Tả Tiểu Đa nhìn thấy Tả Tiểu Niệm vẫn không phản ứng, nghĩ là ngầm đồng ý, cũng tự cho là mưu kế thành công, sau đó trong miệng mắng một câu con muỗi, một tay lại nhanh chóng bắt đầu tập kích ngực cao vút của Tả Tiểu Niệm...
“Ầm!”
Cả người Tả Tiểu Đa bay ra ngoài, thảm hại ngã trên mặt đất, đầu óc rối mù, thê thảm như vậy nói: “Thật sự có một con muỗi... Thật sự có muỗi mà...”
Mặt Tả Tiểu Niệm lạnh lùng, đi tới, ự ý xách Tả Tiểu Đa lên.
“Đi, vào tháp của ngươi, ta muốn luận bàn với ngươi!”
“Sau khi luận bàn, tin là những mưu ma chước quỷ này của ngươi, đều có thể thu về!”
Đêm nay, Tả Tiểu Niệm ở trong Diệp Không Tháp điên cuồng đánh Tả Tiểu Đa tám lần, trời còn chưa sáng.
Bây giờ một ngày ở bên ngoài, bằng ba mươi ngày trong Diệp Không Tháp, ở bên ngoài một đêm, trong này có khi phải qua cả nửa tháng!
Tả Tiểu Niệm đánh Tả Tiểu Đa đến khi bản thân mệt mỏi.
Dứt khoát lấy lều trại ra, tu luyện ngay trong Diệt Không Tháp, lại còn không quên đuổi Tả Tiểu Đa ra khỏi Diệt Không Tháp.
“Tiểu Đa, mấy ngày nay ta sẽ ở trong đây tu luyện.”
Tả Tiểu Niệm nói: “Còn có Cửu Tiêu Linh Tuyền cần dùng, từ đầu đến cuối ta mới vừa đột phá Hóa Vân không lâu, căn cơ chưa vững, cũng không muốn bị hạ cảnh giới như cha, mượn Diệp Không Tháp của ngươi tu luyện hai ngày, khi nào ta tự cảm thấy căn cơ đầy đủ, là có thể dùng.”
“Được.”
Đây là chính sự, Tả Tiểu Đa đương nhiên không có lý do gì để không đồng ý
Nhưng sau khi Tả Tiểu Đa rời khỏi đây thì biết mình bị lừa.
Dựa vào lý lẽ đầy đủ của chị Tiểu Niệm, nhưng dựa vào phần lý lẽ đầy đủ ở phía sau này, lại có nghĩa là ít nhất hai ngày này mình đều không được gặp nàng? Ngay cả cơ hội nắm tay cũng không có?
Tả Tiểu Đa vội vàng vọt vào đi tìm Tả Tiểu Niệm lý luận, lại phát hiện Tả Tiểu Niệm đang tập trung tu luyện.
Dù Tả Tiểu Đa không cam lòng như thế nào, cũng không dám quấy rầy, đành phải thở dài đi ra.
May mắn lúc sáng sớm, Tả Tiểu Niệm lại từ trong Diệp Không Tháp đi ra...
Tả Tiểu Đa mới yên tâm.
Thật ra Tả Tiểu Niệm vốn không định đi ra, nhưng vừa mới đính hôn... Không chỉ mình Tả Tiểu Đa không giữ được bình tĩnh, bản thân Tả Tiểu Niệm cũng giống vậy, một ngày không thấy được gương mặt như tên trộm của Cẩu Đát, thì cảm thấy thiếu chút gì đó...
Sau khi Tả Tiểu Niệm đi ra thì hiểu được hành động nhượng bộ buổi tối của mình, tuyệt đối là một lần nhượng bộ sai lầm của bản thân!
Bởi vì, Tả Tiểu Đa lại coi thao tác đó là bình thường: nhìn thấy Tả Tiểu Niệm làm bữa sáng, lại rất là tự nhiên tiêu sái đi qua, tự nhiên mà ôm eo, nhỏ giọng nói: “Lại là mì sợi?”
Nhìn thấy cánh tay trên eo mình, nhìn thấy Tả Tiểu Đa điềm tĩnh, vẻ mặt ung dung tự nhiên.
Tả Tiểu Niệm làm sao còn không biết đã sai lầm nghiêm trọng bao nhiêu.
Lời lẽ nghiêm khắc kháng nghị liên tục, nhưng Tả Tiểu Đa cứ cố gắng lý sự: tối hôm qua thì được, hôm nay lại không được?
Chúng ta là vị hôn phu hôn thê... Làm cái gì cũng không quá đáng...
Hơn nữa, chỉ ôm eo, ta có làm cái khác đâu?
Không có!
