Tả Tiểu Niệm nhất thời hắc tuyến đầy đầu.
Lúc trước nghe hắn nói một chuỗi, tưởng đang nhớ lại chuyện cũ, mình còn đang vui mừng vì sự tiến bộ của hắn, kết quả đột nhiên rẽ ngoặt một cái, suýt nữa làm nàng không kịp tiêu hóa luôn, hoá ra tất cả đều là chiêu trò của tên này, tầng tầng tiến dần lên để tính toán chính mình.
Quả thực là có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục, chú có thể nhẫn chứ thím không thể nhẫn!
“Cút!”
Tả Tiểu Đa không cút, ngược lại còn ôm Tả Tiểu Niệm đi đến ghế sô pha, sau đó lấy điện thoại ra, bắt đầu nghiêm túc tìm video.
“Ngươi nhìn nè, cô này nhảy đẹp nè... Ngươi nhìn cái lỗ tai mèo này nè, ngươi nhìn cái mông này xoay... Ngươi nhìn... Ách!”
Tả Tiểu Đa bỗng nhiên cảm giác có chút không đúng lắm, co rúm lại ngẩng đầu lên, đã thấy Tả Tiểu Niệm một mặt sương lạnh.
“Hừ, Cẩu Đát, đây đều là mấy người mà ngươi bấm theo dõi?”
Tả Tiểu Niệm không nói thêm gì, đoạt quá điện thoại di động, ấn mở phần danh sách những người đang theo dõi, chỉ thấy bên trong ít nhất phải có hơn một trăm cô gái, đều là mấy cô nhảy tương đối tốt, tương đối... quyến rũ...
Tiện tay ấn mở mấy cá, xem qua mấy lần, mặt đã trắng bệch, gương mặt xinh đẹp phát lạnh, một luồng hơi lạnh bừng bừng xuất hiện.
Tả Tiểu Đa trong lòng biết không ổn, trong lúc nhất thời ngay cả eo cũng không dám ôm nữa, co quắp lùi sang một bên, nhỏ giọng giải thích: “Ta đây là... là vì... Về sau, vợ chồng chúng ta tình thú, nên sớm chuẩn bị thôi... Ừm... Vì...”
“Ngươi!”
Tả Tiểu Niệm suýt nữa bóp nát điện thoại.
“Những này ống thép... Điện mông... Ngươi ngươi ngươi ngươi... Ngươi thật sự là... Hạ lưu!”
Lời còn chưa dứt, thẳng tay ném điện thoại xuống sô pha, Tả Tiểu Niệm mặt lạnh lùng đứng lên, đi thẳng một mạch về phòng mình.
Tức giận!
Không xong rồi!
Tả Tiểu Đa một mặt buồn nản, tâm nguội như tro.
Tả Tiểu Niệm trở lại phòng của mình, thở phì phò ngồi một hồi; bên trong ánh mắt hàn quang lấp lóe, hừ, Tiểu Cẩu Đát! Ngươi, ngươi làm ta quá là thất vọng!
Đơn giản chính là... Hạ lưu!
Nghĩ nửa ngày, rốt cục lấy điện thoại di động ra, mở ra trang web video, dựa theo ký ức vừa rồi tìm mấy cái video, xem thử...
Thế nhưng là càng xem sắc mặt càng đỏ, vội vàng bấm theo dõi mấy cái, chờ về sau có thời gian lại phê phán, bây giờ không có thời gian...
Tắt điện thoại, bỏ vào nhẫn không gian.
Soi gương, sắc mặt vẫn là đỏ bừng như là quả cà chua, trước hết không đi ra, nhìn một chút chính mình trong gương. Tức giận nói: “Cô gái kia... Nhan sắc cái gì căn bản cũng không cần nói, thúc ngựa cũng so ra kém ta... Hừ, dù là dáng người... Cũng kém ta xa tít tắp...”
“Chờ ta có thời gian, tùy tiện quay mấy cái... Nhất định mê chết tên Tiểu Cẩu Đát này!”
“Lại còn dám chạy loạn xem mấy thứ linh tinh! Quả thực là... đáng đánh!”
Cái luận điệu này nếu như bị Ngô Vũ Đình nghe được, kiểu gì cũng phải bật cười cảm thán, con gái à, ngươi đây là logic kiểu gì vậy, ngươi suy nghĩ thế là không được rồi, ngươi làm như thế, chẳng phải càng đúng ý tên nhóc Tiểu Cẩu Đát kia rồi sao?!
Haizz, ngươi nha đầu này, là không cứu nổi nữa rồi!
Tròn một tiếng sau.
