Nhiều nhân vật lớn quyền cao chức trọng khó gặp, tất cả đều chạy như điên ra ngoài, mệnh lệnh phát ra giống như lửa cháy đến mông.
Tất cả các nhẫn không gian dung lượng lớn, thu thập trắng trợn.
Giống như quả bom đang nổ, nhắm về phía các nơi ở thành phố, nhất là các trường đại học lớn.
Thành Thượng Kinh.
Những cao thủ tầng cao nhất của Cửu Trọng Thiên Các cũng cùng nhau di chuyển; chưa đầy nửa tiếng đã có cao thủ mang theo rất nhiều nhẫn không gian, chạy về hướng Phong Hải!
Một tiếng sau, các cao thủ cấp trên ở khắp nơi cũng xuất phát.
Ba tiếng sau, nhóm thứ hai cũng lên đường, sáu tiếng sau, nhóm thứ ba mang theo rất nhiều nhẫn không gian xuất phát!
Đến nửa đêm, sáu nhóm cao thủ chạy băng băng trên khắp các con đường dẫn đến Phong Hải!
Càng muộn hơn vì không kịp, nên khu vực xa xôi ngừng thu thập.
Nhưng những khu vực tương đối gần với Phong Hải, nhân thủ của từng nhóm từng nhóm không ngừng xuất phát.
Bạch Vân Đóa rời khỏi đại đội ở dãy núi Tinh Mang, một thân một mình vượt hơn ngàn dặm đến khu vực trống bên ngoài, trực tiếp ra tay, biến phần lớn vùng đất ấy trở thành bình địa, sau đó lại chống một màn trời nhỏ, đủ để tránh né những kẻ đang trộm dòm ngó.
Chút chuyện này, đối với năng lực của nàng thì chỉ là chút chuyện nhỏ!
Phần còn lại, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, yên lặng quan sát là được...
...
Buổi chiều.
Tả Tiểu Đa kéo Tả Tiểu Niệm tiến vào Diệt Không Tháp.
“Đây là nơi nào vậy? Cẩu Đát, nơi này của ngươi không tệ nha...” Tả Tiểu Niệm nói với vẻ mặt tán thưởng.
“Vì để đánh bại ngươi, có thể làm ngươi xếp thành 365 tư thế khác nhau, nên ta mới đặc biệt mở ra không gian này! Thấy ta có tâm không?” Tả Tiểu Đa cười hì hì, vẻ mặt đầy ý xấu.
“Cầu Đát!”
Tả Tiểu Niệm lập tức bùng nổ!
“Đến đây, đến đánh ta nè!”
Tả Tiểu Đa không ngừng cười lớn, bộ dáng tùy tiện xưa nay chưa từng thấy, vừa xoay người vừa vung tay, lại lấy ra Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, bày ra tư thế anh hùng oai phong lẫm liệt, trấn áp giang sơn: “Niệm Niệm mèo, ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu, xem ta dùng Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy này, hoàn toàn thu phục Niệm Niệm mèo ngươi!”
Tả Tiểu Niệm nghiến răng nghiến lợi lao đến: “Tiểu Cẩu Đát, xem ta có đánh chết ngươi không!”
“Khoan đã!”
Tả Tiểu Đa lập tức ngăn cản: “Muốn động thủ cũng được thôi, nhưng phải nói rõ trước, nếu ngươi thua thì thế nào?”
“Ngươi nói đi, muốn thế nào?”
“Ngươi phải mang trang phục hầu gái, đeo tai mèo, đuôi mèo rồi nhảy cho ta xem!”
“Ngươi!”
“Ngươi không dám?!”
“Được! Không thành vấn đề, một lời đã định, nhưng nếu ngươi thua, phải đội mũ tai chó, không được nói chuyện cho đến 12 giờ đêm, cho dù muốn nói cái gì, cũng chỉ có thể sủa gâu gâu cho đủ chữ!”
“Không thành vấn đề! Quyết định vậy đi!”
Tả Tiểu Đa hưng phấn cười lớn.
“Niệm Niệm mèo, xem chùy của ta đây! Chuẩn bị nhảy đi nha!!”
...
Đến lúc hoàng hôn, Lý Thành Long tan học trở về, đã nhìn thấy Tả lão đại đội một chiếc mũ tai chó không biết mua từ khi nào, hai cái tai, một cái dựng thẳng, còn một cái còn lại thì bị cụp xuống một nửa.
Cả người ủ rủ chán nản lạ thường, tinh thần lại càng suy sụp, chán chường, ỉu xìu cúi đầu.
