Đôi mắt xinh đẹp như nước mắt mùa thu của Cao Xảo Nhi lượn quanh một vòng trên mặt Tả Tiểu Đa, nói” Thông qua lần náo động thay đổi này, có lẽ sau này Xảo Nhi có khả năng sẽ trở thành nữ chủ nhân đầu tiên của gia tộc đấy...”
“Nói ra thì cũng là lão gia chủ đương nhiệm chịu nhượng bước làm nên để con cháu thế hệ sau như bọn ta có thể thuận lợi trưởng thành... Ông cụ ấy thật sự rất vĩ đại, đối với Cao gia thật sự không còn lời nào để nói.”
Tả Tiểu Đa chậm rãi gật đầu, nói: “Ông cụ đấy đúng thật là chuyện gì cũng đặt toàn thể Cao gia lên đầu, ta biết, Cao Yến Nhi và Cao Bình Nhi kia há không phải là cháu gái ruột của ông cụ đấy sao!”
Cao Xảo Nhi trầm giọng thở dài, nói: “Đúng vậy. Vậy nên lão gia chủ đi bước này thật sự là không dễ dàng gì. Mặc dù chuyện này có quan hệ mật thiết với lớp trưởng Tả... Khụ khụ, nhưng ta vẫn muốn nói, lựa chọn cùng quyết tâm như này thật sự không phải là một người bình thường có thể làm được.”
Vì vậy Tả Tiểu Đa mà xúc động than thở: “Đúng vậy, mối thì ruột thịt, ai có thể nói buông xuống là có thể lập tức buông xuống được đâu?”
Nói đến đây đã mở ra toàn bộ vấn đề, bầu không khí cũng dần lệch về phía nặng nề.
Cao Xảo Nhi nhẹ nhàng nói: “Nhưng quyết định cuối cùng của lão gia chủ đã khiến cho toàn bộ con cháu bọn ta thở phào một hơi, ha ha, không phải bọn ta quan hệ lạnh nhạt; Mà vì... Một thế hệ, phải có nhân vật phong vân, phất lên theo gió mây, mà dưới chân của loại người đó lúc nào cũng không thể thiếu những hài cốt như núi không đúng lúc đó!”
“Long đằng sóng gió nổi lên, tất nhiên mưa gió mịt mù; Binh tướng thành công còn phải trả giá bằng vạn bộ xác khô, huống chi là loại chuyện quan trọng như việc có nhân vật phong vân phất lên trong một đại lục hưng thịnh?”
“Bọn ta nhận định, lớp trưởng Tả nhất định sẽ đạt được hóa rồng xung thiên, mà bọn ta cũng không đồng ý chôn vùi tính mạng và tương lai của bản thân vì thù oán của người khác dưới tay của một thiên tài khi có thể trở thành bạn bè.”
“Vì vậy...”
Cao Xảo Nhi ngồi thẳng người, nghiêm túc nhìn Tả Tiểu Đa: “Cao gia bọn ta, từ giờ trở đi chỉ làm theo một mình lớp trưởng Tả! Chỉ cần có bất cứ trái ngược nào sẽ bị trời trừng phạt! Trời trừng phạt! Trời trừng phạt! Thiên đạo làm chứng, Cao Xảo Nhi lấy danh gia chủ tương lai Cao gia, uống máu lập thề! Có trời chứng giám!”
Ánh dao lóe lên.
Ngón tay Cao Yến Nhi nứt ra.
Một dòng máu đào rơi ra không trung, sương máu lất phất còn lững lờ mờ mịt.
Tâm trí mọi người đều sững sờ vì chuyện đột ngột xảy ra này.
Giống như có một sức mạnh to lớn đang chăm chú nhìn vào nơi này.
Sương máu đang rung động trên không trung hình thành một dòng máu chảy vào trán của Cao Xảo Nhi!
Lập thệ thành công!
Tâm trạng Tả Tiểu Đa cũng chấn động, liên tục nói: “Quá lời rồi! Quá lời rồi!”
Cao Xảo Nhi vẫn ngồi thẳng người tại đó, nghiêm túc nói: “Nhưng khi có quyết định là cần phải nắm bắt thời cơ, lẽ nào chưa từng nghe qua cơ hội dễ đến dễ đi, mất rồi không lấy lại được! Nếu như đã xác định mục tiêu thì cần phải lập tức quyết định không thay đổi. Cao gia ta bằng lòng đánh cược lên người lớp trưởng Tả một lần!”
“Tiền cược chính là toàn bộ sự sống còn của Cao gia!”
“Thắng, bọn ta cưỡi mây đạp gió cùng lớp trưởng Tả! Thua rồi cũng chính là thua rồi! Các triều đại, gia tộc nào có thể có tất cả tiếng tăm một thời mà chưa từng cá cược như vậy?”
