“Ô da!”
Tả Tiểu Niệm đùng một tiếng nhảy dựng lên, cả mặt đỏ bừng quăng ngã Tả Tiểu Đa xuống đất, giọng nói như tiếng sét: “Cẩu Đát! Gan chó lớn rồi hả?”
Giơ nắm đấm lên muốn xông đến.
Lập tức tim gan Tả Tiểu Đa run rẩy, nhưng lại tăng thêm dũng khí, tranh luận bằng lý trí nói: “Hôm qua mẹ chúng ta nói rồi, hứa gả ngươi cho ta, hehe..... cho nên ta hôn vợ mình không tính là to gan....”
“Nói bậy! Ta không tin! Ai là vợ ngươi?”
Đột nhiên trong lòng Tả Tiểu Niệm thả lỏng một trận, nhưng phải giả vờ mang vẻ mặt tức giận, kêu gào: “Ta không tin, mẹ sẽ không làm như vậy!”
“Thật đó, thật đó!” Tả Tiểu Đa chân thành thề: “Thật hơn vàng thật!”
Tả Tiểu Niệm xấu hổ giậm chân tại chỗ nói: “Dù sao ta không tin, ta đi tìm mẹ! Để nàng thu hồi quyết định!” Thế là đứng lên giả vờ xông ra ngoài.
Tả Tiểu Đa nghe vậy lập tức sốt ruột, trong một lúc không biết nên làm thế nào cho tốt, nằm bò ra phía trước, ôm chặt cứng chân nàng, nói: “Không được đi! Không được đi!”
Thế là Tả Tiểu Niệm vùng vẫy đấu tranh, lại cảm thấy không dùng được lực, làm thế nào cũng vùng vẫy không ra, tức giận nói: “Ngươi buông ra! Vô lại!”
“Không buông! Vô lại thì vô lại!”
“Ngươi buông hay không!”
“Ta cứ không buông đấy!”
“Ngươi lại không buông ta sẽ...”
“Ta không buông, ta còn chuẩn bị quà cho ngươi.”
“Quà gì?”
Hả?
Tả Tiểu Đa có chút hoang mang, đây là chơi khăm?
Vội vàng nói: “Ngươi không ra ngoài ta sẽ lấy quà cho ngươi xem, đồ tốt còn to hơn trời.”
“Hừ, vậy ta không thèmxem.”
“Vì ngươi món quà này ta đánh nhau với người ta suýt nữa bị người ta đánh chết.....” Tả Tiểu Đa khóc thút thít: “Ngực cũng bị người ta đánh vỡ...”
Lập tức Tả Tiểu Niệm kinh ngạc: “Ta xem thử, có sao không?”
Nói xong liền cởi cúc áo Tả Tiểu Đa ra.
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa xấu hổ che ngực: “Không sao cả.”
“Xí.... đàn ông như ngươi che cái gì?!” Tả Tiểu Niệm vừa tức giận vừa buồn cười.
Thế là Tả Tiểu Đa cười hehe bò lên: “Rất nhiều rất nhiều thứ tốt! Tuyệt đối có thể khiến ngươi kinh ngạc, hoàn toàn là đồ tốt trợ giúp to lớn cho ngươi, thấy ta tốt với ngươi bao nhiêu, bất cứ lúc nào đều nhớ nhung ngươi.”
“Ta xem thử.” Tả Tiểu Niệm đỏ mặt.
Thế là.
Tả Tiểu Đa đùng một tiếng mang ra một hủ rượu.
“Rượu? Đây chính là đồ tốt to hơn cả trời mà ngươi nói?” Tả Tiểu Niệm đảo mắt một vòng.
“Đúng đúng, rượu này là đồ tốt to lớn....”
Tả Tiểu Đa hehe cười: “Đồ tốt mà ngươi tuyệt đối không ngờ!”
Rượu này, trong lòng Tả Tiểu Đa, quả thực là đồ tốt không hổ là xếp hạng nhất.
Đây là nói thực, đất không gian Băng Hồn gì đó, trong lòng Tả Tiểu Đa, không bằng một phần ngàn của rượu này!
“Nếu đã là rượu ngon, vậy mở ra nếm thử.”
Vốn Tả Tiểu Niệm muốn nói không hài lòng, nhưng nghĩ đến đây là món quà mà Cẩu Đát cho mình, thế là vẻ mặt giả vờ tò mò.
“Không được!”
Lập tức Tả Tiểu Đa sợ hãi nói: “Đây là mẹ chúng ta nói rồi, rượu này không đến Phi Thiên không thể uống, đến Phi Thiên rồi, uống rồi có thể tăng mạnh tu vi công lực.”
Mắt Tả Tiểu Niệm sáng lên: “Bảo vật lợi hại cơ à? Cũng chính là nói không đến nền tảng Phi Thiên thì không chịu nổi tác dụng trong đó, đúng không? Đó thực sự là đồ tốt, đồ tốt to lớn!”
