Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1290 - Chương 1291: Lấy Tiền Đặt Cược Trước Đã! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1291: Lấy tiền đặt cược trước đã! (2)

Mặc dù ngươi đối với ta rất tốt nhưng ngươi đã có vợ rồi, ta không thể làm vợ bé của ngươi, cũng không thể làm tiểu tam của ngươi, càng không thể làm tình nhân của ngươi...

Vì vậy nên cho dù ngươi có tốt hơn nữa thì ta cũng chỉ có thể không dám vượt qua, giữ vững giới hạn của mình, thà rằng cô đơn đến già, hồng nhan bạc mệnh.

Băng Tiểu Băng cố gắng nhiều năm như thế, thật sự tuyệt vọng rồi, lúc này đưa đi, giữa lúc ngẩn ngơ lại giống như đã kết thúc một nỗi bâng khuâng.

“Ta cất đầy Huyền Băng vạn năm trong này...”

Băng Tiểu Băng có chút thổn thức: “Ngủ say ở ngay giữa chính là nó... Ngươi kiểm tra một lúc là thấy, thuộc tính Cực Dương công pháp của ngươi có khắc chế tự nhiên với nó... Bây giờ nó đang rất yếu ớt, không chịu nổi kích thích mạnh.”

Tả Tiểu Đa vui mừng khôn xiết nhận lấy: “Được, được, mọi người đều là người quang minh lỗi lạc, đâu cần phải kiểm tra gì nữa chứ... Không cần không cần.”

“Ha ha ha... Sao ta có thể không tin nhân phẩm của Băng huynh được chứ.”

Nói rồi, tên nhóc này vẫn có chút không an tâm, im phăng phắc mở nhẫn ra nhìn một lượt, lúc này mới trân trọng thu lấy, cười ha ha nói: “Ta rất tin tưởng nhân phẩm của Băng huynh mà. Quả nhiên là tuyệt vời.”

Bảy người đều đen mặt.

Lời này mà ngươi cũng không biết thẹn nói ra được, này...

“Nào nào nào... Đừng ngẩn người nữa, mau ngồi xuống mau ngồi xuống...” Tả Tiểu Đa ân cần mời khách.

“Tiểu Đa, hôm nay để ta thay ngươi làm chủ bồi đi.” Vân Tiểu Hổ lo lắng em nhỏ chịu thiệt thòi nên chủ động nhắc đến chuyện làm chủ bồi.

Trên một bàn nhậu thì tác dụng của chủ bồi là rất lớn.

Điều tiết bầu không khí, chăm sóc chủ khách xung quanh, quan sát toàn diện, chủ khách đều vui vẻ... Tất cả tác dụng đều trong tay chủ bồi; Thậm chí có nhiều lúc khách quan cần thiết còn phải nói vài câu đùa tục.

Vân Tiểu Hổ cảm thấy, bản thân thay em nhỏ làm chủ bồi còn có thể chọc cho bốn người Vu Minh keo kiệt bủn xỉn kia ngứa ngáy khắp người.

Nhưng bây giờ Tả Tiểu Đa không có chút thái độ tín nhiệm nào với hắn, sao có thể để hắn làm chủ bồi? Hơn nữa nhìn tên nhóc con đầu óc đần độn này, ngươi có biết nói chuyện đâm chọc người khác không?

Nói thẳng ra, Lý Thành Long làm chủ bồi Tả Tiểu Đa còn lo lắng tài ăn nói của thằng cha này không đủ châm chọc người khác...

Thế nên cười ha ha nói: “Vân huynh, ngươi cứ ngồi yên đấy, ngươi từ xa đến đây, để ta tự mình làm chủ bồi, Phù Phù làm phó bồi là được rồi.”

Vân Tiểu Hổ chỉ có thể vừa đồng ý, vừa nháy mắt ra hiệu cho Vưu Tiểu Ngư: Tí nữa phải hết sức giúp ta châm chọc bốn thằng cha này!

Keo kiệt như vậy, còn Đại Vu cơ đấy... Thật sự mất mặt dùm thân phận của bọn họ!

Tả Tiểu Đa hùng hồn lỗ mãng làm chủ bồi.

Trước tiên là ha ha cười lớn, rót thêm rượu cho những người đang ngồi đó; Lập tức có mùi rượu thơm ngào ngạt, nhiệt tình kêu mọi người uống vài chén trà. Mọi người đều có chút ngẩn người.

Lần đầu tiên làm khách dáng vẻ này, rượu uống đồ ăn đều đủ cả rồi, ngươi không kêu ăn đồ ăn uống rượu mà lại kêu uống trà...

