Hạng Xung trầm tĩnh ngồi nguyên tại chỗ, rất lâu sau cũng không động, chỉ là khóe miệng có chút đắng chát nở nụ cười.
Mạnh Trường Quân cùng Hách Hán, Giả Cuồng còn có Bì Nhất Bảo đi tới.
“Sao vậy? Có phải cảm thấy hơi lạc lõng?” Mạnh Trường Quân mỉm cười, vẻ mặt cũng rất cảm khái.
“Năm đó chị ta lấy chồng, ta cũng có cảm giác như vậy.”
Hạng Xung cười ha ha: “Thật ra có cái gì phải lạc lõng chứ, em gái của ta, hôm nay tìm thấy hạnh phúc của mình, ta hụt hẫng cái gì? Đây là chuyện tốt! Chuyện cực kì tốt!”
Giả Cuồng đề nghị: “Muốn uống rượu không? Chúng ta đi uống một chút?”
“Được!”
Hạng Xung cười ha ha: “Đi thôi, ta mời!”
Mấy tên thiếu niên cùng đi ra ngoài.
Sau đó lại có vài tên chạy tới: “Cho ta đi với!”
Hạng Xung ha ha cười lớn: “Đều đi đều đi, mọi người đều đi, chung vui chung vui, cùng nhau vui vẻ náo nhiệt!”
Chân Phiêu Phiêu từ xa kêu to: “Các ngươi chậm chút, chúng ta thay đồ xong cũng đi!”
“Vậy các ngươi phải nhanh lên!”
Hạng Xung rống to, cuống họng không sao cả.
Nhưng vừa nghe soạt một tiếng, ngoại trừ Lý Tiểu Đa, Lý Nhất Long, Hạng Băng ra, tất cả cẩu độc thân nam, nữ của lớp một đều đến đông đủ!
Vậy mà lại không thiếu người nào!
Cao Xảo Nhi dẫn theo Cao Thành Tường từ xa bước chậm đến: “A..., đây là muốn tụ họp sao? Thêm hai người bọn ta nữa, thế nào?”
Hạng Xung: “Các ngươi?”
Cao Xảo Nhi cười lớn: “Thế nào? Không hoan nghênh à? Vậy đổi lại ta mời còn không được sao? Các ngươi muốn ăn gì, muốn làm gì, đêm nay, ta bao hết!”
“Quào....”
Một đám sói gào lên.
Hạng Xung cười ha ha: “Được! Ngươi mời, đã nói rồi, chúng ta đi Thương Thiên Nhất Phẩm!”
“Thương Thiên Nhất Phẩm thì Thương Thiên Nhất Phẩm!” Cao Xảo Nhi tài đại khí thô vung tay: “Đêm nay đi Thương Thiên Nhất Phẩm, ta bao!”
“Đại khí!”
Đám người rầm rầm rộ rộ đi ra ngoài.
Chỉ nghe thấy giọng nói hào sảng của Hạng Xung: “Hôm nay mọi người đều đã chứng kiến, có câu nói này, ta muốn nói trước mặt mọi người. Tất cả mọi người đều là huynh đệ tỷ muội, chuyện này nhất định phải giúp đỡ.”
“Ngươi cứ nói đi!” Hơn năm mươi người bất luận là nam hay nữ đều cùng vỗ ngực, hào khí ngút trời: “Chúng ta tuyệt không nói một chữ 'không'!”
“Sau này, tên Lý Thành Long kia nếu dám ức hiếp em gái ta, các ngươi có cùng ta đánh hắn không?” Hạng Xung vung tay hô to.
Soạt một tiếng, bên cạnh Hạng Xung đột nhiên không còn một bóng người.
Tất cả mọi người đều vây quanh Cao Xảo Nhi, vừa đi vừa nói nói cười cười.
Giống như không nghe thấy lời nói của Hạng Xung.
Mọi người đều không ngốc ——
Nếu chúng ta có thể đánh thắng được Lý Thành Long, nhất định chúng ta sẽ đi, nhưng mà... chúng ta đánh không lại tên kia... Đi giúp ngươi đánh em rể... Kết quả lại bị em rể ngươi đánh, chuyện này tìm ai nói lí lẽ đây?
Chỉ riêng một mình giáo chủ thì cũng thôi đi, vấn đề là bên người giáo chủ còn có một vị Kiếm Vương càng không thể trêu vào đấy!
Các ngươi đánh xong vẫn là thân thích, còn chúng ta thì sao?
Nhưng chúng ta sau này phải đối mặt với sự áp bách của hai ngọn núi là Kiếm Vương và giáo chủ... Hơn nữa cũng có thể là vĩnh viễn không có được một ngày yên tĩnh... Chúng ta đâu có ngốc như vậy?
Hạng Xung gãi đầu, vẻ mặt đầy phiền muộn.
Đúng lúc, một con quạ đen kêu quạc quạc, bay ngang qua đỉnh đầu Hạng Xung...
