Ngô Vũ Đình liếc Tả Tiểu Đa nói: “Cẩu Đát, không phải chứ? Ngươi còn có chuyện này?”
Tả Tiểu Đa sững sờ: “Ta nào có?”
Tả Tiểu Niệm cũng sững sờ: Mẹ, ngươi lừa ta!
“Không có sao?” Ngô Vũ Đình cau mày.
Tả Tiểu Đa trang nghiêm giơ tay: “Ta thề với thần linh trên trời, với Thiên Đạo lão gia, với vô số tác giả, với triệu anh em bạn đọc..... thực sự không có! Mọi người có thể làm chứng cho ta!”
Tả Tiểu Niệm lặng lẽ cúi đầu, khóe mắt ý cười thành vòng cung.
“Không có thì tốt.” Ngô Vũ Đình nhắc nhở nói: “Nếu ta phát hiện ngươi phản bội chị Niệm Niệm dan díu ở bên ngoài.... hừ, ngươi biết hậu quả là gì!?”
Tả Tiểu Niệm xấu hổ, quay qua một bên hờn dỗi: “Mẹ.... ngươi nói hắn thì nói hắn đi.... liên quan gì đến ta...”
Ngô Vũ Đình trợn tròn mắt.
Ừ, không liên quan gì đến ngươi!
Không liên quan đến ngươi, ngươi cả buổi sáng chạy bốn ngàn dặm đến đây? Nhìn đi ngươi chạy cả người mồ hôi này, đừng cho rằng ngươi ở bên ngoài làm bốc hơi mồ hôi chỉnh sửa trang điểm, ta liền không nhìn ra.
Thật sự nghĩ mẹ ngươi là người phụ nữ ngu ngốc sao?!
Chỉ không nói nguyên khí chảy trên người ngươi, lúc vừa vào cửa suýt nữa đông cứng ta và cha ngươi, chẳng phải cái gì cũng nói rõ rồi.....
Bây giờ lại còn dám nói ‘Liên quan gì đến ta’......
Hahahaha.....
Tả Tiểu Niệm vội vàng cáo trạng: “Mẹ, ngươi không biết, đoạn thời gian này tiểu Cẩu Đát làm ra chuyện tốt to lớn gì, Kiếm Vương gì đó, cuộc sống Cao Võ của Kiếm Vương, Kiếm Vương.... đủ loại hành vi thực sự không vừa mắt, hơn nữa bản tính thằng nhóc này không vững vàng..... thực tế là thiếu đánh.”
Tả Tiểu Đa oan uổng nói: “Ta nào có, ta ngoan như vậy....”
Tả Tiểu Niệm mặt như băng sương: “Chính là có!”
Tả Tiểu Đa: “Không có!”
Tả Tiểu Niệm: “Có!”
Ngô Vũ Đình và Tả Trường Lộ nhìn con trai và con gái ngầm đấu đá với nhau, không chút nghĩ ngợi, chỉ có ấm áp và hạnh phúc đầy mặt.
“Thực sự không có!” Tả Tiểu Đa.
“Ngươi lại nói không có thử xem?!” Tả Tiểu Niệm.
“Ta sai rồi!” Đối mặt với cục diện tranh chấp, Tả Tiểu Đa trực tiếp tự mình sợ hãi.
“Hừ!”
“Ta sai rồi..... ta sai rồi.....” Tả Tiểu Đa liên tục xin lỗi.
Dưới tình huống trong lòng không có quỷ này, nói ba chữ ta sai rồi, quả thật là không chút áp lực tâm lý. Mặc dù ta nói ta sai rồi, nhưng, chỉ ba chữ mà thôi.
“Hừ, ngươi định làm sao đền bù cho ta!” Tả Tiểu Niệm thở hổn hển nói.
“Ngươi nói. Ta làm theo!” Tả Tiểu Đa lập tức đứng nghiêm chịu đòn.
“Ngươi....”
Tả Tiểu Niệm phùng má, nghĩ một lát nói: “Ngươi hát với nhảy cho ta và cha mẹ xem!”
“Vậy thôi hẻ? Quá đơn giản!”
Lập tức Tả Tiểu Đa yên tâm.
Thế là bày ra tư thế ở phòng khách, vừa ca vừa múa.
“Ta là Tiểu Đa Đa nghe lời,
Ta là em bé ngoan ngoãn....
Ta là tiểu Quai Quai của cha;
Ta là con trai ngoan của mẹ....
Ta là học trò tốt của thầy cô....
Ta là tiểu Cẩu Đát của chị Niệm Niệm....
Gâu gâu, gâu gâu gâu,
Chị Niệm Niệm đừng tức giận nha,
Nghe ta hát vì ngươi nè....
Gâu gâu, gấu gầu gâu la la la la la....
Gâu, gâu, gâuuuuuu.....”
Người nào đó vừa hát, vừa làm điều kỳ hoặc, đá chân mày, lè lưỡi vẫy đuôi, vẻ mặt thể hiện sự nịnh bợ đến kỹ càng hết mức, thấy rõ là bản sắc diễn trò, không thấy được chút mất tự nhiên nào.
