Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1331 - Chương 1332: Tả Tiểu Đa Vui Mừng Như Điên. (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1332: Tả Tiểu Đa vui mừng như điên. (2)

Tả Tiểu Đa trêu chọc tìm đường chết, cuối cùng khiêu khích Tả Tiểu Niệm thẹn quá hóa giận, xông đến nện một trận ngay tại chỗ, sau đó tự nhiên hơn nhiều, càng chủ động nhắc đến uống rượu, mà đang uống mấy ly xuống bụng, hoàn toàn cởi mở trước nay chưa từng có.

Tả Tiểu Niệm bắt đầu ngồi xếp bằng, thần thái phấn khởi nói: “Mẹ, thực ra các ngươi sớm nên đồng ý rồi, nếu ngươi tìm con dâu khác, nào có thể thân thiết giống như ta chăm sóc ngươi như vậy....”

Ngô Vũ Đình liếc mắt.

Vừa nãy con bé này còn dáng vẻ xấu hổ, bản thân mới tán thưởng mấy phút? Sao đột nhiên mở ra hình mẫu không biết xấu hổ, không ngượng ngùng, vừa nãy vì bầu không khí đính hôn ngượng ngùng, lại có thể kéo dài một chút xíu như vậy?

“Ngươi xem ta lại có thể nấu cơm giặt đồ, còn có thể trải giường gấp chăn, còn có thể giúp ngươi đấm bóp, sau này còn không có mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu với ngươi.....”

Tả Tiểu Niệm cười hì hì: “Con dâu tốt giống như ta, ngươi tìm ở đâu? Lỡ như tiểu Cẩu Đát mắt mù tìm về một người hung dữ như bà chằn, ngươi còn không phải tức giận mỗi ngày?”

Ngô Vũ Đình phì một tiếng, khinh thường nói: “Nói giống như ngươi không hung dữ vậy, từ nhỏ con trai ta bị ngươi đánh đến lớn, sao ngươi không nói? Nghĩ ta không thấy sao?”

Tả Tiểu Niệm hăng hái, đến gần Ngô Vũ Đình nói: “Sau này ta còn phải sinh cháu trai cháu gái cho ngươi nữa, ta nỗ lực bao nhiêu, sao ngươi không nói, những năm này đánh hắn chỉ nghĩ là sớm thu được lãi thôi.”

Ngô Vũ Đình hừ một tiếng: “Con gái, chú ý một chút, cẩn thận một chút, ta cái gì cũng có thể nói, nhưng cũng hơi rụt rè, còn là con gái mới lớn, ngay cả sinh con đẻ cái cũng nói ra?”

Tả Tiểu Niệm lăn vào trong ngực của Ngô Vũ Đình: “Ta không cẩn thận, đó cũng là ngươi dạy....”

Bên đó, cha con hai người mỉm cười nhìn qua, Tả Trường Lộ lần đầu tiên bưng ly rượu, tiến hành uống rượu giữa đàn ông với con trai.

“Con trai, ngươi trưởng thành rồi! Sau này nhớ phải chững chạc một chút, tật xấu tham lam bủn xỉn này của ngươi, thực sự phải sửa.”

Tả Trường Lộ nói đến bản thân thở dài, nghĩ đến bản tính của mình, sớm đã bao nhiêu năm trước, có bao nhiêu người lớn nói: Đi đến nơi nào cũng không đủ ngươi vơ vét, bản tính này của ngươi muốn sửa, muốn thiệt thòi không.

Mỗi lần đều đồng ý rồi, nhưng có vẻ đến bây giờ cũng không sửa, hơn nữa còn có xu hướng ngày càng trầm trọng hơn......

“Dạ, dạ, sửa, sửa.” Tả Tiểu Đa liên tục đồng ý, cười híp mắt, trên thực tế không nghe rõ cha nói gì.....

Hắn cảm thấy hôm nay, trong đời mình có thể xếp hạng hai.

Ừm, xếp hạng nhất đương nhiên là đêm động phòng hoa chúc.....

Nhưng mà đã có hạng hai, đương nhiên sẽ có hạng nhất.

Nói chung chính là còn chưa còn kịp uống rượu, nhóc con này đã say rồi, người chưa uống say người tự say giống như sách giáo khoa.

“Sau này người lớn, phải có dáng vẻ của người lớn.” Tả Trường Lộ dạy dỗ.

Tả Tiểu Đa một ly rượu ngửa đầu cạn một hơi, đột nhiên đùng một tiếng nhảy lên ghế, lớn tiếng tuyên bố: “Cho dù ta bao lớn, đều là tiểu Cẩu Đát của cha mẹ và chị Niệm Niệm! Hu hu hu!”

“Phì......hahaha....”

Ba người ngã đông ngã tây.