“Đợi ta với!”
Hạng Xung co cẳng đuổi theo.
Dưới ánh chiều tà, nhóm thiếu niên thiếu nữ cười nói, đùa giỡn, ríu ra ríu rít nói chuyện, đi về phương xa, ánh tà dương phảng phất in bóng bọn họ, bóng dáng hòa làm một thể, thật dài, kéo dài thẳng đến... phương xa vô tận.
...
Lý Thành Long cả đêm không trở về.
Tả Tiểu Đa căn bản không quan tâm, hắn mỗi ngày đều sẽ vô tình hay hữu ý xem tướng cho Lý Thành Long, gần như đã thành thói quen, cái tên này, chẳng những là không có nguy hiểm gì, ngược lại mấy ngày nay vận đào hoa rất vượng...
Sau khi đưa Tả Tiểu Niệm đi Cao Võ Tiềm Long khoe khoang một vòng, Tả Tiểu Đa hưng phấn, đắc chí thỏa mãn, nhưng vừa về nhà đã gặp phải sự trấn áp vô tình của Tả Tiểu Niệm!
Ở Cao Võ Tiềm Long, ta đương nhiên cho ngươi mặt mũi, cho ngươi đủ thể diện, dù sao có nhiều người ngoài như vậy đang nhìn.
Đàn ông ở bên ngoài là cần được tôn trọng!
Nhưng mà về nhà rồi, Tiểu Cẩu Đát, ngươi vẫn phải giải thích cho ta chứ đúng không?
Hôm nay ngươi làm như vậy, khiến cho ta vô cùng quẫn bách, vô cùng xấu hổ đó biết không hả?
Tiểu Cẩu Đát ngươi chỉ cố khoe khoang bản thân, không để ý đến tâm tình của ta...
Có tin ta bạo lực gia đình không!
Sau đó, không phải là vấn đề tin hay không tin, mà là Tả Tiểu Niệm trực tiếp nổi bão, ra tay phong bế tu vi của Tả Tiểu Đa, làm hắn nhảy bungee trên không với độ cao 8,848 mét trong suốt 3 giờ!
Tả Tiểu Đa trong ba tiếng đồng hồ, làm ra đủ loại đức hạnh chấn động lòng người, hồn bay phách lạc, từ đầu tới cuối gào rống cầu xin tha thứ, chính mình giả làm ra vẻ cũng rất mệt mỏi, giả đến ngay cả Ngô Vũ Đình cũng nhìn không nổi nữa rồi.
“Đừng ném nữa.”
Ngô Ngọc Đình đi đến ngăn cản: “Làm thế này với hắn cũng vô dụng! Niệm Nhi, đối phó với đàn ông không thể làm như vậy.”
Ngô Vũ Đình thở dài trong lòng, con gái quá đơn thuần.
Bây giờ Cẩu Đát là Đan Nguyên tông sư tu vi, hơn nữa vượt xa Đan Nguyên tông sư bình thường...
Ngươi còn dùng phương thức hù dọa hắn hồi nhỏ để hăm dọa hắn, như thế sao được? Ngươi cho rằng hắn vẫn là Tiểu Cẩu Đát bị ngươi ném hù sợ đến mức mất hồn mất vía sao?
Nhất định phải truyền dạy một tý ngự phu thuật.... Nếu không thì con bé thật sự sẽ bị Cẩu Đát ăn sạch.
Tả Tiểu Niệm tiếp được Tả Tiểu Đa từ trên không rơi xuống, nắm gáy hắn kéo tới, khiêm tốn thỉnh giáo: “Mẹ, nên làm thế nào đây? Mẹ chỉ con đi.”
Ngô Vũ Đình khều khều lông mi nói: “Đánh rắn phải đánh dập đầu, tấn công điểm mấu chốt của hắn, mới có thể đánh bại địch giành chiến thắng, đối phó với Tiểu Cẩu Đát bại hoại thế này, càng nên làm như vậy, thủ đoạn trực tiếp, ví dụ như trì hoãn ngày kết hôn mười năm.”
“Mẹ!!!” Tả Tiểu Đa đang giả chết tê tâm liệt phế kêu gào: “Mẹ có phải là mẹ ruột của con không vậy...”
Ngô Vũ Đình bất di bất dịch: “Lại ví dụ như, đêm động phòng hoa chúc, không cho hắn vào phòng, chơi trò mất tích vài năm.”
“Mẹ, mẹ... hu hu...” Tả Tiểu Đa khóc.
“Chẳng hạn như là, về sau không cho hắn ngủ trên giường...”
“Chẳng hạn như...”
Ngô Vũ Đình đưa ra từng cái từng cái biện pháp hay, Tả Tiều Đa chỉ nghe thôi mà toàn thân lạnh buốt.
Tả Trường Lộ ở trong phòng nghe lén cũng hãi hùng khiếp vía, kinh tâm động phách...