Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1349 - Chương 1350: Ta Tuyên Bố, Ngươi Là Người Đàn Ông Của Ta!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1350: Ta tuyên bố, ngươi là người đàn ông của ta!

“Oaaa!!”

Tất cả học sinh lớp một hò hét ầm ĩ, tưởng chừng như tiếng hét muốn vang vọng khắp trường!

Hạng Băng vung tay, lại nắm chặt tay ôm quyền; tiếng la hét của cả lớp lập tức im bặt dừng lại.

Hạng Băng vẫn cứ đứng trên bục như vậy, hít một hơi thật sâu, vẻ mặt kiên định, đột nhiên xoay người, lớn tiếng nói với Lý Thành Long: “Lý Thành Long, Hạng Băng ta thích ngươi! Ta muốn làm vợ của ngươi! Ngươi có nguyện ý làm chồng của ta không?”

Sau khi nghe lời tuyên bố này, Lý Thành Long trực tiếp choáng váng, ngây ngốc đứng dậy, thoạt nhìn, tay chân luống cuống không biết nên làm thế nào.

Lúc này, đầu óc Phù Phù vẫn còn mơ mơ hồ hồ, như một cục bột nhão, nhưng lại không thể phủ nhận, có chút kinh ngạc vui mừng khó nói nên lời, cảm giác tim đập thình thịch... thử xoa xoa, cảm giác kỳ lạ này là từ đâu tới vậy?

Cảm giác tim bỗng nhiên đập thình thịch như có hàng vạn con ngựa đang phi, là... từ nơi nào tới?

Làm như không nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Lý Thành Long, Hạng Băng biết rõ cái khối sắt này căn bản sẽ không kịp phản ứng, nên nàng dứt khoát tuyên bố trên bục giảng: “Ngươi không đồng ý cũng vô dụng! Cho nên, bây giờ, ta tuyên bố!”

“Hai ta là một đôi! Ngươi là người đàn ông của ta!”

Đôi mắt đẹp của Hạng Băng chan chứa tình cảm, ánh mắt có chút căng thẳng thấp thỏm, nhưng lại giả vờ tỏ vẻ hung dữ: “Ngươi sau này, phải tốt với ta đấy! Hiểu không?! Rõ chưa?!”

Tất cả học sinh la hét muốn khàn giọng luôn rồi!

Quá soái luôn!

Quá tuyệt!

Thật gây chấn động lòng người mà!

Trong đầu Lý Thành Long bây giờ là một mảng hỗn độn, trong lúc mơ mơ màng màng, chỉ nghe thấy giọng nói vô thức của bản thân: “Được...”

Hạng Băng hừ một tiếng, nét mặt thoáng cái thả lỏng, trái tim cuối cùng cũng buông lỏng được rồi.

Điều nàng sợ nhất, lỡ như Lý Thành Long trước mặt bao nhiêu người nói một tiếng không đồng ý...

Vậy thì thật xấu hổ!

Tất nhiên, Hạng Băng cũng đã chuẩn bị kỹ càng, nếu như Lý Thành Long ở trước mặt mọi người nói không đồng ý, Hạng Băng sẽ lập tức nói: “Nếu đã không muốn làm chồng của ta, vậy ngươi chuẩn bị cho tốt, phải làm bạn của ta cả đời?”

Nhưng những lời này, chỉ là chuẩn bị trước, là một hạ sách để bản thân không bị khó xử.

Nhưng hiện tại thế nào? Tất cả những lo lắng đều đã tan thành mây khói.

Tên ngốc này, vậy mà lại nói ‘được’!

“Bây giờ, ngươi có rảnh không?!” Hạng Băng đứng trên bục giảng nhìn Lý Thành Long.

“Có!” Lý Thành Long ngây ngốc gật đầu.

“Vậy ngươi có muốn đi ra ngoài ăn cơm với ta không? Uống chút rượu?” Sóng mắt Hạng Băng lưu chuyển.

“Được.”

“Đi theo ta!”

Hạng Băng xuống bục giảng, đưa bàn tay ngọc ra.

Lý Thành Long mơ mơ màng màng vươn tay.

Sau đó? Hạng Băng kéo Lý Thành Long, hết sức tiêu sái, nghênh ngang phóng khoáng rời đi!

“Quào! Quá đã ghiền! Quá kích thích! Quá kinh điển!”

Mãi cho đến khi hai người đã đi một hồi lâu, rất nhiều bạn học còn chưa kịp phản ứng.

Vậy là xong rồi?

Thật chấn động!

Quá sức chấn động!

Không ít nữ sinh, vẻ mặt hâm mộ không thôi!

Đây chính là Hạng Băng!

