Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1418 - Chương 1418: Cha Mẹ Phải Đi Rồi (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1418: Cha mẹ phải đi rồi (2)

Người khác tới hỏi, Phương tổng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Thật sự không nhìn ra chính là món đồ kia... Ngày đó đột nhiên có quản lý phía dưới thu được thứ này đưa lên... Nếu quả như thật là các ngươi mất... Chuyện này... Công ty quá lớn, chúng ta cũng cảm thấy có chút khó chịu, nếu không thì... Các ngươi nửa giá mua về?!”

Đối mặt với cách giải thích như thế, người bị trộm cũng không thể nói gì được.

Mua tới tay, đã trả tiền, đồ vật chính là của ngươi.

Chính ngươi trông chừng không tốt, bị người khác đánh cắp; phòng đấu giá người ta lại mua về từ chỗ khác... Coi như quá trình chuyện này quái dị như thế nào, nhưng dù sao thì ngươi cũng không thể bắt đền người ta được, đúng chứ?

Toàn bộ công ty được Phương Nhất Nặc làm cho phát triển không ngừng, một ngày thu đấu vàng, đủ thứ tài nguyên, lại cũng chưa chắc không phải chướng khí mù mịt, quả nhiên không đành lòng nhìn thẳng, cơ hồ là hoàn toàn hóa thành nơi vui chơi của cánh đàn ông.

Cao Xảo Nhi dứt khoát buông tay... Phương tổng tài giỏi như thế, chính ngài lo liệu đi.

Dù sao Cao gia ta cũng có cổ phần.

Dù sao người làm việc đều là Cao gia chúng ta.

Nhưng nàng lại không biết đây chính là mục đích của Phương Nhất Nặc! Buổi tối hắn gọi điện thoại cho Tả Tiểu Đa báo tin vui: “Lão đại, ta đã đoạt quyền thành công, ngài cứ yên tâm đi... Bây giờ công ty chúng ta, cảm giác an toàn bạo rạp...”

Tả Tiểu Đa đối với cái này cũng là bất lực cạn lời, không thể làm gì, buông xuôi bỏ mặc, tùy hắn thích làm gì thì làm vậy...

...

Nhận mười lăm nghìn viên Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm, Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long trở lại lớp mấy lát, rồi về nhà.

Mau về nhà tu luyện đột phá!

“Xem ra Phong Hải bên này, Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm rất thiếu thốn.” Tả Tiểu Đa yếu ớt thở dài.

Số vật tư mình đưa cho Cao Xảo Nhi, không nói gì nhiều, ít nhất cũng phải có giá trị mấy trăm nghìn Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm.

Lại thêm Phương Nhất Nặc và Cao Xảo Nhi trắng trợn xử lý kiểu này, trải qua thời gian dài như vậy, thế mà mới thu được một ít Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm như vậy.

Mặc dù còn có mấy chục tỉ Tinh Nguyên tệ, nhưng bây giờ thế sự rối ren, lại nhiều Tinh Nguyên tệ cũng có ích lợi gì?

Tiền nhiều hơn nữa, thì ngoại trừ là một chuỗi các con số, lại còn bị giảm giá trị, không ổn định, dễ lạm phát.

Lý Thành Long bị Văn Hành Thiên gọi đi, cũng không biết bố trí cái gì.

Tả Tiểu Đa thì về nhà trước, đi vào Diệt Không Tháp, hấp thu nhiệt lượng của Liệt Dương Chi Tâm bên trong Diệt Không Tháp.

Theo Tả Tiểu Đa tiếp tục không ngừng hấp thu, hiệu năng nhiệt lượng Liệt Dương Chi Tâm phát ra, đã ít hơn trước đó khá nhiều.

Xem ra không bao lâu nữa là có thể cầm trong tay tu luyện rồi.

Tả Tiểu Đa lần này lại rất là ngoan, mặc dù tiến vào Diệt Không Tháp, lại cũng không làm kinh động Tả Tiểu Niệm đang luyện công.

Sau khi đi ra, trước tiên gọi điện thoại cho Phương Nhất Nặc, báo cho Phương Nhất Nặc tiếp tục chuẩn bị tinh thú dự trữ, lần nữa bổ sung năng lượng cho Long Huyết phi đao, mặc dù hiệu năng phụ trợ của Long Huyết phi đao đã tiếp tục hạ xuống, nhưng vẫn là một nguồn trợ lực tương đối, chí ít có thể gắn bó đến khi đột phá Anh Biến, thậm chí Hóa Vân, mới tới lúc hết tác dụng.

