“Chỉ cần Tiểu Đa vừa khóc, khó chịu một cái, thì ngươi lập tức cái gì cũng theo ý hắn...”
“Trải qua khoảng thời gian dài nhất định đã nuôi thành thói quen như vậy... haizz.”
Ngô Vũ Đình hơi trìu mến vỗ về, vuốt tóc con gái: “Ngươi nghĩ lại xem, khi hắn không thể tu luyện, có phải ngươi có lo lắng hơn bản thân hắn hay không?”
Tả Tiểu Niệm cúi đầu xuống.
Ngô Vũ Đình nói cũng không sai chút nào, biết rõ quả thật mình chính là như vậy.
Mặc dù có khi mình tức giận thì đánh hắn một chút, nhưng mà mỗi lần đều đánh như gãi ngứa... Dẫn đến người này bị đánh xong lại lập tức bắt đầu cười đùa cợt nhả, nên làm gì còn muốn làm gì...
“Loại tâm tính này của ngươi, rất khó sửa...” Ngô Vũ Đình thở dài.
“Ta cũng không muốn sửa...” Tả Tiểu Niệm cúi đầu: “Ta nhường hắn, hẳn là đúng, ta lớn hơn hắn...” Đôi mắt sáng xoay tròn, nghĩ đến dáng vẻ như tên trộm của Tả Tiểu Niệm, khóe miệng nhịn không được lại cong lên.
Ngô Vũ Đình càng không nói nên lời. Ta đưa ra biện pháp cho ngươi mà cô gái, nói xong vẻ mặt ngọt ngào này của ngươi là chuyện gì?
“Nhưng mà vợ chồng không thể sống như vậy.”
“Có cái gì không giống sao?”
Mắt Tả Tiểu Niệm mở to tròn.
“Cô gái ngốc.”
Ngô Vũ Đình thở dài, quả thật không có gì, chỉ là, đời này của Tiểu Cẩu Đát thật sự được hưởng phúc... Nhìn dáng vẻ cho đi này của ngươi...
“Luôn phải thêm quy củ.”
“Dạ.” Tả Tiểu Niệm gật đầu mạnh mẽ.
Ngô Vũ Đình vừa nhìn là biết thật ra nha đầu kia cái gì cũng không nhớ, chỉ là gật đầu theo bản năng mà thôi.
“Quên đi, vẫn là ta tìm Cẩu Đát tâm sự vậy!”
Ngô Vũ Đình đưa Tả Tiểu Niệm vào phòng, xụ mặt, kêu Tả Tiểu Đa.
“Ngươi nói, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Vẻ mặt Ngô Vũ Đình rất nghiêm túc. Xụ mặt, trừng mắt, đi thẳng vào vấn đề.
“Ta... Ta không muốn làm gì.” Tả Tiểu Đa bối rối, gãi đầu, choáng váng một lát mới nói.
“Ngươi đứa nhỏ này...”
Ngô Vũ Đình vừa định nói gì, nhưng trong lúc nhất thời lại có vài phần nghẹn lời. Không khỏi thở dài.
Nghiêm khắc mà nói, quả thực mọi thứ Tả Tiểu Đa làm, tất cả đều quá mức bình thường.
Bất kể một cặp nam nữ nào, có cảm tình với nhau, đến khi thật sự hòa thành một thể. Trên thực tế chính là quá trình người đàn ông đang không ngừng đột phá giới hạn của người phụ nữ.
Mà quá trình này, cũng chỉ có thể gọi là bản năng, tất cả đều là tự nhiên mà vậy, không có gì đáng trách.
Chỉ đợi xác định quan hệ, như vậy phát triển từng bước, hoặc là phát triển từng bước trong thời gian bao lâu, đều quyết định bởi độ dày da mặt tương xứng!
Mà theo quan niệm truyền thống, hoặc là nói dưới tình huống đại đa số, tiến triển của quan hệ này đều quyết định bởi độ dày của da mặt người đàn ông!
Tình trạng bây giờ như Trường Giang và Hoàng Hà vỡ đê, thay đổi đột ngột, càng không thể sửa chữa được, cũng không phải là Tả Tiểu Niệm không rụt rè!
Nguyên nhân chính là con trai Tả Tiểu Đa của mình, da mặt của thằng nhóc này dày, hiếm có trên đời!
Hắn vì đạt được mục tiêu của hắn, có thể bất kể chê khen, ý chí kiên cường, không có mặt mũi, bám riết không tha.