Ôm eo lâu một chút mà thôi... Đúng không?
Vậy ngươi gấp cái gì... Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối tôn trọng ngươi...
Ăn bữa sáng xong, ngồi ở trên sô pha nói chuyện phiếm, mà mặt Tả Tiểu Đa lại có thể không đổi sắc mà ngồi vào chỗ bên cạnh Tả Tiểu Niệm, một tay nắm tay Tả Tiểu Niệm, một tay ôm eo nhỏ nhắn.
Công khai.
Cả người Tả Tiểu Niệm cảm thấy ngượng ngùng... Cơ thể đều cứng đờ, cha mẹ đang ngồi ngay đối diện...
Sau đó......
Tả Tiểu Đa đột nhiên ngáp, nói mình rất buồn ngủ, lại xoay người... Gối đầu lên đùi Tả Tiểu Niệm...
Mặt Tả Tiểu Niệm lập tức đỏ bừng.
Đối diện.
Vẻ mặt Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình cũng ngạc nhiên.
Tiến triển... Nhanh như vậy?
Cái này đã bắt đầu gối lên đùi rồi? Nhưng lại là ở trước mặt hai người họ?
Đây...
Cẩu Đát quả là có thủ đoạn...
“Mẹ! Người nhìn hắn kìa!......” Tả Tiểu Niệm tủi thân méo miệng: “Ngài nói con trai của ngài một chút đi!”
Nói xong đẩy Tả Tiểu Đa, nhưng cũng không dùng sức được.
Ngô Vũ Đình xoay người xem thường một cái, thầm nghĩ, nếu như ngươi không muốn, hắn có thể lợi hại như vậy gối đầu lên đùi ngươi? Nhìn ngươi đẩy kìa, ngươi đây là đẩy sao, hay là sờ vậy?
“Cái này ta quản hắn không được.” Ngô Vũ Đình nói bóng nói gió: “Vậy không bằng ngươi tự khống chế giới hạn là được.”
Tả Tiểu Niệm cảm thấy mờ mịt, mãi không nói gì.
Ta khống chế như thế nào, ta đã đề phòng nghiêm ngặt cố sống chết để giữ lấy...
Nhưng mà ngài không biết da mặt con trai của ngài quá dày sao?
Tả Tiểu Đa ngượng ngùng đứng dậy, cười hì hì, gãi đầu, nói: “Chaa, mẹ, thật ra chúng ta đã là hôn phu hôn thê của nhau rồi, cái này rất bình thường... Trong lòng ta hiểu rõ.”
Tả Trường Lộ xoay người xem thường một cái, mặt như trọng tảo, đứng dậy đi tắm nắng. Việc này, có vẻ như làm cha vợ hay là làm cha chồng, bản thân cũng không thích hợp đứng về bên nào...
Ngô Vũ Đình vẫy tay với Tả Tiểu Niệm, dẫn Tả Tiểu Niệm ra ngoài.
Tả Tiểu Đa duỗi đầu ra muốn nghe lén, lại bị Ngô Vũ Đình ầm một tiếng, khóa cửa lại.
“Niệm Niệm, ngươi quá bao dung hắn rồi.” Ngô Vũ Đình trực tiếp dạy tuỳ cơ ứng biến: “Ta nói cho ngươi, chi bằng ngươi giữ vững hơn một chút.”
“Cái gì ạ?”
“Giữ vững quần áo còn đang trên người, giữ vững bộ ngực không thất thủ... Là đủ rồi.”
Ngô Vũ Đình ôm đầu nhỏ của Tả Tiểu Niệm đích, thấp giọng nói: “Con gái hung dữ, một khi thất thủ... Cơ bản chẳng khác nào sụp đổ toàn bộ phòng tuyến... Nếu như ngươi không muốn thất thủ sớm như vậy, thì ngàn vạn lần không thể để cho hắn làm được việc.”
Tả Tiểu Niệm phủ phủ chính mình đích hung, mặt cười đỏ bừng...
“Ngươi thật sự quá nuông chiều hắn.” Ngô Vũ Đình thở dài.
“Từ trước đến nay, khi còn bé ngươi dỗ dành hắn, hơi lớn hơn một chút thì dẫn hắn chơi đùa, lại lớn hơn một chút thì chuyện gì cũng chăm sóc hắn, cái gì đều nghĩ cho hắn trước...”
“Mặc dù chị em các ngươi thường ngày ở chung, thoạt nhìn ngươi giống như chiếm địa vị chủ đạo cao. Nhưng trên thực tế, chuyện gì ngươi cũng làm cho hắn, đều chiều theo ý hắn... Hắn không vui một cái, không thoải mái, ngươi còn sốt ruột hơn cả bản thân hắn...”