Tả Trường Lộ cười khổ một tiếng.
Du Tinh Thần và Tả Hữu Thiên Vương đều khẽ thở dài, vẻ áy náy hiện rõ trên mặt.
Lời mà Tả Trường Lộ nói ra là thật, đột nhiên bị ‘mời’ trở về khi đang hóa sinh hồng trần, trong giờ phút này, tâm cảnh của hắn đã tan vỡ, hơn nữa, cả đời này cũng khó có thể hóa sinh thêm nữa.
Ảnh hưởng không nhỏ, phải không?
Rất có thể còn dẫn tới việc khó có được kết quả trọn vẹn trong hoá sinh hồng trần, khiến tu vi chiến lực đều bị ảnh hưởng, không tiến mà ngược lại còn bị thụt lùi.
Chuyện này, mọi người đều là chuyên gia về võ đạo, sao có thể không rõ? Như này là đã làm lỡ tương lai cuộc đời của người khác!
Nếu không vì lý do này, bị vợ chồng Tả Trường Lộ vơ vét tài sản, bọn họ còn có thể vui vẻ như vậy sao? Nực cười!
Nhưng lần này, bọn họ thật sự cũng hết cách.
Chuyện lớn như vậy, nếu không có Tả Trường Lộ, thật sự là không thể quyết định được.
Dù sao, việc Yêu minh trở về, có liên quan tới vô số tính mạng, vô số máu tươi, thậm chí rất có thể, thế cục của cả đại lục cũng sẽ thay đổi trong chớp mắt, sụp đổ trong một sớm một chiều.
Cho nên cũng chỉ có thể để Tả Trường Lộ kết thúc hoá sinh hồng trần trước thời hạn.
Còn về thiệt hại... Phải tặng quà gặp mặt cho con trai của Tả Trường Lộ, mọi người đều xem như chuyện cười mà cười cho qua. Thậm chí còn có chút xấu hổ ở trong lòng: Chuyện lớn như vậy, thế mà chỉ tặng có chút quà rồi cho qua...
Thật sự là đã chiếm món lợi lớn từ nhà họ Tả.
Hơn nữa, con trai của nhà họ Tả cũng là vãn bối của chúng ta, cho dù không có chuyện này... Thì hình như là chúng ta cũng nên tặng những thứ đó. Vợ chồng các ngươi vơ vét tài sản của chúng ta, đúng lúc này, chúng ta thuận nước đẩy thuyền để chuyện này trôi qua.
Du Tinh Thần thở dài, nhẹ giọng nói: “Tả huynh, thật xin lỗi.”
Có mấy vị cao thủ của Đạo Minh và Vu Minh tuy trên mặt cũng ra vẻ thở dài, nhưng trong mắt lại lóe lên tia sáng, mang theo chút thích thú, vui sướng khi người khác gặp họa.
Đáng đời!
Chỉ có Hồng Thủy Đại Vu cau mày, nhìn Tả Trường Lộ ở đối diện, trong mắt hiện lên một chút lo lắng.
Nhìn thấy những người khác rõ ràng là nghĩ một đằng nói một nẻo, trong mắt Hồng Thủy Đại Vu chỉ có khinh thường.
Loại tâm cảnh này của các ngươi, cũng xứng đứng đầu thiên hạ?
Loại người mà hả hê vui sướng khi người khác gặp chuyện không may, có lẽ bản thân bọn họ cũng không biết, đây chính là trở ngại, là tâm ma của mình.
Cho nên, năm đó Lôi Đạo Nhân ngươi có lẽ có thể chặn được mấy trăm chiêu của ta, có thể toàn mạng trở ra.
Nhưng nếu bây giờ đánh nhau, ta chắc chắn sẽ trực tiếp đánh chết ngươi!
Khiến ngươi muốn chạy cũng không chạy được!
Ta ‘của hiện tại’, cũng chỉ chờ họ Tả trở về, còn về các ngươi, ngay cả hứng thú đánh nhau, ta cũng không có...
Tả Trường Lộ thản nhiên cười khi đối mặt với sự áy náy của Du Tinh Thần, thở dài nói: “Lấy đại cục làm trọng, nếu lão Du ngươi thật sự cảm thấy ngại, vậy sau này giúp ta làm nhiều chuyện hơn một chút, vất vả một chút là được rồi.”