Sau đó lại nhìn thấy Tả Tiểu Đa đột nhiên cười ha ha, cầm ly rượu lên.

Đám Liệt Tiểu Hỏa đều nghĩ tên nhóc này sắp bắt đầu mang rượu lên uống nên cũng cầm ly rượu lên.

Không ngờ rằng Tả Tiểu Đa cười ha ha rồi lại đặt ly rượu xuống, vẻ mặt vui thích, nói: “Không sợ các vị cười chê, ở nhà được thời gian rồi, nhà ta thường xuyên có khách đến chơi, thường thì trong một ngày sẽ có rất nhiều người đến nhà ta ăn cơm, nhưng mà nói thật thì ngồi tại vị trí này, đây mới là lần đầu tiên trong đời của ta.”

“Hê hê...”

Bảy người cúi đầu uống trà, con mẹ nó ta thật sự tin ngươi tà rồi!

Lời nói nhà ngươi thường xuyên có khách đầy nhà này, lương tâm của ngươi có đau không hả!

Nghĩ bọn ta không biết cha ngươi Thiên Cao Tam Xích võ nghệ cao siêu trong tin đồn kia sao?

“Hôm nay tùy tiện ngồi tại đây, ta không kìm nổi nhớ đến một câu chuyện cười mà cha ta đã từng kể vào ngày đó.” Tả Tiểu Đa nghiêm túc.

Lý Thành Long ở vị trí phó bồi cũng phụ họa rất tự nhiên, hứng thú hỏi: “Bác trai nói gì vậy?”

“Chuyện là như thế này...”

Tả Tiểu Đa kể sinh động như thật: “Ngày xưa có một người đặc biệt hào phóng, bởi vì hắn có khá nhiều người bạn nghèo vậy nên người đến nhà hắn ăn cơm cũng khá đông, đây là chuyện không cách nào giải quyết, trải qua giàu có đều như vậy, người chiếm tiện nghi quá nhiều. Tục ngữ nói rất đúng, nghèo nơi đông đúc không ai hỏi, giàu nơi núi thẳm vẫn có bà con.”

Lý Thành Long: “Lời này của bác trai nói rất đúng. Một câu nói hết muôn màu nhân sinh, quả nhiên là có học vấn nha.”

Tả Tiểu Đa: “Lúc đầu ấy, những người bạn nghèo đến nhà người giàu ăn cơm ít nhất vẫn mang theo chút đồ, như vậy cũng có thể đỡ mất mặt một chút... Đương nhiên người giàu sẽ không để ý người bạn nghèo mang đến thứ gì... Bởi vì cho dù mang đến thứ gì cũng đều không có giá trị bằng một bữa cơm ở nhà mình. Vì vậy nên không để ý đến.”

Lý Thành Long: “Đây chính là thấu tình đạt lý đó; Cái gọi là nhân phẩm, cái gọi là kiên trì, cái gọi là tiết tháo thật sự hiện rõ trên người của người giàu này.”

Tả Tiểu Đa: “Phù Phù nói rất đúng, lúc đó cha ta cũng nói như vậy.”

Lý Thành Long: “Bác trai và ta là anh hùng ý tưởng lớn gặp nhau.”

Tả Tiểu Đa: “Nhưng người nhà giàu này cũng có gia đình, nếu như là một lần hai lần ba bốn năm lần, thậm chí là mười lần tám lần, người nhà cũng sẽ không nói gì hết, nhưng mà thời gian dài, người nhà sẽ không khỏi phê bình kín đáo.”

Lý Thành Long: “Đây cũng là bản chất con người, đổi lại là ta cũng không thể chịu nổi, sau đó thì sao?”

Vưu Tiểu Ngư, Vân Tiểu Hổ, Bạch Tiểu Đóa đều nén cười.

Liệt Tiểu Hỏa, Tuyết Tiểu Lạc, Khổng Tiểu Đan, Băng Tiểu Băng thì cả mặt đều đen thui.

Nghe đến đây rồi, nếu như còn không đoán ra được tên nhóc này muốn làm gì thì chỉ số thông minh cũng đặc biệt ấn tượng đấy.

Tả Tiểu Đa càng nói càng hăng hái, nói đến mức giọng nói cùng cách diễn đạt cũng trở nên xuất sắc: “Thế là người giàu này đã nói quanh co lòng vòng, anh em đến nhà ta ăn cơm chính là nể mặt ta, ta vốn cũng không nên nói gì hết... Nhưng mà ấy, sau này khi đến hãy giúp mang đến chút đồ, cho dù mang một quả trứng gà... Cũng là nở nang mặt mũi đúng không?!”

Lý Thành Long nói: “Sau đó thì sao?”

Bình Luận (0)
Comment