Lý Thành Long cười lớn, cười ngặt nghẽo: “Nói rất hay, Băng Đản nói rất hay, Mạnh Trường Quân, ngày nào ngươi cũng khoe khoang như vậy, nhìn xem, bị nói rồi đấy? Ha ha ha ha...”
Cả lớp đều nổi đầy hắc tuyến trên trán.
Người mà Hạng Băng nói chính là Mạnh Trường Quân sao?
Đến tột cùng là nói ai, chẳng lẽ trong đầu của Lý Thành Long ngươi thật sự không ‘suy nghĩ’ một chút nào sao!?
Hạng Băng nghẹn họng, ngồi xuống một cách buồn bã, nghĩ tới câu nói kia của Tả Tiểu Đa, mặt không ngừng biến sắc. Có lúc nghiến răng nghiến lợi, có lúc lại lộ ra vẻ mặt xấu xa, có lúc lại là vẻ mặt không vui...
Một lát sau, trong khi mọi người còn đang thấp giọng thảo luận, đột nhiên Hạng Băng đứng dậy, chỉ vào Lý Thành Long như hung thần ác sát, lớn tiếng nói: “Lý Thành Long! Có gan thì tan học đừng về!”
Lý Thành Long nghe vậy thì rất sửng sốt, đột nhiên cười ha ha, mặt mày hớn hở: “Ta sợ ngươi sao? Được! Sau khi tan học, ta chờ ngươi!”
“Hừ!”
Hạng Băng cắn môi, do dự một chút, vẻ mặt đỏ bừng, nhưng, lập tức trở nên kiên định, rồi sải bước đi ra ngoài.
Chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Mạnh Trường Quân nhíu mày, nhìn hướng Hạng Băng rời đi, lại nhìn Lý Thành Long, trong mắt hiện lên tia sáng thú vị: “Nhìn dáng vẻ, sắp xảy ra chuyện rồi!
Vũ Yên Nhi và Chân Phiêu Phiêu cùng rơi vào trạng thái trầm tư.
Đây là... Hẹn đánh nhau sao?
Hạng Băng chắc chắn là đánh không lại Lý Thành Long!
Lý Thành Long biết điều này, mọi người đều biết, bản thân Hạng Băng cũng biết!
Nhưng, Hạng Băng vẫn muốn nói như vậy, làm như vậy, đây là nàng muốn làm gì?!
Nghĩ tới nghĩ lui, đột nhiên hai nàng hơi đỏ mặt, không phải là Hạng Băng muốn...
Mạnh Trường Quân lại gần bàn bạc: “Các ngươi đều là con gái với nhau, các ngươi đoán xem, đây là Hạng Băng muốn làm gì?”
Cả hai nàng đều liên tục lắc đầu: “Không biết.”
“Không biết?”
Mạnh Trường Quân có chút không tin, xem ta là kẻ mù sao, rõ ràng ta nhìn thấy hai ngươi đều đỏ mặt...
Sao có thể không biết?
Cau mày suy nghĩ tính toán, tự lẩm bẩm: “Hạng Băng không phải là đối thủ của Lý Thành Long, hẹn đánh nhau cũng chẳng có tác dụng đáng nói gì... Nếu như gọi người khác tới đánh Lý Thành Long... Hạng Băng chưa chắc sẽ đồng ý...”
“Mà Hạng Băng là cô gái dám yêu dám hận, lại gặp phải một một kẻ ngốc như vậy... Ta đoán, hẳn là sẽ giải quyết dứt khoát trong lần này?”
Mạnh Trường Quân nhíu mày nói: “Ta đoán... Rất có thể là... Sau khi tan học, chờ chúng ta đi về hết, Hạng Băng sẽ chủ động thổ lộ với Lý Thành Long? Hừ... Như này thì ta phải trốn ở lại, nhìn xem thế nào, nếu dự đoán của ta trở thành sự thật, vậy đó chính là thời khắc lịch sử!”
Chân Phiêu Phiêu và Vũ Yên Nhi không quan tâm, Lý Thành Long nói ngươi là trí giả, đó là chó ngáp phải ruồi, ngươi lại cho rằng mình thật sự là trí giả sao.
Lý Thành Long đang hỏi Hạng Xung: “Nhà các ngươi sẽ không phái người tới nữa chứ?”
Hạng Xung trừng mắt nhìn hắn: “Muốn đối phó với ngươi, nhà bọn ta chỉ cần mình Băng Đản là đủ rồi!”
“Ha ha ha ha... ‘Chém gió’ ác thật! Ngươi lại có thể nói ra những lời khoe khoang mà ngay cả bản thân ngươi cũng không tin!”