Buổi tối này, cả nhà bốn người ăn cơm, lại có thể ăn đến mười một giờ rưỡi, ăn đến tiếng cười lanh lảnh, ấm áp dễ chịu.

Trên đường trở về, Tả Tiểu Đa gật gù đắc ý, giả vờ uống say, nắm lấy tay Tả Tiểu Niệm, Tả Tiểu Niệm quăng ra, đi ra mười mấy bước, lại nắm lấy, lại bị quăng ra....

Lại nắm, lại quăng, lại nắm.....

Cuối cùng, sau khi cố gắng không biết bao nhiêu lần, tay nhỏ trắng nõn của Tả Tiểu Niệm bị hắn nắm trong tay, không vùng vẫy, bất động.

Tả Tiểu Niệm như không có việc gì bị hắn kéo tay đi về trước, khuôn mặt xinh đẹp hồng hồng, trong lòng tim đập bịch bịch, nhưng dáng vẻ giả vờ bình tĩnh........

Nói về hai người kéo tay cùng nhau đi, từ nhỏ đến lớn, sớm đã không biết bao nhiêu lần, đếm cũng không đếm hết, nhưng chỉ duy nhất lần này, dường như có ý nghĩa không giống, thậm chí ngay cả tâm trạng cũng đều hoàn toàn không giống, cảm thấy càng thêm khác biệt.

Vốn dĩ tay kéo tay, không có cảm giác gì, mà lần này hai bàn tay cạnh nhau, giống như điện giật không ngừng.

Khiến người ta không thể không kinh ngạc tán thán kì diệu, nhưng mà mấy câu này, hai chiến nhẫn, một nghi lễ mà thôi, lại có thể thay đổi cảm giác vốn có như vậy.

Hơn nữa thay đổi lớn như vậy!

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa cười ngốc, miệng mắc trên quai hàm, nắm tay Tả Tiểu Niệm, một chân cao một chân thấp, giống như bước đi trên mây, cả người nhẹ bỗng.

Neon lấp lánh bốn phía, đám người tới lui, dường như hắn hoàn toàn không quan tâm.

Giống như giữa trời đất chỉ còn lại hai người, đang kéo tay đi dạo.....

Giờ này phút này, Tả Tiểu Đa chỉ muốn đứng ở chỗ cao nhất ở thành phố hét to: “Các ngươi thấy chưa! Đây chính là vợ của ta!”

“Đẹp không? Xinh không? Từ nhỏ mẹ ta đã chiếm cho ta đó!”

Tả Tiểu Đa vừa đi vừa nằm mơ, vừa cười ngốc, giống như tên ngốc.

Tả Tiểu Niệm đã nhìn hắn mấy lần, nhìn thấy biểu cảm ngu ngốc của hắn, lại không nhịn được bắt đầu vui vẻ.

Cũng không biết thế nào, trong lòng Tả Tiểu Niệm càng ngọt ngào thêm, mà loại ngọt ngào này, là loại mùi vị tuyệt vời mà chưa bao giở thử qua, trong ngọt ngào còn có đủ hỗn tạp..... lại cảm thấy hoang mang mà cuộc sống trước đó chưa có, hoảng hốt hiểu ra, dưới chân mình có thêm một con đường thênh thang, cứ thông đến nơi xa vô tận.

Cho dù trong mắt, trong lòng, dưới chân, cũng không có hoang mang gì nữa, cũng không xác định gì nữa.

Đi là được!

“Hahaha..... ta chính là tiểu Cẩu Đát!”

Tả Tiểu Đa bên cạnh đột nhiên điên cuồng cười mà chấn động không ít người.

Vô số người liếc mắt nhìn.

Câu tuyên bố này, thực sự long trời lở đất.

Cũng không biết tên này bây giờ nghĩ cái gì, tóm lại chính là thể hiện ra giống như đứa ngốc trong nhà ra ngoài.

Nhất thời, Tả Tiểu Niệm cảm thấy mình sắp xấu hổ chết rồi, đột nhiên quăng tên ngốc này ra, nhanh chóng đi hai bước sánh vai đi với Ngô Vũ Đình, tốc độ rất nhanh thoát khỏi hiện trường ngu ngốc.

Tả Trường Lộ thở dài.

Con trai ngốc.

Nhìn hai mẹ con trước mắt càng lúc càng xa, Tả Trường Lộ mới trịnh trọng khuyên bảo Tả Tiểu Đa mới tỉnh táo lại, còn đang cười ngốc!

“Nhớ kĩ, bây giờ, tình thân chị em nhiều, tình cảm nam nữ ít. Ngươi, kiên quyết không được cưỡng ép Niệm Niệm! Hiểu chưa?”

“Hiểu!”

Tả Tiểu Đa giống như gà con mổ thóc gật đầu, vẻ mặt cười ngốc: “Ta đợi nàng đến cưỡng ép ta.”

“........”

Bình Luận (0)
Comment