“Cược thắng, chúng ta có thể nhìn thấy trong lịch sử, cược thua, lại có là gì?”
Cao Xảo Nhi nâng cao tinh thần: “Chúng ta, coi như đánh cược với vận mệnh!”
Đúng vào lúc này, Lý Thành Long bên cạnh như có ý hay vô ý, dùng một giọng điệu mang ý nghĩa thâm thúy nói: “Cao gia bây giờ đưa ra quyết định này, chiếm giữ vị trí này, có phải quá sớm rồi không?”
Trong lòng Cao Xảo Nhi thắt lại, suýt nữa muốn bóp chết tên này.
Trên mặt lại nở nụ cười xinh đẹp: “Lớp phó Lý, nếu đợi đến khi lớp trưởng Tả phong vân tế hội, lúc nổi bật thiên hạ rồi mới đưa ra quyết định, e rằng Cao gia của ta đã xếp ngoài trăm dặm, cũng chưa chắc đã có vị trí.”
Lý Thành Long nhàn nhạt mỉm cười: “Cho dù bây giờ, vị trí chưa thấy nhiều.”
Tương tự Cao Xảo Nhi cũng mỉm cười nhàn nhạt, nhàn nhã nói: “Dù cho vị trí bên ngoài, Cao gia bọn ta cũng chiếm giữ thời điểm quan trọng này. Tương lai kết quả thế nào, thì giao cho ông trời vậy!”
Lý Thành Long khẽ cười, đổi lại sự không vui của Cao Xảo Nhi.
Vốn dĩ quy hàng đàng hoàng, có thể nói là gia tộc ngoại lai đầu tiên Tả Tiểu Đa giành được ở Phong Hải, ý nghĩa phi phàm, nhưng lại vì một câu nói của Lý Thành Long, khiến trong lòng Tả Tiểu Đa đã sinh ra khái niệm ‘vị trí trước sau’!
Mặc dù vẫn là người đầu tiên, nhưng trong lòng Tả Tiểu Đa, lại không phải người đầu tiên vào trước là chủ.
Phòng bị của Lý Thành Long thực sự là đâu đâu cũng có, thời khắc chú ý tới Cao gia.
Ở đây, có lẽ có người không hiểu.
Giải thích sơ một chút là: Nếu không có Lý Thành Long nói chen vào, đối mặt với thái độ xin góp sức rõ ràng của Cao gia, cộng thêm Thiên Đạo Huyết Thệ, Tả Tiểu Đa cũng chắc chắn phải tỏ thái độ.
Mà bây giờ bày tỏ thái độ này, lại có hơi sớm.
Tương lai nếu Tả Tiểu Đa làm nên chuyện, trong thế lực bên cạnh, đám người Lý Thành Long, Lý Trường Minh, Long Vũ Sinh, Dư Mạc Ngôn…. Chắc chắn sẽ là những người đứng ở nấc thang đầu tiên.
Mà Hạng gia, chẳng qua cũng chỉ có thể miễn cưỡng xếp vào nấc thang đầu tiên mà thôi, nhưng Cao gia, vì bày tỏ thái độ lần này, cũng sẽ được đứng vào nấc thang đầu tiên ấy.
Vì đây là gia tộc đầu tiên quy phục.
Nhưng, bây giờ có thêm lời này của Lý Thành Long, đã tạo thành một tầng khái niệm khác.
Tả Tiểu Đa chắc chắn sẽ phải suy nghĩ loại chuyện ‘giữ vị trí’ này.
Đã phải cân nhắc thì sẽ không trả lời trước mặt bây giờ.
Vì đã có bước đệm nói chen vào của Lý Thành Long.
Điều Tả Tiểu Đa phải suy nghĩ là…
Ví dụ Mạnh Trường Quân, Hách Hán, hay Chân Phiêu Phiêu v.v…. những vị trí này đều phải để dành.
Những người này, có lẽ chưa chắc đã đứng vào được nấc thang đầu tiên, nhưng bây giờ mà nói, nếu tỏ thái độ với Cao gia trước, thì sẽ thân cận với Cao gia hơn, cũng đáng tin cậy hơn, dù sao thì cũng buông bỏ ân oán, chỉ cùng phấn đấu cho tiền đồ tươi đẹp phía trước...
Nhưng nếu vậy, các gia tộc lớn khác sẽ không bày tỏ thái độ muốn đầu quân vào nữa.
Việc này cũng đồng nghĩa với, Cao gia bị một câu nói của Lý Thành Long đuổi ra khỏi nấc thang đầu tiên, thậm chí ngay cả nấc thang thứ hai cũng không vào được, không khác gì bị trượt tới nấc thang thứ ba!