“Phù..... khụ khụ khụ.....”
Tả Tiểu Niệm trực tiếp bị sặc, vốn đã không tức giận chỉ làm dáng mà thôi, bây giờ lại thấy tên này vì lấy lòng mình biến thành một tên hề, nào còn nhịn nổi, cười gập eo, phong cách Quảng Hàn tiên nữ mất sạch sẽ.
“Hahahaha....”
Tả Tiểu Niệm cười đến tắt thở, hoàn toàn không sao rồi....
Ngô Vũ Đình và Tả Trường Lộ suýt chút cười tắt thở.
Ngay cả Ngô Vũ Đình, trong lòng cũng không ngừng sinh ra mấy phần khâm phục, tên nhóc này thực sự không cần da mặt, nói thật, mánh dỗ vợ này, có vẻ như tiểu Cao Đát này vẫn cao tay hơn cha hắn........
Nhưng mà đã không sao thì......
“Cha bọn nhỏ à.” Ngô Vũ Đình đưa ra mệnh lệnh: “Chúng ta cũng đi vào sân xem thử, những đồ vật Tiểu Đa chuẩn bị đem ra thực sự không ít.”
Tả Trường Lộ cười đứng dậy: “Được.”
Hai vợ chồng đi ra ngoài.
Sau đó, trong phòng chỉ còn lại Tả Tiểu Niệm, Tả Tiểu Đa.
Lập tức bầu không khí lại rơi vào kì quái.
Thực ra hai người họ tính đâu ra đấy cũng mấy tháng không gặp, thậm chí chưa tới một năm, Tả Tiểu Đa cũng đã cao hơn một chút, khỏe mạnh hơn so với ở thành Phượng Hoàng, xem ra dáng vẻ hơi chuyển đổi mấy phần từ thiếu niên sang thanh niên mà thôi.
Mà Tả Tiểu Niệm không có bất kì thay đổi gì, cũng chính là khí chất càng lạnh lẽo hơn một chút, càng sạch sẽ tinh khiết hơn, vẫn dáng vẻ sắc nước hương trời, vẫn dáng vẻ trong trí nhớ của Tả Tiểu Đa.
Nếu phải nói có thay đổi, vậy cũng chỉ có thể nói, càng đẹp hơn, càng thu hút người hơn!
Nhưng chỉ để lại bầu không khí hai người, đúng là lộ ra sự quái dị.
Tả Tiểu Niệm lớn tiếng ho một cái, thu lại nụ cười, ngồi ngay ngắn, khẽ kiêu ngạo nghiêng đầu, lần nữa bày ra dáng vẻ lạnh lẽo như tiên đợi tiểu Cẩu Đát đến dỗ.
“Chị Niệm Niệm Mèo...... hehehe....” Tả Tiểu Đa xoa tay.
“Hừ.”
Tả Tiểu Niệm chạm vào ly trà uống trà, mắt không liếc.
Tả Tiểu Đa giống như con chuột chơi với đuôi của mình quay vài vòng, cuối cùng nhích đến Tả Tiểu Niệm lỗ tai nhỏ giống như bạch ngọc trong suốt, không nói chuyện, hơi thở đã thổi vài sợi tóc bên trên tung bay một trận.
Tả Tiểu Niệm ngứa ngáy, không nhịn được lại muốn cười, nhưng cuối cùng miễn cưỡng nhịn được, miễn cưỡng mang hình mẫu tiên nữ không nhiễm bụi trần.
Không thể cho hắn sắc mặt tốt!
Hôm nay bắt buộc phải tóm tiểu Cẩu Đát này!
Quyết không thể để hắn ra ngoài tùy tiện quyến rũ!
Nhất định khiến hắn sợ.
Nhưng làm sao mới có thể khiến hắn sợ đây?
Tả Tiểu Niệm nhíu mày, cố gắng suy nghĩ, không nhịn được thở dài, nếu có thể buộc bên người mình thì tốt rồi....
“Chị Niệm Niệm, ta nói với ngươi, bây giờ chuyện có tiến triển quan trọng rồi.”
Tả Tiểu Đa thần bí liếc mắt: “Liên quan đến chuyện của hai chúng ta.”
Vừa nãy Tả Tiểu Niệm dự định đánh chết cũng không để ý hắn cầm lòng không đặng liền bị chuyển dời lực chú ý, không nhịn được hỏi: “Tiến triển gì.”
Tả Tiểu Đa do dự một chút, lén lút nhìn ngó xung quanh, trực tiếp đến gần lỗ tai của Tả Tiểu Niệm.
Tả Tiểu Niệm cố gắng chịu đựng cơn ngứa, chống đỡ lỗ tai, lặng lẽ nói: “Chuyện gì?”
Tả Tiểu Đa nghe thấy một mùi thơm, lập tức tâm trí rối bời, giống như du ngoạn nơi đời người, lại quên nói gì, trực tiếp duỗi lưỡi vào lỗ tai nhỏ óng ánh long lanh liếm một cái.