Tả Trường Lộ suýt nữa sắp giơ chân đá lên, kiềm nén tức giận nói: “Ngươi dám cưỡng ép nàng, ta đánh chết ngươi.”
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa cười ngây ngô, mừng khấp khởi nói: “Cha, ta hiểu, nếu ngươi muốn để thời gian chị Niệm Niệm hối hận, tránh nhất thời đầu óc nàng mơ hồ, xem tình cảm chị em thành tình yêu, làm lỡ cả đời....... ta hiểu.”
“Nhưng ta sẽ không để nàng cảm thấy hối hận, ngươi yên tâm đi.”
Tả Tiểu Đa nói: “Cha vợ! Thái Sơn lão đại nhân!”
Đùng!
Tả Trường Lộ giữ thế một chân đã lâu, cuối cùng đá ra!
Tả Tiểu Đa bay đi giống như cóc bay ra ngoài.
Có vẻ như, đây là lần đầu tiên của Tả Trưởng Lộ, đá bay người nào đó!
Lần đầu tiên phá lệ, không biết có phải là lần cuối không!
……..
Dãy núi Tinh Mang.
Trong thời gian ngắn này, người của Tinh Hồn, Đạo Minh, Vu Minh chưa dừng hành động, cái gọi là một chút thời gian cũng không lãng phí.
Do người lành nghề tháo vát điều động quân doanh bốn phía đến, và nhân viên tiền tuyến trường kì của Vu Minh, rất nhiều người đều là lần đầu tiên hợp tác với đối thủ mà lần trước ngươi chết ta sống, còn phải đồng lòng hợp tác, yêu cầu cấp tốc hoàn toàn tiến độ.
Đồng tâm hợp lực, dùng sát khí xông thiên, để gột rửa trời xanh.
Nói thật, loại cảm giác này, là thật sự kì quái, thậm chí là đm.
“Hôm qua ta còn mắng tám đời tổ tông của hắn trên chiến trường….. hắn chém ta một đao, ta cho hắn một búa…. Hôm nay lại cùng khai phá di tích….” Một vị tướng quân vừa làm việc vừa nhìn tướng lĩnh Vu Minh bên cạnh, trong ánh mắt không có ý tốt, như hổ rình mồi.
“Trở về tiếp tục đánh hắn là được, có gì lớn lao chứ! Trước tiên làm việc, làm xong thì không cần gặp hắn nữa, câu này nói thế nào, ngươi nhìn chằm chằm vào vực thẳm, vực thẳm cũng đang nhìn chằm chằm ngươi, giống như ngươi đồng thời nhìn chằm chằm hắn, bên đó hắn cũng liếc mắt nhìn ngươi, còn cùng người bên cạnh nói chuyện.....”
“Đù! Tên khốn này nhất định đang mắng ta!”
Nhìn chằm chằm Vu Minh bên đó lúc này từng người cảm thấy hết sức kì diệu, cái gọi là người đồng tâm, tâm đồng lý, thực ra cảm giác của mọi người cũng gần như vậy.
Hơn nữa đã có người bắt đầu hẹn: “Ê, ai đó bên kia, Thiết Mộng Như, ba hôm trước mới đánh lão tử đến phun máu, ngươi đã ghiền chưa? Muốn tối nay uống một chút không? Có tin lão tử uống đến ngươi ngã trên bàn không?”
Bên này: “Không thành vấn đề, đã đến đại lục Tinh Hồn rồi, ở đây là nhà ta, ta mời ngươi uống rượu, để xem ai uống gục ai. Đợi uống xong, uống đã rồi, lần sau uống thoải mái lần nữa.”
“Sảng khoái! Hahaha...”
“Ở Tinh Hồn lão tử có vô số kẻ thù, ai muốn mời lão tử uống rượu, có ai không!”
“Cút bà ngươi đi, vô số kẻ thù mà còn ở đó mà hét à?”
“......”
Tóm lại một mảng ồn ào, khắp nơi đều như vậy.
Bây giờ thực sự ba hướng lẫn lộn, trong ngươi có ta, trong ta có hắn, khó phân cao thấp, Kinh Vị không rõ.
Nói thật, những người này chiến đấu trường kì trên chiến trường, cho dù vốn dĩ phóng khoáng nho nhã, phong độ kẻ sĩ uyên bác, nhanh nhẹn thế nào cũng sẽ rất nhanh biến thành miệng đầy thô tục, không phun nước miếng cũng không mở miệng nói thành lời.
