Quả nhiên Cẩu Đát là phúc tinh của ta, ta muốn hôn hắn một cái hihi...
“Trước tiên ngươi mở ra xem thử, để tránh bỏ qua vật tốt!” Tả Tiểu Đa cười hehe.
Tả Tiểu Niệm trợn mắt, thế là mở ra: “Hả, lại là nhiều Thượng Cổ Huyền Băng như vậy.... trên chiếc nhẫn có bảy tám cạnh nhỉ? Ở bên trong này có hơn ba cạnh?”
“Vậy mà nhiều huyền băng như vậy...” Tả Tiểu Niệm kinh ngạc vui mừng bất ngờ, thế là muốn đổ vào trong chiếc nhẫn.
Nhưng tinh thần lực vừa tiến vào, đột nhiên ngây người!
“Đây là cái gì?!” Tả Tiểu Niệm kinh ngạc kêu lên một tiếng, giọng điệu nâng lên quảng tám.
“Hừ hừ....” Tả Tiểu Đa đắc ý nói: “Mẹ chúng ta nói rồi, đây là sính lễ cho ngươi, sao có thể không lựa chọn cẩn thận được, đã tốt lại muốn tốt hơn!”
“Sính lễ?” Lập tức Tả Tiểu Niệm mặt đỏ tai đỏ, nhưng thấy đồ vật bên trong, thế nào cũng không dời được mắt, không dời được tâm trạng.
“Đây.... đây là Băng Phách sống hoàn chỉnh!” m thanh của Tả Tiểu Niệm run rẩy.
Vui mừng qua đi, khiến nàng thậm chí không muốn đi so đo hai chữ sính lễ này.
Sính lễ thì sính lễ!
Bổn cô nương nhận rồi!
Nhưng trên miệng không thể nói.
Vốn dĩ còn muốn làm nũng một chút, nhưng bây giờ.... hừ, bỏ đi. Nhưng không thể không thể hiện, một lát nhất định phải đi tìm mẹ làm nũng, biểu thị ta còn chưa đồng ý, ngươi sắp xếp cho ta kiểu ta không bằng lòng này....
Nhưng, đã đưa sính lễ rồi có lẽ đính hôn rồi nhỉ?
Cẩu Đát!!
Xem ngươi chạy đi đâu!
Nhìn thấy Băng Phách, trong lòng Tả Tiểu Niệm đã càng ngày càng thích, trong lòng mừng như điên, mắt thấy liền sắp không khống chế được dạt dào tràn ra.
Đột nhiên nghiêng đầu một cái, môi giống như cánh hoa hôn lên mặt Tả Tiểu Đa.
“Ta bế quan trước!”
Tả Tiểu Niệm như giành được bảo vật, chạy nhanh như chớp: “Quả thực Băng Phách này quá yếu ớt rồi, chi bằng tận tâm vun trồng…”
Đột nhiên vèo một cái, xông thẳng vào phòng ngủ của Tả Tiểu Đa.
“Ai da!”
Vừa bước vào liền ngã một cái bị mùi chân thối bên trong xông tới, cả mặt vặn vẹo xông vào phòng sách, giọng nói tức giận bay ra: “Cẩu Đát! Đợi ta ra ngoài tìm ngươi tính sổ!”
Tiếng cửa ầm một tiếng đóng lại.
“Đã vào phòng sách của ta rồi….”
Cơ thịt trên mặt Tả Tiểu Đa co rút.
Thế lỡ nàng nhìn thấy bài thơ kia của ta thì chết.
Sờ chỗ trên mặt được hôn, vẻ mặt lại cười ngốc, chỉ vừa mới cảm thấy mát mẻ một chút, vậy mà không kịp cảm nhận….. lần sau nên cân nhắc hôn nhiều một chút…..
Cửa mở ra.
Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình đi vào.
“Xong việc rồi?”
Ngô Vũ Đình liếc mắt nhìn con trai.
Trên mặt Tả Tiểu Đa co rút, nói: “Đồ…. thì đưa ra hết rồi…. nhưng xong việc hay chưa, cái này…”
Trong lòng vẫn chưa nắm chắc cái gì.
Vừa nãy Niệm Niệm Mèo…. Hình như cũng không nói được cũng không nói không được, hôn một cái, cũng không nói rõ ý gì, để lòng người ta bất ổn, khó mà kết luận….
Bây giờ người ta rất lo lắng….
Ngô Vũ Đình nhìn vẻ mặt rối rắm của con trai, không khỏi bật cười.
“Mẹ, chuyện này, còn cần ngươi nói một câu. Chỉ là bản thân ta nói, không được.”
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa thất vọng: “Tính tình con gái ngươi tự nuôi ngươi biết, đối với giao hẹn của ta.... không có chút sức ràng buộc. Nói trở mặt là trở mặt...”
