Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1305 - Chương 1306: Gả Con Gái Của Người Cho Con Đi!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1306: Gả con gái của người cho con đi!

Hai vợ chồng đọc bài thơ đầu này, đến cả định lực của hai người cũng lập tức lộn xộn trong gió.

Thật sự không có sức nhạo báng.

“Đây chính là chí hướng cả đời con trai ta, thật sự có tiền đồ…”

Cằm Ngô Vũ Đình hơi tẹt xuống.

Cái quái gì đây.

Vẻ mặt Tả Trường Lộ cũng vi diệu.

Rất lâu rất lâu sau, thở dài một hơi, không nói nên lời: “Đây… cũng xem như là một loại cảnh giới…”

Qua một lúc nữa, Tả Trường Lộ ôm vai Ngô Vũ Đình, thì thầm: “Sự thật chứng minh, năm đó chúng ta nhận nuôi Niệm Niệm Mèo quả là quyết định vô cùng sáng suốt!”

Khóe miệng Ngô Vũ Đình giật giật, sắc mặt đen thui, lẩm bẩm: “Xem bài thơ kia của con trai ngươi… Lý do hắn tu luyện, tiến về trước, tất cả đều vì đuổi theo Niệm Niệm Mèo?”

Sắc mặt Tả Trường Lộ cũng tối đi: “Chấp niệm này thật sự không nhẹ, Niệm Niệm Mèo cũng đầu dễ đuổi như thế…”

“Cái này… thật là…” Vạch đen đầy đầu Ngô Vũ Đình, chỉ nói: “Trong mơ bình ổn được thiên hạ, tỉnh lại vẫn cứ là thần tiên… ý gì đây?”

“Ừm, trong mơ đánh trận, bình ổn thiên hạ, làm quan lớn gì đó, tỉnh lại cảm thấy không thú vị, thế là tiếp tục làm làm người không mộng tưởng…”

Tả Trường Lộ tặc lưỡi giải thích.

Ngô Vũ Đình đỡ trán, biểu cảm trên mặt cứ như người bị thương nặng, ra khỏi phòng sách.

Hai vợ chồng đều cảm thấy giá trị nhân sinh quan của mình hôm nay, ngay lúc nãy chịu phải tấn công quá lớn.

“Bây giờ chỉ có thể trông chờ rất lâu rất lâu hắn lại vượt qua Niệm Niệm Mèo.”

Ngô Vũ Đình cảm động sâu sắc nói: “May là không để hai đứa kết hôn sớm, nếu không, chỉ e nhóc con này sẽ không có hi vọng không mưu cầu thật, phỏng chừng chí lớn cả đời của nhóc con này chính là vợ con giường ấm chăn êm…”

Lần này Tả Trường Lộ trưng ra vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.

Thở dài một hơi, lên tiếng: “Nhưng không thể không nói, thật sự rất rộng rãi…”

Ngô Vũ Đình cau mày, nhìn Tả Trường Lộ với vẻ mặt không tốt: Ngươi nói gì?

Tả Trường Lộ lại thở dài, nói: “Thật tức giận…”

Ngô Vũ Đình hừ một tiếng, nói: “Còn mười ngày nữa là họp phụ huynh, gọi Niệm Niệm Mèo đến đi, ngày mai hỏi nàng có thời gian không, cũng đến xem tiến độ tu vi của nàng.”

Tả Trường Lộ suy nghĩ tường tận một lúc, nói: “Ừ.”

Hai người đều chắc chắn.

Chắc chắn Tả Tiểu Niệm sẽ đến đây.

“Mẹ, cha, phòng thu dọn xong rồi.” Trán Tả Tiểu Đa hơi nóng hầm hập vào tranh công: “Cũng không còn sớm nữa, hai người mau nghỉ ngơi đi, chắc chắn hai người đi cả quãng đường rất mệt rồi… Có gì ngày mai chúng ta nói chuyện tiếp?”

Vừa thấy cha mẹ ở trong phòng sách, bản năng Tả Tiểu Đa cảm thấy không hay, phòng sách không phải nơi ở buổi tối, mà khoảng cách phòng gần phòng sách hình như là…

Với lại bộ chữ này…

Ngô Vũ Đình thờ ơ cười, giơ tay véo tai Tả Tiểu Đa kéo qua, để trước mặt mình: “Không ngủ vội, ngươi giải thích bài thơ này xem, mấy ý? Nói cho kỹ, nói cho rõ ràng!”

Nàng liếc mắt, quái dị: “Thật không ngờ, con trai ta lại là một văn hào. Còn có thể làm thơ, tài văn chương nổi bật, bộc lộ tài hoa!”