Không nhịn được liền có chút bị hấp dẫn.
Rượu mà Phi Thiên cảnh mới có thể uống! Đồ vật tốt biết bao….
“Đương nhiên, nếu không sao có thể nói là đồ siêu tốt chứ.”
Tả Tiểu Đa lộ ra nụ cười đạt được ý đồ nói: “Ngươi nên ghi nhớ một chút, đến lúc đó nhắc nhở ta, ta sợ ta quên…. Đến lúc đó hai chúng ta đến Phi Thiên rồi, hai chúng ta cùng nhau uống, vào một buổi tối mỗi người một ly. Lợi hại chứ?”
“Lợi hại!”
Tả Tiểu Niệm kinh ngạc nói: “Một người Phi Thiên một buổi tối chỉ có thể uống một ly…. Đồ tốt chân chính.”
Thế là tâm trí càng bay bổng theo.
“Nhất định đừng quên nhắc ta.” Tả Tiểu Đa long trọng nói: “Bệnh hay quên của ta nặng, ngươi biết mà.”
Tả Tiểu Niệm liên tục gật đầu, hai mắt sáng lấp lánh: “Yên tâm đi, ta không quên được đâu.” Thế là khắc sâu trong lòng mình một dấu ấn: Phi Thiên cảnh, uống rượu!
Đến lúc đó sẽ nhắc Cẩu Đát!
“Ừm.”
Tả Tiểu Đa dặn dò xong chuyện này, lập tức thu rượu vào.
Trong lòng Tả Tiểu Niệm muốn hỏi đây không phải quà ngươi tặng cho ta sao, sao ngươi lại tự mình thu lại rồi?
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui rốt cuộc không hỏi, không thể nói.
Tả Tiểu Đa ở đây, giống như mình ở đây, khi đó còn có thể mượn cớ này, nói chuyện.
Đương nhiên Tả Tiểu Đa muốn giới thiệu trước cái này, như vậy lúc giới thiệu với cha mẹ, rượu này thì không cần giới thiệu, sau đó trực tiếp bỏ xó, chỉ đợi….. lúc nên dùng đến.
Hehehe….
Tán thưởng vì hành động này của mình!
Nhìn vẻ mặt mong chờ say mê của Tả Tiểu Niệm, trong lòng Tả Tiểu Đa vui vẻ. Ta càng mong chờ hơn!
Đến lúc đó…… hehehe….
Từ đầu đến cuối, không để cho Tả Tiểu Niệm sử dụng, Tả Tiểu Niệm càng không biết, đồ tốt trong miệng hai người họ, mặc dù khác cách làm cùng hiệu quả, thực ra là cùng đường nhưng khác điểm đến, hướng đi khác nhau rất nhiều!
“Bây giờ mới là quà cho ngươi, phần đầu tiên, hehehe…” Đầu tiên Tả Tiểu Đa lấy ra một chiếc nhẫn, bên trong là huyền băng mà Băng Tiểu Băng vừa mới tặng.
“Huyền băng bát giác!”
Tả Tiểu Niệm nhận lấy, nhìn một cái, không khỏi hét lên một tiếng: “Đây… đây không phải là Hải Đế Huyền Băng…. Đây là Băng Xuyên Huyền Băng…. Không đúng…. Thượng Cổ Huyền Băng? Lại có tám cạnh nhiều như vậy?”
Hàn ý đến cực điểm bên trong này, khiến Tả Tiểu Niệm cảm thấy toàn thân thoải mái từ trong ra ngoài, hiệu quả này, còn tốt hơn nhiều so với những huyền băng mà mình giành được!
“Đây thực sự là đồ tốt không thể nhiều hơn.” Hai mắt Tả Tiểu Niệm phản quang, ôm chiếc nhẫn vào trong lòng, vẻ mặt xem như châu báu.
Tác dụng của những huyền băng này đối với Tả Tiểu Niệm thực sự quá lớn!
Nhiều huyền băng như vậy, đủ để nàng xây dựng một môi trường huyền băng tuần hoàn hoàn chỉnh!
Sinh sôi không ngừng, tuần hoàn lặp lại!
Tả Tiểu Niệm nhìn một cái trực tiếp cầm không rời tay, thực tế là phần quà này quá hợp tâm ý rồi!
Sao Cẩu Đát biết bây giờ ta đang lo buồn vì huyền băng!
Thực sự là nắng hạn gặp mưa rào!
Quả nhiên là đủ tâm ý!
“Món quà thứ hai!”
Tả Tiểu Đa thần bí lấy ra chiếc nhẫn không gian thứ hai.
“Có những huyền băng này, ta đã đủ hài lòng rồi, trong khoảng thời gian này, không phải lo về không khí tu hành.” Tả Tiểu Niệm liên tục cảm thán, ngay cả vẻ mặt cũng không cầu cái gì khác.