Nhưng cuối cùng Ngô Vũ Đình là cao nhân tu hành xa rời tâm trí, bèn hồi phục thanh minh, hừ một tiếng, nói: “Xì xì xì… Cái gì mà nhảy nhót trước mặt ta? Ngươi nghĩ là chó con mèo con à?”
Tả Tiểu Đa trơ mặt ra: “Ầy dà, Đa Đa chó và Niệm Niệm mèo sinh không phải chó con mèo con sao… Sao người lại để ý mấy chi tiết này, người đặt sai trọng điểm chú ý rồi…”
Ngô Vũ Đình cau mày bắt đầu trầm tư.
Tả Tiểu Đa mừng trong lòng, lại nhanh chóng khéo léo thêm dầu vào lửa: “Với lại… nếu Niệm Niệm Mèo lấy người khác, khó đảm bảo sẽ không bị bắt nạt nhỉ? Nhóc này trông cường thế như vậy, nhưng thực tế không thích nói chuyện, có gì cũng để trong lòng, chẳng phải rất dễ chịu tủi thân sao?”
Ngô Vũ Đình cảm thấy hình như lời Tả Tiểu Đa cũng có lý lắm…
“Với lại ta chắc chắn phải tìm vợ, nhưng khó biết tính tình vợ tương lai ra sao, nếu tính nết không tốt, đánh nhau chửi nhau với con, không lễ phép với người, ta bị nhà vợ ức hiếp… rồi lại cãi nhau với vợ… Chắc chắn sau này sẽ phải ly hôn…”
Tả Tiểu Đa cau mày, nơm nớp lo sợ: “Với lại mẹ chồng con dâu trời sinh không hợp nhau, lỡ đâu cô vợ kia không thích mẹ, hoặc mẹ không thích nàng… Chắc chắn sẽ có mâu thuẫn mẹ chồng con dâu, đúng không? Đương nhiên con sẽ đứng về phía mẹ, nhưng người ta sẽ nghĩ thế nào, nghĩ ta là con trai cưng của mẹ, con trai bám váy mẹ, chắc chắn không vươn xa được!”
Sau đó tinh thần phấn khởi lên: “Nhưng nếu là Niệm Niệm mèo, trước tiên chắc chắn không có việc chúng ta không hợp, dù có vấn đề cũng chỉ tức giận trên người ta, hai người sẽ không có xích mích, người xem có phải rất có lý không?”
Ngô Vũ Đình nghĩ theo hướng Tả Tiểu Đa… suy đi tính lại, chuyện mâu thuẫn mẹ chồng con dâu, con trai bị nhà vợ ức hiếp… không thể không đề phòng, nếu là Tiểu Niệm, thật sự không cần lo lắng gì.
“Đến lúc đó ta phải chăm sóc cha vợ mẹ vợ, Niệm Niệm Mèo cũng phải chăm sóc cha chồng mẹ chồng… người nghĩ xem, phiền biết bao nhiêu!”
Tả Tiểu Đa cau mày nói: “Nhưng Niệm Niệm Mèo gả cho ta thì khác.”
“Sao mà khác?”
“Người nghĩ xem, đầu tiên chính là mâu thuẫn vợ chồng gì đó, không có nhỉ? Dù có cũng chắc chắn là ba người cùng nhau đè ta ra mà đánh, ta nào dám…”
Tả Tiểu Đa nói: “Sau đó là mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu cũng không có, dù Niệm Niệm thành con dâu người thì vẫn là con người, không vừa ý nói được dạy được như thường, đâu giống người khác, nói không được, đánh không được, đúng không?”
“Với lại cha chồng mẹ chồng là mẹ và cha con, cha vợ mẹ vợ cũng là hai người, đoạn này giảm bớt bao nhiêu chuyện?”
Tả Tiểu Đa cực lực miêu ta kế hoạch vĩ đại: “Người nghĩ mà xem, nghĩ kỹ mà xem, con gái người muốn đánh là đánh, muốn mắng là mắng, thành con dâu thì vẫn muốn đánh là đánh muốn mắng là mắng, đỡ giống người khác, giả bộ khách sao quá chừng đều là vẻ ngoài, chuẩn nhỉ?”
“Với lại, đến lúc đó, có con, ông nội bà nội là hai người, ông ngoại bà ngoại cũng là hai người… người muốn làm mẹ chồng thì làm mẹ chồng, muốn làm mẹ vợ thì làm mẹ vợ, muốn làm bà nội thì làm bà nội, muốn làm bà ngoại thì làm bà ngoại…”
“Không cần lo lắng gì cả, cũng không cần lo gả còn gái xa nóng ruột nóng gan gì cả, không cần lo lắng con trai bị con dâu hành hạ… người xem, cuộc sống này chẳng phải ngày tháng như thần tiên sao?”