Nói chung cũng không có nguyên nhân khác, ở nơi này, thực tế không biết mắng người thì quá thiệt thòi rồi!
Trên chín mươi chín phần trăm lão tướng đều có thể tràn đầy sức lực chửi như tát nước một tiếng đồng hồ không trùng lặp! Còn một phần trăm còn lại, vốn dĩ đã đạt đến mức độ ‘Thánh chửi’ có thể mắng người ba tiếng đồng hồ không trùng lặp!
Thậm chí còn có người đề ra bước phát triển mới với từ vựng mắng người, siêng năng nghiên cứu tìm tòi.
Về điều này, cũng có rất nhiều người bình thường của đại lục Tinh Hồn thường xuyên cảm thấy khó hiểu. Thậm chí là xem thường: Đáng ra đi lính đều là tố chất khá cao mới đúng, sao mở miệng ngậm miệng nói lời thô tục mắng người nhiều như vậy chứ?
Nhưng chỉ cần bản thân ngươi trở về giây phút sống chết, sau những ngày đi vòng quanh điện Diêm Vương đến mười vòng trong một ngày, ngươi sẽ biết, sẽ hiểu rõ, sẽ lý giải được.
Nói không chừng ngày mai lão tử lên chiến trường, ngươi còn nói văn minh lễ phép với lão tử?
Giây sau chết thành một đống thịt vụn trong tay đối phương, dựa này cách nghĩ của các ngươi lúc này có phải còn phải nói một tiếng ‘Chào, vât vả rồi’ không.
Quen nhìn sống chết lâu rồi, khiến những người này cái gì cũng đều nghĩ thoáng.
Phần lớn mọi người đều giáp mặt mắng tổ tông đều không có cảm giác gì......
Mắng đi, mắng đi, nhìn lão tử có bổ chết ngươi không!
Không giống với một vài người trên đất liền nghe được một câu châm chọc đã nổi trận lôi đình.
Bên này, sớm đã rất dửng dưng, rất bình tĩnh, hoàn toàn coi nhẹ, chỉ giết mà thôi!
Như bây giờ, đối mặt với tử địch, hợp lực sánh vai hoàn toàn một mục tiêu, trong lòng chỉ có cảm giác có chút không bình thường, nhưng chắc chắc không có cảm giác kháng cự.
Trong lòng mọi người đều rõ ràng, hoàn thành nhiệm vụ này, chỉ là vì quân lệnh mà thôi.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, ra ngoài vẫn là ngươi chém ta, ta chém ngươi, lập trường vẫn khác nhau, vẫn đối lập, không thể điều hòa!
Cho nên, nhân cơ hội này, uống một ly với người mình sắp giết chết hoặc là người sắp giết mình, không phải chưa từng có một loại cảm giác kì diệu: con mẹ nó thật sự là trải nghiệm mà một lần khó có được!
Có rất nhiều người sẽ nói, đôi bên có huyết hải thâm thù, các ngươi cũng uống được cười được?
Thực ra câu nói này không tồn tại, trên chiến trường, thì không tồn tại cái gọi là hận thù.
Chỉ có sống chết.
Sống chết, thực sự không sao cả.
Ngươi chém chết ta, không sao cả, một ngày nào đó ngươi cũng sẽ đi người ta chém chết.
Chiến sĩ tiền tuyến có thể sống trên chiến trường, ít càng thêm ít, mười người không thừa một người!
Đồng đội bên cạnh chết trận, đương nhiên tức giận, đương nhiên bi thương, nhưng ngược lại không có thù hận – không phải vì bản thân mà chiến!
Ta thay anh em của ta, kiếm một bản về là được!
Mà tâm trạng, cảm giác này, là kiểu người đặc biệt từng trải không có, cả đời cũng khó mà cảm nhận được tình cảm – trái lại thành lý do để bọn họ phun ra, cũng là kì lạ.
Không trải qua cái khổ của đời người, chẳng thể khuyên người hướng thiện, không trải quả sống chết, chẳng thể cười độ lượng!
Những người này đều thuộc loại nhân vật nói bọn họ là thân kinh bách chiến đều thành sự sỉ nhục, trên tay mỗi người đều đã có ít nhất trên trăm ngàn nợ máu, sát khí trên người sớm đã hình thành huyết vân.