Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1231 - Chương 1232: Có Chuyện Lớn Rồi (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1232: Có chuyện lớn rồi (2)

Tiếng động phá không vèo một cái, Văn Hành Thiên bay xuống.

Đùng!

Tả Tiểu Đa hét thảm một tiếng, khua tay múa chân ngã về, vừa hay giữa bãi tập lớn, ngã thành hình chữ thái (太) tiêu chuẩn, ngửa mặt lên trời.

“Đau.... quá....”

Tả Tiểu Đa lăn lộn hét thảm: “Thầy Văn, ngươi..... ngươi ngươi....”

“Muốn chạy?”

Văn Hành Thiên lên trước một bước, xách sau gáy của Tả Tiểu Đa liền đi mất: “Chạy cái gì mà chạy? Việc của ngươi còn chưa làm mà...”

Trên không Tả Tiểu Đa không ngừng duỗi chân: “Ta có thể tự mình đi... thầy Văn...”

Văn Hành Thiên phớt lờ, xách như một con ếch lớn như vậy cả chặng đường.

“Vừa lắm!”

Cả mặt Hạng Xung hài lòng.

Không ít người bên cạnh cùng nhau trả lời, ngay ngắn hét một tiếng: “Vừa!”

Với lại, nhìn tên đê tiện này xấu hổ, thực sự trong lòng bình yên!

Sau lưng, Lý Thành Long đang cố gắng giả vờ làm việc lén lút sờ đầu, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.

Vừa nãy ta đã muốn bắt kịp...may mà chưa bắt kịp... treo hay lắm.

Diệp Trường Thanh đang cùng Hạng Cuồng Nhân, hiệu phó Thành, còn có hiệu phó Lưu v.v đang gấp rút bàn bạc.

“Lần này vì sao bên trên có thể chọn Cao Võ Thành Long đến thị sát? Có lẽ còn có dụng ý khác?”

“Chưa nghe nói qua nhiều nhân vật lớn như vậy cùng nhau đến trường học Cao Võ thị sát.... hơn nữa Vân Đoan Tiềm Long cũng không có đi thị sát?!”

“Đây nhất định là có điều kì lạ.”

Trong lòng Diệp Trường Thanh không ngừng nghi ngờ, nhưng lại không biết làm sao.

Bộ trưởng võ giáo, mấy vị đại soái, cũng nhau đến thị sát....

Chuyện này không chỉ là lớn, quả thực chính là rất lớn!

“Khẳng định là chuyện có nguyên nhân khác. Bằng không, chỉ là tập hợp những người này lại thì không phải chuyện dễ dàng.”

“Nhưng, rốt cuộc là chuyện gì chứ?”

“Bỏ đi, có thể dẫn dắt những nhân vật lớn như bọn họ, chắc chắn là chuyện lớn mà cấp bậc như bọn họ mới có thể tiến hành, tính khả thi chúng ta không can dự vào, chịu trách nhiệm chiêu đãi là được.”

“Còn nữa, nửa tháng thì phải họp phụ huynh.... lúc này làm ra chuyện này... sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Cảm giác giữa hai việc này có liên quan với nhau nhỉ...”

Diệp Trường Thanh nhíu mày: “Lần này, nghe nói dẫn theo vài hậu bối đến, có lẽ sẽ trao dồi một chút với học viên Cao Võ.”

“Cao Võ Tiềm Long chúng ta ai lên đây? Học viên cấp Hóa Vân, nhất định phải có một trận, cảnh giới Anh Biến cũng có lẽ có một trận, trái lại là trao dồi cấp Đan Nguyên chúng ta không cần lo lắng...”

Diệp Trường Thanh đang gấp rút thương lượng.

Văn Hành Thiên xách Tả Tiểu Đa bước vào: “Tên này đến rồi.”

“Ừm, lúc luận bàn nếu thích hợp thì để hắn lên, với thủ đoạn của hắn, đảm bảo kiểu gì cũng chiến thắng.”

“Ừm, vậy quyết định như vậy đi.”

......

Trên bầu trời ngoài thành Phong Hải không xa.

Một đám người tụ lại một chỗ, đang dắt tay nhau đi đến dãy núi Tinh Mang.

“Đi trước xem thử có phải thực sự có di tích, phải để người nhà họ Lỗ xác nhận một chút đã đến chỗ chưa?”

“Trực tiếp vượt qua dãy núi Tinh Mang.”

“Được, Ngô Thiết Giang đâu?”

“Đang đuổi tới bên này nè.”

“Vậy thì tốt, nhìn thử, không cần làm gì, đợi người đến đủ rồi nói. Phát biểu này, tóm lại vẫn phải nói.”

“Đúng vậy.”

“Có lẽ bọn họ đã sắp tới rồi nhỉ. Vu Minh lần này đến không ít, mười hai Đại Vu, đến được mười một người!” Bộ trưởng Đinh cười khổ: “Xem ra thực sự làm chuyến du lịch lần này.”