Lập tức cặp vợ chồng Tả Trường Lộ cười thành tiếng, mất sạch hình tượng.
Nhãn lực của hai người là loại thế nào, sớm đã nhìn ra, bên Tả Tiểu Niệm sớm chắc như bắp, cũng chỉ là tên nhóc này ôm trạng thái lo được lo mất, còn đau lòng lo lắng.
“Được, đợi giờ cơm tối, ta nói thử.”
Ngô Vũ Đình hoàn toàn đồng ý.
Tả Trường Lộ vội vàng ngăn cản: “Cẩn thận.”
“Còn cẩn thận cái gì.” Ngô Vũ Đình kì quái nhìn chồng.
“Giữa hai đứa nhỏ, hiện tại tình cảm chị em nặng hơn tình cảm nam nữ.”
Tả Trường Lộ suy nghĩ nói: “Cho nên, nhiều nhất cũng chỉ có thể quyết định trước, về phần tình cảm này cuối cùng có thể chuyển đổi hay không, còn không thể kết luận được. Lỡ như không thành giai ngẫu, lại thành oán ngẫu thì không tốt rồi.”
Ngô Vũ Đình trợn mắt, nói: “Ngươi hiểu bọn họ hay ta hiểu bọn họ? Từ sau khi Niệm Niệm biết thân thế của mình, phần tình cảm này, quả ra từ lúc đó đã rất kỳ lạ rồi...... mà Đa Đa rõ ràng cũng có cách nghĩ, chính là tư chất không ổn sức tưởng tượng hạn chế....”
“Bây giờ cuối cùng nhập đạo tu hành, một bước lên trời, nhìn thấy hy vọng, nào còn có thể bỏ cuộc.”
Ngô Vũ Đình trợn mắt nói: “Con trai con gái tự ta nuôi, ta còn không biết?”
Lập tức dừng một chút, nói: “Nhưng mà ngươi nói cũng có lý.”
Quay đầu nhìn Tả Tiểu Đa của mình với ánh mắt mong chờ, nói: “Vậy nói trước một chút, sau đó....…nếu là chuyện đám cưới, đương nhiên không thể làm bây giờ.”
Tả Tiểu Đa gấp gáp: “Khi nào làm?”
“Phì...”
Ngô Vũ Đình không nhịn được cười ra: “Ngươi vội cái gì? Là của ngươi sẽ không chạy được, không phải của ngươi, ngươi cầm dây xích khóa lại cũng không giữ được, lại nói, năm nay ngươi mới mười mấy tuổi, lại nghĩ như thứ như vậy, xấu hổ không?”
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa ngượng ngùng.
Trong lòng không phục, có gì xấu hổ? Quá mức bình thường! Cẩu độc thân mà không muốn tìm vợ, không phải chó ngoan!
Ngày này, ít khi thấy Tả Tiểu Đa không luyện công, qua một lúc đi bộ ngoài cửa phòng sách, sau đó lại đi dạo trên lầu dưới lầu, trong lòng gấp như mở bếp, lại cảm thấy hạnh phúc mỹ mãn yên bình nói không thành lời.
Thẳng đến sáu giờ tối.
Đám người Cao Xảo Nhỉ đã làm việc xong rồi, chỉ để lại một tờ danh sách, chuyển toàn bộ vật tư đi rồi.
Thần giữ cửa Tả Tiểu Đa lần đầu tiên trong đời rời xa tiền của mà không mẫn cảm như vậy, thuận tay đặt tờ danh sách lên bàn trà, sau đó vò đầu bứt tai đi xung quanh phòng.
“Tiểu Đa, ngươi đừng vội.”
“Mẹ..... con không vội.”
“......” Ngô Vũ Đình điên cuồng trợn mắt, bây giờ ngươi giống như con sư tử đột nhiên bị nhốt vào trong lồng, trong nháy mắt đã đi mười mấy vòng, ngươi không gấp!
Lúc đợi Tả Tiểu Niệm cuối cùng cũng xuất quan, Tả Tiểu Đa đã đi mấy ngàn vòng thò đầu ra cửa phòng nhìn.
Vẻ mặt Tả Tiểu Niệm mệt mỏi.
“Thế nào?” Tả Tiểu Đa gấp gáp nói.
“Thế nào........?” Đột nhiên vẻ mặt Tả Tiểu Niệm tức giận, duỗi tay kéo tai Tả Tiểu Đa vào, chỉ trên tường nói: “Ý gì?!”
“Á...” Tả Tiểu Đa đảo mắt, cuối cùng mặt dày ra nói: “Chị Niệm Niệm.... đây chính là nguyện vọng cả đời của ta....”
“Nguyện vọng cả đời của ngươi chính là..... lột...... mèo?” Dưới cơn tức giận vốn muốn nói lột ta, nhưng may mắn phản ứng kịp.