Tả Tiểu Niệm mặt lạnh từ trong phòng đi ra, Tả Tiểu Đa thì là một mặt điềm đạm đáng yêu nhìn nàng, chờ đợi bị nàng nghiêm trị.
“Luyện công!” Tả Tiểu Niệm mặt lạnh lùng.
“Được, được!”
Tả Tiểu Đa vội vàng mở Diệt Không Tháp, hèn mọn nói: “Niệm niệm... Mèo ~~? Chúng ta đi vào đi?”
Một mặt nịnh nọt, cộng thêm gương mặt tuấn tú kia, không hài hòa một tí gì, đúng là vớ vẩn!
Tả Tiểu Niệm lạnh lùng hừ một tiếng, ngẩng đầu tiến vào trước.
Tả Tiểu Đa cũng hơi yên tâm: xem ra đã nguôi giận rồi, vừa rồi mình gọi Niệm Niệm mèo mà cũng không giận, trốn qua một kiếp, đại nạn không chết tất có hậu phúc, ha ha...
“Chờ ta với.”
Tả Tiểu Đa ở phía sau kêu một tiếng, hấp tấp đi vào theo.
...
Phủ Trung Nguyên Vương.
Trung Nguyên Vương khoác trên mình bộ vương bào, ở trong hậu hoa viên cho cá ăn.
Phủ Trung Nguyên Vương bây giờ, khắp nơi đều toát lên cảm giác lạnh lẽo, không thấy sinh khí.
Vương phi đã bị xử tử, đội hộ vệ trong nhà cũng bị đều bắt giữ, lực lượng của tất cả tổ chức bí mật, tất cả thủ lĩnh lớn nhỏ, đều đã xuống Địa Ngục gặp Diêm Vương rồi.
Thậm chí thị thiếp võ giả bí mật sưu tầm, cũng có đại đa số đều đã đầu một nơi thân một nẻo, còn sót lại, cũng đều bị cưỡng ép phân tán, tóm lại cũng không còn một ai lưu tại vương phủ.
Toàn bộ phủ Trung Nguyên Vương, ngoại trừ mấy thị nữ, và mấy tên hộ vệ, thì cũng chỉ còn lại quản gia và gia đinh.
Phủ Trung Nguyên Vương đã từng cực thịnh một thời, chỉ còn lại hai ba con mèo con, và mấy người như vậy.
Trung Nguyên Vương mặc áo bào màu vàng đứng bên hồ, một tay đặt ở sau lưng, kim long tam trảo trên người, chiếu rọi ở trong nước, lúc ẩn lúc hiện, như muốn nhắm người mà phệ.
Quản gia khom lưng đứng ở xa xa hầu hạ, nhìn Trung Nguyên Vương bây giờ, luôn cảm thấy đìu hiu, lại không có bình thản ung dung như trước kia.
Quản gia không biết là do ảo giác của mình hay là sự thực, khó có kết luận.
“Vương gia.”
Quản gia nói khẽ.
“Thế tử hiện tại đi đến đâu rồi?” Trung Nguyên Vương thong thả nói, sắc mặt rất bình tĩnh.
“Bây giờ còn đang trên đường từ Thượng Kinh trở về.”
Quản gia nói: “Vương gia, chúng ta có cần đi đón không?”
Trong mắt quản gia có thần sắc bi thương; dòng dõi của Trung Nguyên Vương, bao gồm con trai con gái riêng, cơ bản mỗi một người quản gia đều biết đến.
Nhưng mà quản gia còn biết chính là... Ngoại trừ đứa con trai được ghi tên là thế tử trong hoàng tịch, huyết mạch của hắn, bây giờ... Đều đã chết hết rồi!
Các loại kiểu chết, thiên kì bách quái, không có trường hợp cá biệt.
Đều là chết đuối, chết cháy, ngã chết, ngựa điên dẫm chết, uống rượu tới chết, ăn lẩu bỏng chết... Điện thoại nổ chết, ở nhà lầu đột nhiên sập đập chết...
Nói tóm lại, chỉ có kiểu chết ngươi không nghĩ ra được, đọc lướt qua, nhìn mà than thở, lóe sáng như kỳ quan.
Nói chung vương gia khai chi tán diệp được một hai trăm hậu duệ, bây giờ... Đã toàn bộ nắm tay đi xuống cửu tuyền...
Còn có trên trăm người phụ nữ của vương gia, cũng đã gặp nhau ở dưới đất cả rồi...
Ngoài ra, hơn vạn bộ hạ cũ của vương gia, ba nghìn sát thủ bí mật, còn có tám bang phái, mười hai thế gia...