Cao Xảo Nhi nói: “Nhưng một mối nghi ngờ khác theo đó mà đến, nếu chúng ta suy đoán đúng, từ đầu đến cuối là chuyện xấu trong nhà, vì sao muốn Vu Minh và Đạo Minh đứng ngoài quan sát, chỉ thêm trò cười?”
Nàng nhìn Lý Thành Long, trong ánh mắt đều là vẻ mong đợi.
Trong lòng Lý Thành Long không khỏi khó chịu, ngoài lần trước cô gái này thể hiện thành ý, đứng vững gót chân ra, lần nào cũng thử kiểm tra mình, rắp tâm có thể nói là hiểm ác, rõ ràng là chờ mong mình trả lời không được sau đó do nàng giải thích, biểu hiện nhìn xa trông rộng cao hơn mình một bậc....
Thực sự quá khó ưa, quá đáng ghét.
Lý Thành Long rất không thoải mái nói: “Ngươi ngốc hả? Để bọn họ nhìn thấy biến cố này, đương nhiên là để các ngươi hiểu, đủ loại âm mưu của Trung Nguyên Vương đã bị phát hiện sạch sẽ, đã bị bốn phía nhằm vào, lực lượng thuộc quyền không còn lại gì, cho nên các ngươi muốn làm nên chuyện, thì đừng tìm hắn, vì không có tác dụng gì, miễn cường làm chỉ tốn công vô ích.....”
“Đây là rút củi dưới đáy nồi hai tầng, một mặt ngăn chặn khả năng hai bên thông đồng với Trung Nguyên Vương, mặt khác chính là triệt để cắt đứt tính khả thi tái khởi của Trung Nguyên Vương.”
“Thử nghĩ, nếu hai nhà tìm đến Trung Nguyên Vương, liên thủ âm mưu gì đó, không chừng còn sẽ có trận hỗn loạn lớn, bây giờ sớm đã rõ mục tiêu rồi, chung quy chỉ là vấn đề nội bộ, yên lặng không tiếng động xử lý là được, nếu lúc thực sự làm lớn, chắc phải công khai vụ tai tiếng của hoàng thất.... hậu quả đó, mới thực sự không thể tưởng tượng nổi.... vậy thì vấn đề nghĩ đến sẽ kéo dài ra một chút, ngươi còn muốn hỏi, thực sự không nghĩ ra sao?”
Cao Xảo Nhi nhếch mép: “Quả nhiên lớp phó Lý tâm tư trong sáng, nhanh nhẹn, tiểu muội bái phục.”
Lý Thành Long hừ một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Đột nhiên, Phù Phù cảm giác hương thơm lượn lờ bên cạnh, một âm thanh rõ ràng nghe tới cười híp mắt, nhưng sự pha tạp nào đó khiến người ta sởn tóc gáy hàn ý tràn tới: “Các ngươi nói thật náo nhiệt, cũng kéo theo ta với nào..... chúng ta cùng nhau thảo luận.”
Nhưng cuối cùng Hạng băng không giữ được bình tĩnh chen qua đây.
Nếu không qua, đôi cẩu nam nữ này vẫn chưa liếc mắt đưa tình xong....
Cô gái trong đó dáng vẻ cao gầy, như hạc trong bầy gà, không chút khách sáo cũng chen chúc ngồi giữa Lý Thành Long và Cao Xảo Nhi, đặt mông xuống, cong mông lên, mạnh mẽ húc Lý Thành Long ra ngoài.
Lý Thành Long chỉ cảm thấy một nguồn lực mạnh mẽ dồi dào chen vào, bất ngờ không kịp đề phòng, thân thể suýt nữa bị húc bay, dùng lực đứng vững, vẫn suýt nữa sắp nghiêng lên người Tả Tiểu Đa, vẻ mặt không khỏi ngơ ngác.
Ở đây chưa ai ngồi, ngươi còn muốn chen bên này! Ngươi không có mắt sao?
Còn nữa, lực độ của ngươi, gần như cũng đã dùng vũ lực rồi được chưa, đến nỗi vậy sao?
Nhưng trên mặt Hạng Băng sương lạnh dày đặc, khiến nhất thời Lý Thành Long không hiểu mô tê gì: Đây là ai làm cho nàng tức giận?
Đây là chuyện gì?
Lý Thành Long hậm hực đứng lên, ngồi ra chỗ khác, vị trí mà Hạng Băng đi lên, trong nháy mắt thở phào một hơi.
Cuối cùng cũng thoát khỏi đứa con gái đáng ghét như Cao Xảo Nhi.
Cũng không biết đứa con gái này ở đâu ra nhiều vấn đề như vậy, ở bên cạnh quả thực chính là một phần của mười ngàn câu hỏi vì sao.
