Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1352 - Chương 1353: Ta Sợ Nhất Hươu Sao, Hu Hu Hu... (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1353: Ta sợ nhất hươu sao, hu hu hu... (2)

Tả Trường Lộ thật sự không hiểu: “Xem ra bây giờ, có vẻ như tác dụng không lớn, nhưng ta luôn cảm thấy, thứ này sẽ không đơn giản như vậy. Phải biết rằng, bản thân con giun cực kì yếu, khó có thể nhập đạo tu hành, trân châu này có thể biến con giun lột xác thành như vậy sẽ có một ý nghĩa khác, bản thân hiệu năng này chắc chắn không tầm thường.”

“Trước tiên ngươi thu về đi, đợi sau này chúng ta từ từ nghiên cứu.”

Tả Trường Lộ ho khan một tiếng, tuy vẻ mặt rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có chút ngượng ngùng.

Con trai lại có thể lấy được đồ vật mà mình không biết, cái này... thật sự tổn hại đến hình tượng người ba vĩ đại, quang vinh, chính trực...

Ngô Vũ Đình sao có thể không biết suy nghĩ của Tả Trường Lộ, ra sức chế nhạo nhìn chằm chằm hắn, khóe môi nhịn không được muốn cười.

Tả Trường Lộ ho khan một tiếng.

“Ta đi tắm đây, chuẩn bị ngủ.”

Nói xong liền đứng dậy đi...

Ngô Vũ Đình cùng Tả Trường Lộ đi ngủ sớm, để lại không gian cho Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm.

Hai vợ chồng đều là người từng trải, tất nhiên biết rõ tình huống nam nữ thiếu niên vừa mới đính hôn đơn độc ở bên nhau.

Tả Tiểu Niệm ngồi trên ghế sô pha đôi, điềm nhiên như không có việc gì xem tivi, tay cầm điều khiển từ xa, dáng vẻ ung dung tự tại.

Tả Tiểu Đa ngồi ở ghế sô pha đơn bên cạnh, lại chỉ cảm thấy lòng ngứa ngáy khó nhịn, vô cùng buồn chán lấy điện thoại ra, lại thấy video trong nhóm lớp bay tán loạn.

Chính là cảnh Hạng Băng tỏ tình.

Nghe Hạng Băng nói câu: “Ta tuyên bố, hai ta là một đôi! Ngươi sau này, phải tốt với ta đấy! Hiểu không? Rõ chưa?”

Tả Tiểu Đa suýt chút nữa nhịn không được phát ra tiếng sói tru.

Mặt mày hớn hở, ta quả nhiên không nhìn nhầm nha đầu này, đẩy một cái liền lên...

“Vậy ngươi có muốn.... đi ra ngoài ăn cơm với ta không, Uống chút rượu?” Lời của Hạng Băng truyền tới rõ ràng.

“Áu áu...” Tả Tiểu Đa tru một tiếng.

Nha đầu này, năng lực thực hành thật mạnh!

Tả Tiểu Niệm đưa mắt nhìn sang.

“Phù Phù được tỏ tình này, ta đưa ngươi xem.” Tả Tiểu Đa muốn chạy qua.

“Ta không thèm xem.” Tả Tiểu Niệm bỉu môi: “Ngươi ngồi bên kia đi, đừng qua đây!”

Tả Tiểu Đa ngượng ngùng ngồi xuống. Lý do này không được...

Nhưng mà, ngay cả Phù Phù cũng...

Mà ta vẫn còn...

Thế là lòng càng ngứa ngáy khó chịu, mông ngồi trên sô pha cứ lắc qua lắc lại, lẩm bẩm: “Lò xo của cái ghế sô pha này hình như hư rồi... sao lại cấn thế này...”

Ngay sau đó nhấc mông lên, muốn chuyển qua ngồi trên ghế sô pha lớn.

Tả Tiểu Niệm nâng mí mắt, hừ nhẹ một tiếng, nhưng ý tứ uy hiếp rất rõ ràng.

Tả Tiểu Đa lại đặt mông ngồi xuống, lắc mông xấu hổ: “Thật sự cấn lắm đó... rất khó chịu đó... Sao nó lại cấn như thế này nhỉ?”

Vừa nói vừa lén nhìn Tả Tiểu Niệm.

Tả Tiểu Niệm hình như đang chăm chú xem tivi, hoàn toàn không để ý đến người nào đó.

Thế là Tả Tiểu Đa lại nhấc mông lên...

Ồ, Tả Tiểu Niệm không thấy...

Tả Tiểu Đa chầm chậm di chuyển mông, sau đó... cuối cùng cũng chuyển đến sô pha lớn, lắc lắc mông, vui vẻ rạo rực: “Vẫn là ngồi ở đây thoải mái.”

Tả Tiểu Niệm mặt không biểu tình liếc hắn một cái, quay đầu xem tivi.