“Không thành vấn đề!” Du Tinh Thần vỗ ngực.
Ngô Vũ Đình và Tả Trường Lộ nhìn nhau, thở dài giống như vô cùng đau khổ, nhưng trong lòng lại sảng khoái tức thì.
Ừ, có người làm việc thay rồi.
Ừ, lại thêm một đề tài để bàn tán, tốt nhất là có thêm vài đề tài ‘có lợi’ cho mình như vậy, mỗi ngày có thêm tám hay mười cái cũng không ngại nhiều!
Theo bản năng Du Đông Thiên cảm thấy cha mình e là đã bị hãm hại rồi.
Nhưng... Hắn lại không nói ra được là không đúng ở chỗ nào.
Nói cho cùng, thì dù là ai cũng khó có thể ngờ tới, việc hóa sinh của vợ chồng nhà họ Tả vậy mà đã hoàn thành, hoàn thành đúng lúc như vậy, hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy!
Nếu chỉ còn vài năm nữa, có lẽ mọi người còn nghi ngờ liệu có phải là hoàn thành trước thời hạn hay không, nhưng, cần phải mấy chục năm nữa... Có đánh vỡ đầu mọi người cũng sẽ không nghi ngờ.
Tả Trường Lộ nói: “Vốn dĩ, nếu thời gian còn dài, dù thế nào ta cũng sẽ không ‘để lộ’ con trai của mình ra, nhưng bây giờ định sẵn là phải trở về, có điều như thế cũng không ngại, lão Hồng, người nói thế nào?”
Hồng Thủy Đại Vu hừ một tiếng, vô cùng khó chịu nói: “Ai dám động tới tên nhóc đó, chính là kẻ thù không đội trời chung của Hồng Thủy ta!”
“Hồng huynh cao thượng!” Tả Trường Lộ chắp tay: “Ta thay khuyển tử cảm ơn. Chờ ta hoá sinh trở về, chắc chắn phải mời Hồng huynh tới nhà chơi, nếu Hồng huynh không chê, đến lúc đó ta sẽ bảo tên nhóc này bái Hồng huynh làm cha nuôi, để hắn có thêm một chỗ dựa vững chắc.”
Mặt của Hồng Thủy Đại Vu đanh lại, đen tới mức không thể nhìn thấy được, đen hơn cả đít nồi và than đen!
Liệt Hỏa Đại Vu, Đan Không Đại Vu ‘kiên định’ đều cúi đầu.
Những đại vu khác thì lộ ra vẻ mặt sững sờ.
Hôm nay, lão đại hơi không bình thường, con trai của tên họ Tả này, ngươi vội vàng bảo vệ gì chứ? Còn nữa, từ khi nào mà các ngươi thân thiết tới mức có thể ăn tiệc gia đình, chuẩn bị bái cha nuôi như vậy?
Như này là không được, như này là làm trái với bổn phận đại vu của ngươi!
“Ư, ư ư ư...” Băng Minh Đại Vu lắc đầu lo lắng, chỉ vào khối băng trong miệng, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng và thích thú.
Dễ nhận thấy là có ý bảo: Về vấn đề này ta có lời muốn nói, ai đó trong số các ngươi nhanh thả ta ra!
Đương nhiên, không ai để ý đến hắn.
Hồng Thủy Đại Vu lại ở trong khoảng không ngăn cách đánh ra một chưởng, nhét khối băng vào chặt hơn.
Sau một hồi lâu, Băng Minh Đại Vu lộ ra vẻ mặt thất vọng, cuối cùng thì im lặng.
“Cảm ơn các vị, đứa nhỏ trưởng thành rồi, tự nhiên mọi việc đều tốt, khi đó, mọi người đều có thể dựa theo lập trường, dựa vào bản lĩnh của mình. Nhưng nếu dùng ám chiêu đơn thuần, thế thì không hay lắm, cảm ơn lễ vật của mọi người hôm nay.”
Ngô Vũ Đình cúi người cảm ơn: “Cảm ơn các vị.”
Nàng cười dịu dàng, nói: “Lần hoá sinh hồng trần này, cho dù thực lực bị giảm, bọn ta cũng đồng ý. Dù sao, bọn ta cũng đã có được một tiểu bảo bối mà trước đây có ước cũng không được.”