Dám yêu dám hận!

Dù là đối mặt với sắt thép!

Ta cũng muốn dũng cảm tiến tới, phấn đấu quên mình, người ta nhìn trúng, ta muốn tỏ tình, ta không đợi nữa!

Rất nhiều người nghĩ kế, nói để người này đi nói, người kia đi nói, để gia tộc ra mặt, để thầy cô ra mặt... Ta không cần!

Tất cả đều không cần!

Tự ta đi là được!

Hạnh phúc của ta? Phải dựa vào chính bản thân ta đi tranh thủ!

Thật tiêu sái, thật cá tính!

Rất nhiều nữ sinh thật sự là ngưỡng mộ đến tận xương tủy.

Nếu như ta cũng có thể...

Nhưng, đây cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, chỉ có thể hâm mộ. Tuy tất cả mọi người đều hiểu, đều hâm mộ, nhưng có thể chân chính làm được điều này, lại chỉ có mình Hạng Băng. Có lẽ, cũng chỉ có một mình Hạng Băng mà thôi, không còn người nào khác!

Hạng Băng chính là Hạng Băng, độc nhất vô nhị!

Vũ Yên Nhi và Chân Phiêu Phiêu đều nhẹ nhàng thở dài, vẻ hâm mộ hiện ra bên ngoài.

Nhưng hai người cũng biết, duyên phận giữa Lý Thành Long và Hạng Băng, khó mà làm theo được, hoàn toàn hâm mộ không nổi!

Căn bản giữa hai người vốn đã có tình cảm sâu sắc, sở dĩ hôm nay Hạng Băng dám làm như vậy, chính là đã nắm chắc!

Lý Thành Long tuy là cứng nhắc, nhưng hắn có thích mình hay không, thì Hạng Băng vẫn có thể cảm nhận được.

Nếu như thật sự một chút cũng không chắc chắn, Hạng Băng sao lại có thể mạo hiểm như vậy, đánh cược danh dự cả đời của chính mình.

Nàng chỉ thẳng thừng ném Lý Thành Long sang một bên, dùng cách thức ngang ngược nhất, đánh thức EQ đang ngủ say của hắn!

Sau đó, kéo hắn qua!

Vì hạnh phúc cả đời!

Bởi vì Hạng Băng biết, người có chỉ số IQ cao như Lý Thành Long, ở phương diện tình cảm lại bị động, cũng không phải cảm xúc trì độn, chỉ là khó có thể tự mình thổ lộ, chủ động xuất kích.

Cũng có thể nói, hắn chỉ là luôn ở trong trạng thái bị động chờ đợi, chờ một cô gái, chủ động đi đến, cưỡng ép xé mở trái tim hắn.

Hoàn toàn chinh phục hắn, chiếm hữu hắn!

Người đàn ông này không có phong hoa tuyết nguyệt gì, nhưng lại rất đáng để tin cậy. Hơn nữa, điều làm cho người khác không nói được gì chính là, hắn cứ một mực chờ như vậy, nhưng mà ai có thể xé ra lỗ hổng trong tim hắn trước, thì người đàn ông này chắc chắn là của người đó!

Hạng Băng không muốn đợi nữa, bởi vì nàng sợ, nàng sợ sẽ có một cô gái dũng cảm như nàng, đột nhiên xuất hiện, cứng rắn xé mở trái tim của Lý Thành Long, bước vào làm chủ!

Huống hồ, hôm nay Tả Tiểu Đa dẫn vợ đến lớp đi dạo, tiếp thêm cho Hạng Băng rất nhiều dũng khí!

Nàng biết, Tả Tiểu Đa lộ diện như vậy, chẳng khác gì là vén ra một bức màn.

Từ nay về sau, sẽ không ngừng có nam sinh nữ sinh thổ lộ với nhau; Cao Võ Tiềm Long sẽ xuất hiện không ít các cặp tình nhân, nếu còn không ra tay, chỉ sợ sẽ muộn mất!

Mà lúc Tả Tiểu Đa rời đi, cười như không cười mà nhìn nàng, còn có câu nói kia: còn không mau ra tay nữa, sẽ không thể là của ngươi đâu!

Lý Thành Long cũng không phải là nhân vật tầm thường, đó là hàng bán chạy chỉ đứng sau Tả Tiểu Đa thôi!

Cho nên, hôm nay nàng dứt khoát xuất kích, làm việc nghĩa không được chùn bước, quyết đánh đến cùng.

Tất cả học sinh tụm năm tụm ba tản đi, vừa đi vừa nhỏ giọng thảo luận, tán thưởng, cảm khái...,

Bình Luận (0)
Comment