Mông Tả Tiểu Đa lắc tới lắc lui, vui sướng nói: “Thoải mái, chiếc sô pha này thật dễ chịu...”

Lắc qua lắc lại, rồi lắc đến bên cạnh Tả Tiểu Niệm, thân thể thoáng chạm vào nhau. Oa, thơm quá, mềm quá...

“Hừ!”

Tả Tiểu Niệm hừ một tiếng, hai mắt lạnh như điện quét qua.

“Thoải mái, thật thoải mái...” Tả Tiểu Đa làm như không có việc gì lại bắt đầu lắc mông, lắc ra một khoảng cách nhỏ.

Sau đó lại lắc, không ngừng lắc, lắc qua, lắc lại...

Về sau...

Tả Tiểu Niệm vẻ mặt lặng im nhìn Tả Tiểu Đa đang dựa lên người mình, tên ngốc này, lắc tới lắc lui, cũng không biết dính trên người mình như kẹo cao su từ lúc nào.

Vẻ mặt đang rất hạnh phúc, cũng không lắc nữa.

Mà đôi tay đang nắm lấy bàn tay nhỏ của mình, ngây ngốc cười.

Cứ nắm chặt như vậy, cũng không có động tác gì khác.

Dựa sát, nắm chặt tay, cười ngây ngốc.

Tả Tiểu Niệm trợn mắt trừng một cái, thở hổn hển, nhấn điều khiển từ xa, đổi một kênh khác.

Trên màn hình, xuất hiện cái đầu của con hươu sao.

“A da da!”

Tả Tiểu Đa như bị dọa sợ nhảy lên, mặt mày biến sắc, bỗng chốc ôm lấy eo Tả Tiểu Niệm: “A da, con hươu sao này thật đáng sợ, hu hu hu....”

Tả Tiểu Niệm vừa thẹn vừa giận.

Mẹ nó, ngươi hung ác giết người như ngóe, bây giờ lại không biết xấu hổ nói hươu sao đáng sợ...

“Buông ra!”

“Thật đáng sợ, thật đáng sợ... Ta sợ nhất là hươu sao...”

Toàn thân Tả Tiểu Đa run rẩy, ôm chặt eo nhỏ mềm mại của Tả Tiểu Niệm, sống chết không buông, dáng vẻ giống như thật sự sợ hãi, mặt bị dọa đỏ.

“Hươu sao rất hung dữ... hu hu hu... thật đáng sợ, hu hu hu...”

“...”

Tên vô lại này!

Tả Tiểu Niệm vừa tức giận vừa buồn cười, muốn đẩy hắn ra, nhưng mà nhớ tới... Đây, đã đính hôn rồi, lúc này ôm một cái...Cũng rất bình thường... nhỉ?

Cũng không thể có cái gì ngon ngọt cũng không cho hắn...

Tả Tiểu Niệm đành phải tùy ý hắn ôm, tự mình coi TV, trên gương mặt bạch ngọc, thấp thoáng hiện lên một chút đỏ ửng...

Rất lâu rất lâu sau...

Cảm thấy trên đùi ngứa, hơi nóng liên tục tỏa ra từ tay, lại đã sờ đến trên đùi mình...

“Chị Niệm niệm, quần này là ngươi thêu hoa?”

Tả Tiểu Đa rất là tò mò đưa tay để lên, sờ soạng một chút: “Rất khéo léo.”

Lại sờ một chút: “Thật là đẹp mắt.”

Vì thế thuận lý thành chương để tay trên đùi Tả Tiểu Niệm.

Tả Tiểu Niệm ép buộc nhịn xuống lần thứ hai, ta muốn nhìn Tiểu Cẩu Đát ngươi, hôm nay có thể làm đến nước nào.

Trong lòng đập bang bang, cũng cắn răng.

Cẩu Đát, ngươi hôm nay không nên quá phận.

Nhưng bản thân Tả Tiểu Đa cảm thấy đã chiếm được đột phá to lớn, vì thế thành thật vài phút, sau đó lại bắt đầu thuận thế đi xuống...

“Chị Niệm niệm, quần này của ngươi, thật trơn bóng, đây là làm bằng chất liệu gì? Một mảng lớn này đều là hoa? Ta sờ... Thật trơn bóng... Chất liệu tốt. Mặc chắc chắn rất thoải mái nhỉ?”

Trái tim của Tả Tiểu Đa cũng gần như nhảy ra từ trong miệng, miệng khô lưỡi khô, vẫn còn giả bộ dáng chăm chú nghiên cứu quần của Tả Tiểu Niệm.

Một bàn tay từ từ vuốt ve, cảm thấy xúc cảm kia vô cùng tốt đẹp, hồn vía bay bổng đung đưa... Đùi này thật dài... vậy nếu như cởi...

Tả Tiểu Niệm nhịn xuống.

Nhưng mà...

Ngay sau đó.

“Con muỗi đáng giận! Lại dám cắn Niệm Niệm Mèo của ta!”

Bình Luận (0)
Comment