Về phần đồ chơi như thể diện sĩ diện tôn nghiêm này, Tả Tiểu Đa có thể kéo xuống và bỏ vào túi bất cứ lúc nào, thậm chí làm đế lót giày cũng không phải không thể...
Đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất Niệm Niệm Mèo lần lượt thua.
Hơn nữa, Ngô Vũ Đình cũng rất hiểu: bây giờ một nam một nữ vừa mới đính hôn, ở trong thời kì tốt đẹp đang sờ tay cũng cảm thấy điện giật, chắc chắn hai người đều rất ngạc nhiên.
Mỗi một lần tiếp xúc, đều là một loại thể nghiệm cơ thể hoàn toàn mới.
Đều muốn gần gũi thân mật nhiều hơn, cũng phù hợp với lẽ thường.
Cho nên Tả Tiểu Đa thử mọi cách, hăng hái không từ thủ đoạn dám nghĩ dám làm, mà Tả Tiểu Niệm chống cự kém rất nhiều, còn che dấu tâm tư vui mừng này trở thành làm điệu bộ...
Thật ra cũng ước gì Cẩu Tiểu Đa đến làm phiền...
Nhưng mà...
“Tiểu Đa, ta nói với ngươi.”
Ngô Vũ Đình sợ con trai làm ra chuyện đáng tiếc nào đó: “Chị Niệm Niệm của ngươi khác với những cô gái khác, Chị Niệm Niệm của ngươi chính là cửu cửu tinh hồn, thể chất Tiên Thiên Băng Ngọc. Đây mới là nguyên nhân ta liên tục nhắc nhở chị Niệm Niệm của ngươi.”
Tả Tiểu Đa hoang mang mở to mắt: “Hả?”
Tả Tiểu Đa cảm thấy rất khó hiểu, ý gì?
Bây giờ đã xác lập quan hệ, lưỡng tình tương duyệt, có quan hệ gì với thiên phú tu vi công thể?
Ngô Vũ Đình nói: “Thể chất Tiên Thiên Băng Ngọc... Ta biết ngươi không rõ đây là ý gì, ảnh hưởng to lớn như thế nào... Bây giờ ta sẽ nói cho ngươi nghe, ngươi có nghe nói qua bốn chữ mĩ ngọc không tỳ vết này không?”
“Có có.” Tả Tiểu Đa gật đầu mãnh liệt.
“Thể chất của Niệm Niệm Mèo thuộc loại này, ta nghiêm túc nhắc nhở ngươi; khi thể chất của nàng chưa đạt tới tầng Băng Ngọc đại viên mãn, ngươi không được làm bậy! Cũng chính là... Không được tổn hại trinh tiết của nàng! Nói như vậy, ngươi hiểu không?”
Tả Tiểu Đa nhe răng trợn mắt: “Mẹ, ngài có thể nói dễ hiểu hơn một chút không.”
“Người sinh ra, cả đời tổng cộng có ba viên mãn, khi ở cơ thể mẹ, chính là thể chất Tiên Thiên viên mãn; hít thở, đều là tiên thiên chi khí; có cung có nuôi, cũng đều là Tiên Thiên hồn phách; đây là giai đoạn viên mãn đầu tiên của con người. Nhưng mà một khi sinh ra, một khi tiếp xúc thế gian, loại viên mãn này sẽ lập tức bị đánh vỡ, mà cái này, cũng bất kể người tu hành nào, không, phải nói là bất luận kẻ nào cũng không tránh được.”
“Mà người thế gian này, mặc dù chỉ hô hấp thậm chí ăn, mặc, ở, đi lại mỗi một thành phần cấu tạo bộ phận, đều đầy tạp chất; cho nên đánh vỡ viên mãn. Mà võ đạo tu luyện, có một cảnh giới, đó gọi là Thoát Thai; hoặc đổi một cái tên ngươi sẽ biết, chính là Phi Thiên!”
“Phi Thiên? Phi Thiên không phải là tu cảnh phía trên Quy Huyền sao, lại có liên quan gì với Thoát Thai!”
“Cái gọi là Phi Thiên, chẳng phải cũng là một cách nói khác của người đang thoát khỏi thế gian phàm trần, mà người tu hành đạt tới giai đoạn này, chi bằng để cho cơ thể của mình phàm thai, cũng lột xác trở thành trạng thái Tiên Thiên viên mãn, mới có có thể thật sự phi thiên, thật sự thoát khỏi trần thế!”
“Đến đây, đó là viên mãn thứ hai của đời người.”