyền lực gia tộc.”