Lý Thành Long cười to không thôi.
Chỉ mình Băng Đản? Thu thập ta? Ha ha ha ha... Đó là Hạng gia các ngươi vẫn chưa ý thức được sự lợi hại của bản giáo chủ!
Bản giáo chủ ghì chặt nàng, muốn đánh thế nào thì đánh như thế!
...
Chuyện xảy ra ở Cao Võ Tiềm Long hôm nay, đã gây ra một cơn sóng thần trên mạng.
“Bị sốc khi nhìn thấy tiên nữ.”
“Tiên tử hạ phàm!”
“Khiếp sợ! Tại sao xác một bà lão tám mươi tuổi lại nằm ở đầu phố, tại sao một đám heo nái lại kêu loạn vào ban đêm? Tại sao nam sinh của Cao Võ Tiềm Long lại mất ngủ cả đêm, lý do dĩ nhiên là...”
“Trước kia người khác đều nói tuyệt thế mỹ nữ, thiên tiên hạ phàm? Từ trước tới nay ta đều không tin? Nhưng hôm nay ta tin...”
“Ta cảm thấy mình đã thất tình rồi...”
Một bức ảnh từ trên mạng trường của Cao Võ Tiềm Long đã được lan truyền nhanh chóng.
Đúng vậy? Chỉ có một bức ảnh!
Hơn nữa bức ảnh này cũng đã bị xóa ở trên mạng trường bên phía Cao Võ Tiềm Long rồi.
Nhưng tại sao bức ảnh này vẫn được truyền ra ngoài? Đại khái là ngay khi bức ảnh này được đăng lên đã có người tải nó xuống, sau đó lại truyền ra ngoài...
Trên bức ảnh? Trời đất ơi, ánh mặt trời rực rỡ cũng trở thành phông nền? Ở chính giữa? Là một đôi thiếu nam thiếu nữ, nam thì anh tuấn phóng khoáng, tài năng xuất chúng, vô cùng tự tin; dáng người cao lớn, ngọc thụ lâm phong.
Nữ thì tuyệt sắc thiên hương? Đúng chuẩn tiên tử hạ phàm!
Đặc biệt là người con gái kia? Đẹp tới mức khiến tất cả những người nhìn thấy, tim đều như ngừng đập ở ngay khoảnh khắc đầu tiên!
Phía dưới, một đám người đều đang gào thét.
“Kiếm Vương!”
“Đây là Kiếm Vương! Aaaaa, là Kiếm Vương và vợ của hắn!”
“Đẹp quá...”
“Đẹp thật...”
Đối mặt với vẻ đẹp tuyệt trần như vậy, ngay cả những cư dân mạng vô pháp vô thiên này? Bọn họ cũng cho rằng không có cách nào có thể gõ ra những lời lẽ thô tục.
Bình luận tới long trời lở đất, nhưng tất cả các lời bình luận đều là: Đẹp quá!
Cuối cùng...
Cửu Trọng Thiên Các.
“Xảy ra chuyện lớn rồi! Linh Miêu đi ra ngoài chuyến này? Vậy mà là đi hẹn hò bí mật!”
“Dáng dấp của thiếu niên này cũng được lắm, nếu chỉ xét về góc độ dáng dấp? Miễn cưỡng thì cũng xứng đôi với Linh Niệm.”
Nhưng trái ngược với những người khác, ngay khi Lão đại của Cửu Trọng Thiên Các nhìn thấy bức ảnh này? Hắn chỉ cảm thấy trời đất tối đen.
Trong lòng là một mảnh lạnh lẽo!
Vậy mà nháo ra loại chuyện này...
Nhìn dáng vẻ tình chàng ý thiếp trong bức ảnh... Như này? Hỏng rồi, hỏng rồi!
Mấy ngày nay ta bận rộn với nhiệm vụ bí mật mà cấp trên giao xuống? Nên lơ là ‘vai trò’ quan trọng mà bộ trưởng Nam đã bố trí cho ta ở nơi này, mới lơ là một tí mà đã bị người dụ dỗ đi mất rồi... Chuyện này, ta phải làm sao bây giờ?
Lập tức gửi tin nhắn cho bộ trưởng Nam.
“Bộ trưởng, Linh Miêu đã xảy ra chuyện!”
Gần như là bên kia nhắn lại ngay lập tức: “Sao vậy?”
“Linh Miêu đi ra ngoài lần này, vậy mà là đi hẹn hò, hơn nữa, theo ta thấy thì tình cảm đã phát triển một cách đáng kể...”