Đó là một loại biểu cảm...khiến cho người ta cảm thấy thương tâm muốn rơi lệ.
“Lão đại? Ngươi đang làm gì vậy?” Lý Thành Long thiếu chút nữa thì cười ra tiếng, cái mũ tai chó này cũng quá to rồi? Nếu như từ xa xa nhìn đến, thì nhìn như là một con cún đang ngồi xổm ở đây? Hơn nữa lại là một con cún ủ rũ cụp đuôi vì bị thua trận.
“Gâu gâu gâu...” Tả Tiểu Đa kêu.
“...” Tròng mắt của Lý Thành Long như muốn rớt ra ngoài: “Đậu má! Lão đại, ngươi đây là... biểu diễn nghệ thuật?!”
“Gâu gâu gâu!” Ánh mắt của Tả Tiểu Đa tràn ngập sự phẫn hận.
“Ha ha ha ha ha...” Lý Thành Long cười phá lên.
Tả Tiểu Đa xoay người đi vào phòng khách, Lý Thành Long đương nhiên cũng vào theo, lại lén lén lút lút mở điện thoại chuẩn bị chụp hình.
Hôm nay đi học, Lý Thành Long bị cả lớp đánh một trận mà từ trước đến giờ chưa từng có!
Tất cả học sinh trong lớp đều bị chơi xỏ, phẫn nộ điên cuồng! Ngay cả Bì Nhất Bảo khí tức nội liễm, luôn không có cảm giác tồn tại cũng đùng đùng nổi giận xông lên động thủ!
Lừa gạt tiền của chúng ta, tên khốn nạn, aaaaaaa!
Mạnh Trường Quân, Hạng Xung cầm đầu, tất cả mọi người dùng khí thế tuyệt sát như trên chiến trường xông lên, dũng cảm quên mình đè chặt Lý Thành Long. Trận đòn này, thật sự là kinh thiên động địa, nhật nguyệt vô quang!
Mà kết quả trực tiếp của trận đánh này là —— Lý Thành Long nằm rất lâu trong khoang điều dưỡng!
Đồng thời cũng làm cho Lý Thành Long mãi đến buổi chiều, nghĩ lại mà vẫn cảm thấy rùng mình, hai chân vì bị đánh mà run cầm cập.
Tả lão đại có một người có thể trấn áp sự liên thủ của cả lớp, thật sự là rất thần thông... Nhưng ta hình như vẫn chưa có, chắc có hơi sớm...
Đây là lúc Lý Thành Long bị đánh hiểu ra.
Nhưng mà, lúc Tả Tiểu Niệm đi ra, lại lần nữa khiến cho Lý Thành Long chấn động dù đã gặp một lần ở tối hôm qua, ý nghĩ muốn chụp ảnh trong nháy mắt không biết bị ném đến nơi nào rồi!
Một mỹ nữ như thế này, ảnh chụp sao có thể toát lên được thần thái, vẻ đẹp của nàng chứ!
Huống hồ, làm như vậy chính là không tôn trọng mỹ nữ!
“Tiểu huynh đệ này chính là Lý Thành Long sao?” Tả Tiểu Niệm đã gặp Lý Thành Long, nhưng lúc đó chỉ là gặp thoáng qua, hơn nữa cũng không gặp nhau với diện mạo vốn có, bây giờ cũng không muốn vạch trần, nếu không lại phải phí lời giải thích.
“Đúng, đúng...” Lý Thành Long lập tức cà lăm.
Thật căng thẳng!
Hôm nay ta gặp được tiên nữ rồi!
Vội vã quay đầu nhìn Tả Tiểu Đa, ý muốn nói là: “Ngươi giới thiệu, giới thiệu cho ta đi.”
“Gâu gâu gâu, gâu gâu gâu!” Tả Tiểu Đa trừng mắt nhìn lại.
“...”
Lý Thành Long đứng hình tại chỗ.
“Được rồi! Giải trừ lệnh cấm cho ngươi đấy!” Tả Tiểu Niệm ôm bụng cười.
“Gâu gâu gâu.” Tả Tiểu Đa không chịu!
Nam tử hán đại trượng phu, có chơi có chịu! Nhất định phải 12h ta mới được nói!
Thật ra, điều hắn lo lắng nhất là: nếu tự mình tùy tiện giải trừ lệnh cấm, cũng chưa chắc là chuyện tốt, ngộ nhỡ sau này Niệm Niệm mèo thua, trở mặt không muốn nhận nợ thì làm sao bây giờ?