Đối với Lý Thành Long, thì Tả Tiểu Đa rất yên tâm, nhưng Hạng Xung, Hạng Băng thì sao?
Long Vũ Sinh thì sao? Vạn Lý Tú thì sao? Còn có Dư Mạc Ngôn bọn họ thì sao?
Ừm, Niệm Niệm mèo, đó là không trong phạm vi suy xét, tương lai chỉ cần có cơ hội, nhất định sẽ kéo vào cùng nhau tu luyện, nói không chừng, còn giỏi chuyện khác…
Lúc nghĩ đến Tần Phương Dương trước khi rời đi, Tả Tiểu Đa chuyên môn hỏi một câu.
Tần Phương Dương lúc đó cân nhắc rất lâu.
Người khác chắc là hoàn toàn không thể, nhưng, Lý Thành Long….
Sau cùng Tần Phương Dương chỉ nói một câu: “Ngươi nên tự mình nắm vững. Những lúc chưa tuyệt đối nắm vững, bất kì ai cũng không thể bỏ vào!”
“Tháp này, bây giờ đã không chỉ là kì vật, mà là kì bảo, thiên hạ kì bảo!”
“Một khi tin tức lọt ra ngoài, cho dù ngươi có thân phận gì, sau lưng có chỗ dựa vững chắc gì, vẫn rất khó giữ được! Thậm chí, mạng nhỏ cũng mất!”
“Lại cẩn thận thế nào cũng không quá nhiều!”
Sau cùng Tần Phương Dưỡng cũng không nói được không, mà là một lời cảnh báo nghiêm túc đáng trân trọng.
“Vậy thì…. Vẫn chờ thêm thời gian ngắn nữa đi. Đợi sau khi thần hồn nhận chủ vậy.”
Trong lòng Tả Tiểu Đa thở dài.
“Đợi thực lực của mình mạnh hơn một chút, lúc át chủ bài đủ ứng phó tình huống đột ngột xảy ra, hơn nữa…”
Hai con Kiếm Sí Hổ bị bao phủ bởi ánh sáng màu vàng không rõ, thân thể bao phủ bên trong ánh sáng màu vàng này đã nhạt đi rất nhiều.
Thậm chí Tả Tiểu Đa đã có thể nhìn thấy, hai kiếm chính là hai con hổ con bỏ túi, đang ngủ say bên trong, rất dễ thương.
Tả Tiểu Đa có thể xác nhận, hai con Kiếm Sí Hổ này, đang bị Thiên Hổ Nguyệt Hoa Cao cải tạo toàn bộ phương hướng vị trí từ đầu đến chân, triệt để thoát thai hoán cốt, vượt ra ngoài những ràng buộc vốn có.
Tương lai có thể đi đến mức nào, bây giờ thực sự không có cách nào dự báo trước, nhưng rất nhiều con đường phía trước có thể định sẵn!
Nhìn ánh sáng màu vàng nhàn nhạt trên thân của nó chỉ còn lại không nhiều, Tả Tiểu Đa dùng thời gian ngắn này chém tan ánh sáng màu vàng, đại khái còn cần thời gian ba đến năm ngày, hai con hổ này có thể tỉnh lại.
Chỉ không biết, lúc đó tỉnh lại thì hổ đã chết rồi, hay là mèo mới không quen biết nhau nữa?
Bỏ đi, vẫn luyện công trước vậy.
Tả Tiểu Đa tiến vào nhập định, sau lần đột phá Đan Nguyên cảnh trước, cách bây giờ, đã gần một tháng rồi.
Lại có sự trợ giúp của Diệt Không Tháp, tu vi của Tả Tiểu Đa hiện tại đã được thuận lợi thăng tới Đan Nguyên cảnh cao cấp.
Nhưng hắn vẫn chưa thả lỏng chút nào, thực lực, luôn luôn càng mạnh càng tốt!
“Phương Nhất Nặc cũng mượn cơ duyên của Thú Vương linh nhục, một trận đột phá cảnh giới Ngự Thần, ta cũng nên tranh thủ thời gian, cố gắng siêng năng mới được.”
Tả Tiểu Đa thúc giục mình.
Sau khi Tả Tiểu Đa đưa cho hai mươi lăm kí thịt Yêu Vương, Phương Nhất Nặc sớm đã đạt đến Hóa Vân cảnh đỉnh phong bế quan càng thuận lợi đột phá cảnh giới Ngự Thần.
Kết quả này khiến Tả Tiểu Đa rất bất lực.
Ngươi sẽ không thử làm yếu chân nguyên đi một chút sao?