Du Đông Thiên cười hihi: “Không nói cái khác, vợ chồng Liệt Hỏa Đại Vu nhất định sẽ đến, nhiều năm như vậy, hai cái miệng của bọn họ sắp khó chịu chết rồi. Còn có thể không nhân dịp chú Tả không ở đây, mau chóng chuồn ra chơi chút?”

Mọi người đều ngầm hiểu cười lớn haha.

Chuyện đó, thực ra là mọi người nhớ tới đều cười muốn tuột quần.

“Đúng rồi, đợi lúc đủ người rồi, ta và Ngô Thiết Giang sẽ không đi Cao Võ Tiềm Long đâu.”

Bộ trưởng Nam cười: “Các ngươi đi đi, nhưng mà đừng quên làm chuyện chính, ừm, phải làm xong chuyện chính trước đã.”

“Ơ, vì sao ngươi không đi?”

Mấy người khác nghe thấy đều sững sờ.

Không phải ngươi vẫn luôn đôn đốc chuyện này sao? Sao đến bây giờ ngươi không đi?

Hữu Lộ Thiên Vương lại cười ha ha, nói: “Không có gì, các ngươi không muốn đi thì đừng đi.”

Sau đó lại trừng mắt: “Hỏi cái gì mà hỏi, sao tò mò nhiều vậy? Nam Chính Càn không đi không phải tốt sao?”

Đám người Đông Phương đại soái, Tây Môn đại soái nghi ngờ nhìn bộ trưởng Nam và Hữu Lộ Thiên Vương.

“Mấy người này có chuyện, với lại còn là chuyện chúng ta không biết!” Đông Phương đại soái vô cùng chắc chắn nói.

Bộ trưởng Đinh và mấy vị tuần tra nội các đều gật đầu: “Đúng rồi, chắc chắn có chuyện!”

“Đế Quân vẫn chưa đến, nếu Đê Quân đến có thể ép bọn họ nói, đáng tiếc chúng ta không có phân lượng.”

Bắc Cung đại soái vừa nói vừa liếc mắt nhìn Tả Lộ Thiên Vương.

Bây giờ người có thể ép Hữu Lộ Thiên Vương tiết lộ bí mật… phỏng chừng cũng chỉ có vợ Tả Lộ Thiên Vương!

Tả Lộ Thiên Vương ngửa mặt nhìn trời.

Đừng nhìn ta, ta không biết gì hết.

Bộ trưởng Nam đang truyền âm.

Còn có Tả Lộ phu nhân truyền âm khẩn cấp cho Tả Hữu Thiên Vương: “Ta cảnh cáo các ngươi! Nếu lòi đuôi, lộ kẻ hở… tất cả sẽ chết chung! Bây giờ ta vẫn còn trong danh sách đen…”

Hữu Lộ Thiên Vương Du Đông Thiên dương dương đắc ý nhìn Nam Chính Càn một cái.

Ha ha, tên này vẫn còn trong danh sách đen?

Vậy thì quá tốt rồi.

Ngươi biết vì sao ngươi vẫn còn trong danh sách đen không?

Ha ha…

“Lần này chúng ta đến cùng mấy vị đại soái, chúng ta đều là tùy tùng, tai sai đắc lực, không quan trọng, không quan trọng.” Du Đông Thiên cười ha ha.

Đám người Đông Phương đại soái đều cười khổ liên tục, mẹ nó, ông đây không dùng nổi tùy tùng như ngươi!

Còn tai sai đắc lực?

“Ta cũng cảm thấy không lộ thân phận tốt.”

Tả Lộ Thiên Vương tùy tiện phụ họa, quả là ngoài dự tính. Mấy vị khác càng ngạc nhiên hơn, Tả Hữu Thiên Vương lại nhất trí lí lẽ từ bao giờ vậy?

“Cũng được.”

Mấy người bắt đầu bí mật bàn bạc.

“Để bộ trưởng Đinh dẫn đội là được.”

“Đúng.”

“Đúng lúc, ha ha…”

“Ha ha ha ha.”

Vẻ mặt bộ trưởng Đinh Bộ Võ Giáo ngơ ngác.

Dẫn đội gì?

Các ngươi đang bàn bạc gì vậy? Có thể cho ta biết không?

Nhưng rõ ràng không được.

“Ngươi chỉ cần phụ trách dẫn đội! Những thứ khác biết nhiều làm gì?”

“Đúng, Tiểu Đinh, ngươi chỉ là một mặt cờ.”

“Ha ha…”

“Đợi một chút, đừng vội.”

“Biết rồi biết rồi.”

Đám người Đông Phương đại soái đều sững sờ.

Bây giờ chính là bộ trưởng Nam, Tả Hữu Thiên Vương, còn có vợ Tả Thiên Vương đang thì thầm nói riêng chuyện mọi người nghe chẳng hiểu…

Bình Luận (0)
Comment