“Đáng tiếc, từ đầu đến cuối không phải là bản thể của Côn Bằng.”
Bằng Minh Đại Vu oán hận nói.
Hồng Thủy Đại Vu hừ một tiếng, lặng im một lúc, trầm giọng nói: “Nếu như thật đúng là bản thân Côn Bằng…Vậy bây giờ người nằm dưới này, chính là ta rồi!”
Một lát sau, Côn Bằng hoàn toàn hoá thành điểm sáng biến mất, ở đó, chỉ còn lại một viên trân châu to bằng quả trứng gà, đen sì, phía trên đã có đầy vết nứt.
“Vậy mà lại tự hủy rồi…”
Hồng Thủy Đại Vu vẫy tay một cái đã cầm trong tay, không nhịn được mà thở dài.
Tự hủy rồi, thì đã là phế vật, không thể có được chút khí tức của Côn Bằng nào từ nó rồi.
Trong không trung, cánh cửa hùng vĩ kia vẫn tồn tại, chỉ là sau khi Côn Bằng xông ra, bèn tự lặng lẽ đóng lại.
“Để bọn chúng đi thử xem sao, xem xem có thể mở được lại mà không cần làm tổn hại cánh cửa không.”
Hồng Thủy Đại Vu thản nhiên nói: “Cánh cửa lớn này, chính là chế từ Tiên Thiên Kim Tinh; nếu như cánh cửa bị hư hỏng, e rằng… định vị sẽ chỉ càng thêm rõ ràng.”
Hắn đương nhiên có thể mở chỉ bằng một chùy.
Nhưng kết quả của việc làm như vậy, lại chẳng khác gì cung cấp cho Yêu Minh đại lục đang lưu lạc Tinh Không một tọa độ cụ thể hơn!
Sau khi nghe xong Hồng Thủy Đại Vu dặn dò, vô số cao thủ của ba đại lục chỉnh tề bay lên, đứng giữa không trung, nhìn cái hố khổng lồ trên mặt đất này, ai nấy đều ngẩn người cả ra.
Đây, chính là chiến lực thực sự của Hồng Thuỷ Đại Vu?
Chỉ vỏn vẹn một chùy, đã trực tiếp đập ngọn núi cao nhất trong vạn dặm xung quanh thành cái hồ!
Tất cả những người từng gặp Hồng Thủy Đại Vu trên chiến trường, áo ai nấy đều điên cuồng đổ mồ hôi lạnh.
Cho dù Trích Tinh Đế Quân nhìn cái hồ lớn này, nhưng khoé mắt đều đang nháy mạnh.
“Cha…”
Du Đông Thiên lại gần: “Một chùy này ngươi có thể tiếp được không?”
“Ầm!”
Du Đông Thiên khoa tay múa chân ôm mông lăn ra ngoài, nhưng cũng bị Trích Tinh Đế Quân thẹn quá hóa giận đánh cho!
Đối mặt với vấn đề là thằng con trai này, ngoại trừ đánh ra, Trích Tinh Đế Quân biểu hiện mình một câu cũng không muốn nói!
“Thế cuộc của đại lục thay đổi rồi!”
Hồng Thủy Đại Vu đứng chắp tay sau lưng, nhìn Đạo Minh Thất Kiếm, và người dẫn đầu Tinh Hồn, thản nhiên nói: “Tiếp theo, e là bắt buộc phải Liệt Hoả đào kim rồi, nếu không thì, đều sẽ phải chết!”
Người phụ trách của hai đại lục đều tối sầm mặt không nói gì.
Hồng Thủy Đại Vu thản nhiên nói: “Chiến lực hiện tại, kém quá xa! Cho dù là các ngươi, hay là bọn ta!”
Hắn quay đầu lại: “Lôi Đạo, Đạo Minh các ngươi mở ra thiên phong, dẫn Cửu Thiên nguyên khí trở lại đại lục, có vấn đề gì không?”
Sắc mặt Lôi Đạo rất khó coi, nửa ngày không nói gì.
Hồng Thủy Đại Vu hừ một tiếng, nói với Trích Tinh Đế Quân: “Nói với tên khốn nạn kia, nhanh chóng kết thúc, nhanh chóng trở về! Chuyện này, không có hắn không quyết định được!”
Liệt Hỏa Đại Vu ở bên cạnh vội vàng nói: “Lão đại, họ Tả bây giờ đang ở thành Phong Hải này, qua mấy ngày nữa con hắn họp phụ huynh… là hắn đến họp phụ huynh rồi…”
Hồng Thủy Đại Vu chậm rãi nhíu mày, vặn cổ quay lại, nhìn chăm chăm Liệt Hoả với ánh mắt rất kỳ dị.