Tả Tiểu Đa che tai, vẻ mặt đau đớn: “Ui, đau đau đau…”

Ngô Vũ Đình ngang tàng nhìn: “Ngươi liên tục giả bộ, ngươi giả bộ cũng không giống, ngươi bây giờ, dù ta cầm dao chém ngươi một cái, kéo tai một chút là đau, ngoài làm văn hào, còn muốn là ảnh đế… nói!”

Tả Tiểu Đa nhe răng trợn mắt, dứt khoát liều: “Mẹ, chẳng phải mẹ đều chuẩn bị cho con ổn thỏa rồi sao…”

Ngô Vũ Đình sững sờ: “Ta chuẩn bị cái gì?”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa cảm kích: “Chắc chắn người là mẹ ruột của con, chắc chắn chuẩn bị ổn thỏa cho ta cả rồi, con chưa sinh ra người đã chuẩn bị sẵn vợ cho con rồi…”

“Hừ!”

Tả Trường Lộ quay đầu nhổ một ngụm nước bọt.

Vẻ mặt Ngô Vũ Đình sừng sờ.

Tả Tiểu Đa trưng ra biểu cảm “Con không phụ lòng mẹ”, dõng dạc nói: “Cho nên, thân là con trai đương nhiên không dám từ chối tấm lòng của người lớn… Sau này, Niệm Niệm Mèo chính là vợ thân yêu của con rồi, chính là con dâu thân yêu của mẹ, con phải để nàng thật hiếu thảo với mẹ… mẹ yên tâm, nếu nàng không nghe lời, con đánh nàng, chồng cứng rắn với vợ, chuyện nàng dám không nghe lời sẽ không tồn tại!”

Gương mặt xinh đẹp của Ngô Vũ Đình dần vặn vẹo: “Ngươi… Ngươi…”

Da mặt này, thật sự… thật sự không nói nổi.

Quả là dày hơn da mặt cha nó nhiều!

“Ta chỉ nói lúc các ngươi còn nhỏ… với lại, dù ngươi tự tình nguyện cũng không được. Dựa vào cái gì mà Niệm Niệm để mắt đến ngươi, ngươi nghĩ ngươi là văn hào, ngươi là ảnh đế, ngươi chắc chắn rồi? Ngươi vẫn là một Tiểu Cẩu Đát nói xàm, tinh ranh!” Ngô Vũ Đình bắt đầu tấn công.

“Mẹ! Nàng không tự nguyện… Nàng có tự nguyện hay không có thể do nàng quyết à?” Tả Tiểu Đa niềm nở bóp vai Ngô Vũ Đình.

“Một câu nói của mẹ thôi còn dễ dùng hơn lời bất cứ ai.”

Ngô Vũ Đình nói: “Cái đó không chắc, ta cũng phải nghĩ thay cho Niệm Niệm chứ, ngươi là con trai ruột của ta, nàng là con gái của ta, nếu ngươi thật sự không thành tài, ta sẽ không cưỡng ép uyên ương phổ, cũng không sợ nói thật với ngươi, năm đó, từ đầu đến cuối ngươi không thể nhập đạo, ta thật sự không muốn để Niệm Niệm kết duyên với ngươi…”

Tả Tiểu Đa nhanh nhẹn nói: “Mẹ, năm đó là năm đó, bây giờ là bây giờ, chẳng phải bây giờ ta đã nhập đạo rồi sao, với lại còn nhập tốt như vậy, tiến bộ nhanh lại tốt như vậy, người nghĩ xem, cẩn thận suy nghĩ, nếu gả Niệm Niệm Mèo cho người khác, vậy sau này sẽ không còn ở bên cạnh người nữa… Nói không chừng, mấy năm sau, mấy chục năm sau cũng không thể gặp mặt, người không thấy buồn sao?”

Ngô Vũ Đình nghĩ nghĩ, phái hiện nhóc con này nói có lý thật, nhóc Niệm Niệm này, nếu xa lâu quá ta thật sự không cam lòng, hình như cùng Tiểu Cẩu đát cũng được, không tệ.

Tả Tiểu Đa tiếp tục bóp vai: “Mẹ, người lại nghĩ xem, người nuôi hai chúng ta lớn như vậy, đứa nào không ở trước mặt người cũng không dễ chịu đúng không? Đến khi người già rồi, ta và Niệm Niệm Mèo đều ở cạnh người, vui vẻ hòa thuận… sinh một nhóm cháu trai cháu gái nhảy nhót quanh người… được không?”

Đột nhiên Ngô Vũ Đình say mê trong lòng, vô thức nghĩ đến bức tranh Tả Tiểu Đa miêu tả, đột nhiên cảm thấy cuộc sống thế này còn muốn gì nữa?

Suy cho cùng đó là cảnh tượng trong mơ nàng cũng khó tưởng tượng, khó tham vọng, thật sự phải giả!

Bình Luận (0)
Comment