Sa khi thông báo cho Phương Nhất Nặc, lại đi một chuyến tới chỗ ông chủ Tôn, dự định thu hết bột phấn Tinh Hồn Ngọc nhận được trong khoảng thời gian này, sau đó ôm hi vọng gặp may, lại đi một chuyến ra ngoài thành, đến chỗ lần trước người áo trắng kia vứt bỏ bột phấn Tinh Hồn Ngọc...

Nói không chừng còn có nữa?

Đi tới xem xét, Tả Tiểu Đa quả thực giật mình kêu lên.

Hắn đi chuyến này cũng chỉ là ôm hi vọng gặp may mà thôi, nhưng vừa đến xem, đâu chỉ là có thôi đâu? Quả thực là nhiều cực kỳ!

Không những cái hố đã bị lấp đầy, mà trên mặt đất còn chất đống nhô lên như một tòa núi nhỏ, chỉ có điều lại bị thiên thạch nện đến tứ tán tách rời, lãng phí không ít, dù sao, bột phấn Tinh Hồn Ngọc hỗn tạp tạp chất cũng không thể sử dụng...

Tả Tiểu Đa keo kiệt thấy thế không khỏi đau lòng.

Thiên thạch đáng chết... Haizz.

Mau chóng bắt đầu thu thập thôi...

Lần này thu hoạch, cơ hồ là gấp đôi lần trước, có thể nói là thắng lợi trở về.

Muốn làm việc gì thành công, cũng đều phải có chuẩn bị.

Nếu muốn bắt đầu bế quan tu luyện, những vật này, vô luận như thế nào cũng phải thu lấy nhiều hơn.

Tả Tiểu Đa xưa nay sẽ không từ bỏ những thứ mình nên có được, chỉ có lấy đến tay, mới là của mình.

Quản nó có tác dụng hay không, cùng lắm thì để Phương tổng lại bán đi là được rồi...

Bên trong Diệt Không Tháp, Tiểu Long cố gắng vận chuyển, mừng rỡ không ngậm miệng được.

Tả lão đại bây giờ thật là trâu bò quá đi thôi, trong khoảng thời gian này thu được bao nhiều là bột phấn Tinh Hồn Ngọc, làm bản Long Long cũng phải kinh ngạc, khó kiềm chế nổi...

Không được rồi, tối nay ta còn phải đi dời thêm nửa sợi khí mạch về...

Đáng thương Tiểu Long Long ta...

Haizz, Tả lão đại lúc nào mới về đây, ta muốn ăn giọt mát mát của Tả lão đại cơ...

Hix hix...

Cho đến khi Tả Tiểu Đa về đến nhà, Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình đang nằm trên bế tắm nắng trên sân thượng, lắc tới lắc lui, rất là thích ý.

Tả Tiểu Đa thấy vậy thì rất là hâm mộ.

Sống tự tại như cha mẹ, mới là cuộc sống mà ta tha thiết mơ ước...

Bất quá bây giờ việc cấp bách, vẫn là nhanh đột phá Anh Biến, cái khác đều là nói sau.

Thời gian quá cấp bách.

Nói vài câu với cha mẹ, Tả Tiểu Đa lại đầu đâm vào Diệt Không Tháp cố gắng tu luyện.

Tài nguyên dự trữ, cơ bản đã đủ cả rồi!

Qua năm ngày bên trong Diệt Không Tháp, sau đó Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đã bế quan nửa tháng ra ăn cơm chiều.

Cha mẹ phải đi rồi!

“Ngày mai chúng ta sẽ trở về.” Ngô Vũ Đình ánh mắt chất nước không nỡ xa con trai con gái, nhìn hai người chăm chú.

Lần này trở về, muốn gặp lại, có lẽ sẽ phài chờ nhiều năm sau, còn có khi hai người quay trở về, đứng ở trước mặt chưa hẳn đã có thể nhận ra...

Dù sao lần này trở về, cần phải chuẩn bị trở về với thân phận ban đầu...

“Vầng.” Tả Tiểu Đa ăn cơm rất ngon lành, giống như lúc còn ở nhà vậy. Mẹ làm cơm chính là ngon nhất!

“Lần này trở về, đoán chừng chúng ta cũng sẽ phải ‘trở về’, hai người các ngươi phải tu luyện cho thật tốt đấy nhé.”

Ngô Vũ Đình hai tay vuốt đầu con trai và con gái, mỉm cười nói: “Hai người các ngươi, nhất định phải mạnh khỏe, bình an.”

Bình Luận (0)
Comment