Tả Tiểu Đa nhanh nhẹn khéo léo, già mồm át lẽ phải, đấu lý, cái gì cũng miêu tả vô cùng đẹp đẽ, thật sự là ba hoa chích chòe, sáng lạn chưa từng có.
Ngô Vũ Đình gật đầu liên tục, rõ ràng đã bị Tả Tiểu Đa cuốn vào.
“Cho nên, mẹ, người cứ thong thả mà gả Niệm Niệm Mèo cho con.”
Tả Tiểu Đa cười đùa tí tửng: “Tục ngữ có câu: Nước phù sa không để vào ruộng ngoài, vô cùng chí lý!”
“Được rồi!”
Ngô Vũ Đình gật gật đầu: “Gả cho ngươi!” Sau đó hào phóng phất tay.
“Cảm ơn mẹ!” Tả Tiểu Đa vui để nỗi không khép được mồm.
Quay đầu về phía Tả Trường Lộ: “Cha, mẹ ta đã đưa ra quyết định rồi, chắc người không có ý kiến nhỉ? Nhà ta luôn nghe lời mẹ! Cha có ý kiến cũng vô dụng.”
Tả Trường Lộ trừng mắt.
Vốn dĩ tiểu tử ngươi không xem ông đây ra gì, dù chuyện gì cũng luôn do mẹ ngươi quyết định thật, nhưng cũng không cần nói thẳng ra như vậy chứ…
“Ừ, mẹ ngươi đã quyết định, nếu Niệm Niệm không có ý kiến, đương nhiên ta cũng không có ý kiến.” Tả Trường Lộ nói.
Tả Tiểu Đa cười ha ha nói: “Niệm Niệm Mèo dám giãy? Thử xem? Chuyện hôn nhân đại sự nào đến nàng tự làm chủ? Mai mối là do cha mẹ, hừ. Tả Tiểu Niệm nàng có thể tạo phản chắc!
“Ngươi nghĩ là xã hội phong kiến à… hừ. Ngủ đi!”
Ngô Vũ Đình nói: “Đến ngày mai xem thu hoạch của ngươi trong thời gian này. Ta và cha ngươi tư vấn giúp ngươi.”
Bây giờ khác ngày xưa.
Tả Tiểu Đa sẽ không tự chủ động lấy ra, vì sợ cha mẹ không hiểu, tổn thương tự tôn…
Nên muốn cho con trai ý kiến gì phải tự lên tiếng trước để nhóc con đem ra mới được.
“Okela.”
Tả Tiểu Đanh nhếch miệng: “Mẹ, chuyện chung thân đại sự của ta, quyết định rồi không thể đổi.”
Ngô Vũ Đình không kiên nhẫn vung tay: “Quyết rồi, quyết rồi, mau đi ngủ đi.”
“Thật sự không đổi!” Tả Tiểu Đa không yên tâm dặn lại.
“Tên khốn này! Đi ngủ!” Ngô Vũ Đình phiền rồi.
Tả Tiểu Đa chạy ra cửa, lại không yên tâm nhắc lại: “Cha, chuyện này không phải là lời nói trong lúc uống say đâu, người làm chứng nha… biết đâu mẹ ta chối…”
Tả Trường Lộ dở khóc dở cười.
Mãi đến khi Tả Tiểu Đa về đến phòng vẫn thò đầu ra: “Từ hôm nay trở đi Niệm Niệm Mèo chính là vợ của ta…”
Ngô Vũ Đình trừng mắt.
Tả Tiểu Đa vội đóng cửa lại, từ trong phòng truyền ra tiếng hét lớn: “Không thể chơi xấu.”
Ngô Vũ Đình và Tả Trường Lộ nhìn nhau cười khổ.
Nhóc con này… thật là…
“Chuyện này còn phải hỏi ý kiến Niệm Niệm.”
Tả Trường Lộ cau mày không vui, nói: “Hôm nay người đồng ý như vậy không hay. Lỡ đâu Niệm Niệm không đồng ý, há chẳng phải… khó coi?”
“Niệm Niệm Mèo sẽ không từ chối đâu.”
Ngô Vũ Đình trợn trắng mắt: “Tâm tư của con bé, ta rất rõ.”
“Tóm lại chuyện này không thể cưỡng ép, nàng ra ngoài lâu như vậy… dù có thay đổi cũng là điều bình thường.” Tả Trường Lộ nói.
“Đương nhiên, nếu Niệm Niệm không đồng ý, cũng cũng có thể làm việc với Tiểu Đa thôi.”