Liệt Hoả lẳng lặng lùi lại phía sau, co rúm cổ lại: “Thật sự không phải cố ý… ta… buổi tối hôm trước vừa mới ăn với hắn bữa cơm, chỉ có thế thôi…”
Bùm!
Đại chùy khiến người khác kinh ngạc trước kia lại đột nhiên xuất hiện lần nữa, ở trước mặt mọi người, đập từ đỉnh đầu đến tận gót chân của Liệt Hoả Đại Vu!
Cả người trực tiếp bị đập thành một mảnh giấy mỏng dính nằm bẹp trên mặt đất, nhìn tỉ lệ đó, sáng bóng đặc biệt, hơn nữa còn hơn ba phân so với hợp kim nhôm vừa mới được rèn ra.
Lần này, thực sự không hề hoa trương giả bộ, đánh thật, không hề nương tay!
Nhưng khi nhìn thấy tấm hợp kim nhôm đó cuộn lại, lập tức có một luồng Liệt Hoả xông ra, bốc cháy một lúc, thế lửa càng lúc càng lớn, bên trong Liệt Hoả đã xuất hiện thân ảnh của Liệt Hoả.
Liệt Hoả Đại Vu luôn là một trong mười hai Đại Vu, bị chùy đè bẹp là một chuyện, nhưng nói đến đây đã mất mạng, thì vẫn chưa đến mức đấy, Liệt Hoả hồi nguyên chi thuật của hắn, không nói là đã vượt ra khỏi định luật sinh tử, có thể đối phó với tình huống này, trên thực tế, việc hắn bị chùy đè bẹp sớm đã không phải lần đầu tiên rồi!
Nếu không thì, những Đại Vu có liên quan khác sớm đã bước tới ngăn cản rồi.
Hồng Thủy Đại Vu nhìn thấy tận mắt Liệt Hoả Đại Vu khôi phục như cũ, lại mặt không biểu cảm đập xuống một chùy.
Sau đó, lại là một tấm hợp kim nhôm!
“Lão đại tha mạng!” Vợ Liệt Hỏa nhìn thấy tình huống này thì hoàn toàn hoảng loạn, đây là tư thế muốn đánh chết tươi mà.
Tình huống thông thường, Hồng Thủy Đại Vu Liệt đánh Hỏa Đại Vu một cái, thì dù có tức giận thế nào cũng nguôi, nhưng liên tiếp hai lần, thì trước kia chưa từng có.
Một lần hai lần, vẫn còn chỗ để khôi phục, nhưng Liệt Hoả Hồi Nguyên chi thuật của Liệt Hoả Đại Vu cũng không phải là không cần trả giá, mỗi lần thi triển đều phải tiêu hao lượng lớn nguyên năng của bản thân, trong thời gian ngắn nhiều nhất cũng chỉ có thể thi triển ba lần mà thôi, nếu như chịu thêm mấy chùy nữa, thì cũng nói rõ, đến đây mất mạng!
Vợ Liệt Hoả nắm lấy tay của Hồng Thuỷ Đại Vu, rưng rưng nước mắt: “Lão đại tha mạng…”
“Hừ!”
Sắc mặt Hồng Thủy Đại Vu tái xanh, phẩy tay áo rời đi.
“Đợi hắn khôi phục rồi, bốn người các ngươi, không thiếu một ai, đến gặp ta!”
Mặt Băng Minh Đại Vu, Đan Không Đại Vu trông giống như cha mẹ chết vậy.
Tên Liệt Hoả khốn nạn này đúng là lừa người mà. Lão đại muốn đi tìm tên họ Tả luôn rồi, ngươi còn nói, không có câu nói này của ngươi thì hắn đã không tìm được rồi.
Đợi hắn tự mình tìm thấy rồi, vẫn có thể xem kịch không phải sao?
Kết quả mẹ nó, ngươi đến giành công một cách dư thừa, gài cả lão tử vào…
Mẹ nó Liệt Hoả ngươi, ngươi được đấy…
……
Lúc này, cửa di tích đã hiện gần; tiếp đó, Hữu Thiên Vương đích thân trấn thủ bên cửa chính, những gia tộc có các thợ thủ công tay nghề giỏi và các cao thủ cơ quan của ba nhà tự mình đem theo bắt đầu đi lên nghiên cứu.