Phương Nhất Nặc biểu thị, mình đã áp chế ba lần rồi, ăn một miếng thịt vào, trực tiếp bạo động…
Thực sự ngay cả bản thân hắn cũng không nghĩ đến hiệu quả sẽ tốt như vậy….
……
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lúc Tả Tiểu Đa với mái tóc mấy tấc đã dài ra một xí với Lý Thành Long vừa mới bắt đầu có chút tóc, xuất hiện ở Cao Võ Tiềm Long, phát hiện có chút không đúng.
Gần như tất cả học sinh đều bận rộn, dọn dẹp vệ sinh, có vẻ như đang tổng vệ sinh, toàn bộ Cao Võ Tiềm Long đều hiện ra một loại cảm giác ngăn nắp lạ thường, dọn dẹp từ trong ra ngoài, khắp nơi đều sạch sẽ!
Cao cao trên tòa nhà lớn, nhìn thấy không ít học sinh lớp cao bay lên bay xuống lau kính.
Những thầy giáo như Văn Hành Thiên từng người bay trên trời, hợp tác thu gom vân khí, chỗ nào cần dội rửa, trực tiếp rút xuống một trận mưa xối xả cục bộ, thậm chí ngay cả bên ngoài Cao Võ Tiềm Long, cũng có hàng loạt học sinh đang không ngừng dọn dẹp vệ sinh.
“Đây là xảy ra chuyện gì? Lẽ nào có nhân vật lớn nào đến?”
Tả Tiểu Đa kéo Hạng Băng đang vung vẩy cây chổi lớn.
“Có nhân vật lớn đến thị sát sao....”
Trên mặt Hạng Băng đầy buồn rầu, u ám nói: “Thông báo mà sáng sớm mới vừa nhận được.... thế là giày vò đến thiên hạ đại loạn như vậy....”
“Nhân vật lớn? Nhân vật lớn nào vậy?”
“Sao ta biết được.”
Hạng Băng cũng bối rối.
Trong lòng Tả Tiểu Đa càng ngày càng tò mò, nhân vật lớn nào đến thị sát mà làm đến nghiêm trọng như vậy?
Có thể khiến toàn trường học Cao Võ không tu luyện, tất cả mọi người trên dưới dọn dẹp vệ sinh.
“Được thôi, các ngươi dọn dẹp đi.... ta phải đi tu luyện đây.”
Tả Tiểu Đa xoay người định đi.
Làm việc?
Ta không làm đâu!
“Nhớ dọn dẹp sạch sẽ một chút! Đừng có mà lề mề!” Trên đường Tả Tiểu Đa ra ngoài, nhìn thấy ai cũng vỗ vai, thúc giục một câu.
Giống như diễn một vở kịch người đốc công không có chút tình cảm, tất cả những học sinh đang làm việc đều trừng mắt.
“Ngươi, còn có ngươi! Lấy chổi quét dọn trên không chưa? Quét bụi bặm xuống!”
“Chân Phiêu Phiêu, ngươi làm việc còn ôm con hổ nhỏ này là ý gì? Con hổ này của người đều lớn rồi, bỏ nó xuống làm việc đi! Toàn bộ đều không động đậy, đợi ăn thịt hổ à!”
“Mạnh Trường Quân! Ngươi và Hách Hán hai người làm gì vậy? Đứng bất động trốn tránh sao!?”
“Hạng Xung! Ngươi không ở bên đó làm việc chạy lung tung làm gì? Không phải muốn đi giúp vợ ngươi làm việc? Đừng hòng, mau làm việc đi! Có tin ta đánh ngươi không, tên ăn cây táo rào cây sung này?!”
“Vũ Yên Nhi, người đang làm việc hay là đang dỗ con hổ của ngươi chơi? Ngươi cũng không biết xấu hổ?!”
Tả Tiểu Đa vừa đi vừa hét.
“Trông bộ dạng từng người các ngươi, mau chóng làm việc đàng hoàng đi! Ôi... phía trước là ai? Tránh đường, đừng cản đường ta về ngủ.”
Tất cả nghe được đều nghiến răng nghiến lợi, không một ai không muốn đánh chết hắn!
Tình hình so với người mạnh thế nào, đều biết rất rõ, mình không phải đối thủ, không biết làm sao với tên đê tiện này!
Tả Tiểu Đa lời hay nói nhanh, khởi hành chuồn cũng chuồn rất nhanh, trong nháy mắt đã đến cửa trường.
Nhưng mà trên không một giọng nói hét lên: “Tả Tiểu Đa!”
Tả Tiểu Đa rút chân liền chạy: “Ta không có ở đây....”