Đôi mắt xinh đẹp của Cao Xảo Nhi nhìn Lý Thành Long vẻ mặt ngơ ngác bối rối rời khỏi, nhìn Hạng Băng trước mặt mình ấm áp mỉm cười nhưng đáy mắt lại hết sức phòng bị, không khỏi phì cười ra tiếng.
Thì ra là vậy, thật thú vị.
Quả nhiên là có thể đặt sai tên, chứ biệt danh là không thể nào sai được, quả nhiên là Cương Thiết giáo chủ, đủ cứng rắn, đủ thẳng nam!
Tên khoe khoang thông minh tuyệt đỉnh này, chuyện rõ ràng như vậy lại không nhận ra, thực sự quá thú vị!
Tả Tiểu Đa bên cạnh đảo mắt, ung dung nói: “Xảo Nhi và Lý Thành Long quả thực nói chuyện rất hợp, thật hâm mộ nhất kiến như cố của các ngươi, không như những người khác, ở với nhau cả đời, vẫn bạc đầu như mới.”
Lập tức vẻ mặt Hạng Băng ngày càng u ám.
Cao Xảo Nhi chớp mắt, hiểu ý nói: “Lớp phó Lý thực sự là người đàn ông tốt hiếm có, có thể làm người bạn tâm giao của lớp phó Lý, Xảo Nhi cũng rất vui….. xem khi nào có thời gian, mời lớp phó Lý đến nhà ta ngồi chơi, mẹ ta nghe ta nói vài lần, luôn tò mò muốn gặp thử, bác học tinh văn này chỉ đứng sau lớp trưởng Tả.”
Hả? Gặp mẹ ngươi?
Đây là muốn gặp phụ huynh?
Hạng Băng trực tiếp nổi giận rồi!
Hạng Băng mặt mày cau có nói: “Chỉ số IQ của Lý Thành Long như vậy, Cương Thiết giáo chủ như vậy, muốn tìm vợ, e rằng cũng chỉ có ép gả, nếu không dự đoán phải cô đơn cả đời rồi.”
Đôi mắt xinh đẹp của Cao Xảo Nhi lưu chuyển nói: “Ta cảm thấy không phải thế, lớp phó Lý hiểu rõ lòng người như vậy, trí huệ lão luyện, không biết cô gái như thế nào mới có thế lọt vào pháp nhãn của hắn? Cái gọi là thà thiếu chứ không ẩu, tốt nhất là ép gả không cần suy nghĩ, lương duyên chưa hẳn không ở trước mắt, với nhân phẩm, trí huệ, tu vi của lớp phó Lý, cô đơn cả đời thì không nhất định không có, thẳng nam thì thế nào, ta hâm mộ nhất là kiểu đàn ông này, kiểu này tốt biết bao, ít nhất thì cả đời chắc chắn không lăng nhăng, đáng tin cậy.”
Hạng Băng tức giận nói: “Đó là mắt ngươi không tốt.”
Đột nhiên đảo mắt nói: “Ta thấy lớp trưởng Tả điểm nảo cũng mạnh hơn Lý Thành Long, cho dù đầu óc trí huệ, còn có tính thẳng nam, chỗ nào cũng thích hợp với Cao học tỷ hơn Lý Thành Long, Cao học tỷ có thể cân nhắc một chút.”
Cô gái này thấy nói không lại Cao Xảo Nhi, lại muốn họa thủy đông dẫn.
Cao Xảo Nhi cười duyên dáng: “Đương nhiên lớp trưởng Tả là bất thế nhân kiệt, nhưng thực tế để người ta cao sơn ngẩng chỉ, khó mà tranh giành, vẫn là như Lý Thành Long, bình dị gần gũi nhất, ngôn ngữ ăn ý.”
Hạng Băng tức giận, nhe răng trợn mắt: “Tên này vừa lười biếng, vừa tham, vừa xấu, vừa lùn, vừa bỉ ổi, vừa sợ chết, hơn nữa còn là tên ngốc không hiểu phong tình, đầu óc giống như treo ngược cành cây…. Lại còn có người thích!”
Khóe miệng Cao Xảo Nhi nở nụ cười, ý vị thâm trường nói: “Làm sao ngươi biết là mắt người khác không tốt, không thấy vàng giấu trong cát, nhưng mà như vậy cũng tốt, không lo có người giành!”
Hạng Băng nhiều lần bị Cao Xảo Nhi làm tức muốn nổ phổi, nhưng lại không có cách phát tác.
Chỉ tức giận nói: “Những lãnh đạo này có chuyện gì vậy, muốn thi đấu thì thi đấu, sao giành tới giành lui, lề mề như vậy, sao làm chức lớn như được!”