Trẻ con chưa trải sự đời và người từng trải, khác biệt như là trời với đất.
Đây có lẽ mới là nguyên nhân thực sự mà trong một vạn thiên tài trẻ tuổi, có lẽ cũng chỉ có vài ba người là có thể sống đến khi trở thành người từng trải.
Một cái hồ lớn, tách rời ra ba phe.
Bốn đội ngũ của Vu Minh, Đạo Minh cũng lần lượt vào sân.
Lúc này, người của Cao Võ Vân Đoan, Cao Võ Tổ Long cũng đã đến.
Bao gồm Chu Vân Thanh, Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú chờ đang ngóng dài cổ tìm Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long.
Khi biết Cao Võ Tiềm Long còn chưa tới, đều là một mặt thất vọng.
Rốt cục, phong vân dũng động.
Đội ngũ của Cao Võ Tiềm Long, rốt cục cũng đến.
Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đi lẫn ở trong đó, không hiển sơn không lộ thủy.
Đội ngũ Anh Biến của Cao Võ Tiềm Long, tổng cộng bốn trăm người; mà Lý Thành Long trong mấy ngày này, đã làm ra một hệ thống ám hiệu liên hệ tương đối hoàn chỉnh.
Như là tiếng cầu cứu liên hệ thời khắc nguy cấp, hay là vết tích liên hệ khi bị người đuổi giết, trên tảng đá phải lưu lại vết tích thế nào, trên đại thụ phải lưu lại vết tích thế nào, trên mặt đất phải lưu lại vết tích thế nào...
Rồi lại trên cơ sở ấy làm thế nào để phân biệt người một nhà và người ngoài...
Tóm lại các loại phương thức liên lạc, tất cả đều quy định rõ ràng dễ hiểu.
“Đây chỉ là phương thức liên lạc thuộc về Cao Võ Tiềm Long, khẳng định trường học khác cũng sẽ có ám hiệu của riêng bọn họ, không cần để ý tới. Lúc cần phải giúp một tay, chúng ta có thể tìm bọn họ hoặc là bọn họ tới tìm chúng ta. Nhưng chúng ta nhất định phải nhớ kỹ, ám hiệu của chúng ta, không thể quên!”
“Nếu như ta không đoán sai, thì sau khi tiến vào di tích, rất khó để đảm bảo đội hình đi chung, có khả năng rất lớn sẽ bị ngẫu nhiên tách ra, từng người tự chiến đấu. Mà dựa vào ám hiệu, có thể tương đối nhanh chóng tìm thấy đội ngũ của mình, một lần nữa tập hợp; nếu như tạm thời tìm không thấy đội ngũ của mình, thì tìm đội ngũ gần mình nhất, chỉ cần là đội ngũ của đại lục Tinh Hồn, thì lập tức xin gia nhập, chờ cơ hội tìm kiếm đội ngũ của mình, một lần nữa về!”
“Lúc bị tách ra lẻ loi một mình, nhất định phải hết sức cẩn thận, đối mặt với kẻ địch có hai tên trở lên, cho dù là có thiên đại kỳ ngộ phía trước, chỉ cần không phải có niềm tin tuyệt đối, có thể không mạo hiểm nên hạn chế mạo hiểm!”
“...”
Lý Thành Long quy định cực kì tường tận, chu đáo.
“Chúng ta lấy bảo vệ an toàn tự thân là ưu tiên hàng đầu; thực lực của đội trưởng viễn siêu bạn cùng lứa, tự nhiên sẽ làm chủ cho chúng ta chỗ dựa... Cùng với đó, chúng ta lại nhất định phải có xuất kích, cướp đoạt tài nguyên của người khác, đội trưởng chính là người đảm nhiệm việc này...”
“Đội trưởng là cường đạo, chúng ta thì là hậu cần của cường đạo...”
Lúc Lý Thành Long quy định những cái này, Tả Tiểu Đa cũng không có mặt.
Đương nhiên không biết, vị trí đội trưởng này của mình, đã bị vị đội phó Lý Thành Long này định nghĩa thành đệ nhất cường đạo Cao Võ Tiềm Long...
Sau khi Cao Võ Tiềm Long tới, quả nhiên mọi người đã bị phân tán ra.
Cao thủ Hóa Vân bị đưa tới khu vực Hóa Vân, mà cao thủ Ngự Thần thì ở một cái khu vực khác, nguyên địa chỉ còn lại bốn trăm người đội ngũ Anh Biến.
Mà ngay lúc này, một tiếng gọi to vang lên: “Tả Tiểu Đa, Lý Thành Long, các ngươi đã tới chưa?”
Chỉ thấy cách đó không xa, một tên nhóc mập mạp đang nhìn quanh, ánh mắt tìm kiếm nhìn về bên này.
“Ở đây này.”
Lý Thành Long đứng lên phất tay.
Tả Tiểu Đa cười ha ha: “Mập, qua đây!”
Trong đội ngũ Cao Võ Tiềm Long, Vũ Yên nhi cắn đôi môi đỏ thắm.
Cái tên mập mạp đáng ghét này vậy mà cũng đến rồi!?
Lần trước, chính là tên hỗn đản này kéo ta ‘ngủ’ trên lôi đài...
Lý Trường Minh cười ha ha: “Đến đây đến đây, cuối cùng cũng tìm được các ngươi rồi.” Vừa nói vừa chạy tới.
Tả Tiểu Đa đang muốn đi ra đón, đã nghe thấy hai tiếng hú: “Tả lão đại! Hú hú!”
Nghe tiếng nhìn lại, chính là Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú đang cười tí tửng chạy tới, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ.
Trong đội ngũ Cao Võ Vân Đoan, Chu Vân Thanh vẻ mặt tươi cười, vẫy tay chào Tả Tiểu Đa.
Năm người xuất thân Nhị Trung thành Phượng Hoàng đã tập hợp lại cùng nhau, tất cả đều cảm thấy hưng phấn đến muốn nổ tung, rốt cục, mọi người lại lần nữa tập hợp cùng một chỗ rồi!
Long Vũ Sinh liếc mắt nhìn Lý Thành Long: “Phù Phù, tu vi gì rồi?”
Không chỉ có là Long Vũ Sinh, ngay cả Vạn Lý Tú, Lý Trường Minh, ánh mắt nhìn Lý Thành Long, đều là có chút không có ý tốt.
Đã lâu không gặp, đương nhiên muốn kiểm tra thân thủ của đối phương rồi; Tả Tiểu Đa là lão đại, chúng ta một là không dám, thứ hai là sợ đánh không lại, thứ ba càng sợ bị đánh cho te tua...
Không bằng thử Lý Thành Long trước đã, nếu như có thể rất nhẹ nhàng đánh bại Lý Thành Long, vậy thì có tự tin kêu gào trước mặt Tả Tiểu Đa rồi.
Đến lúc đó, bất kể hắn là lão đại hay không, trước đánh một trận đã rồi nói!
Mình ở trường học, mỗi ngày đều là liều mạng tu luyện, phần lớn nguyên nhân còn không phải vì được đánh lão đại một trận cho đã sao?
Lý Thành Long trợn trắng mắt, nói: “Anh Biến trung giai, thế nào?”
Long Vũ Sinh điên cuồng cười, đồng tử hưng phấn đến giãn ra: “Lão tử bây giờ đã là Anh Biến đỉnh phong... Ha ha, hồi lâu không hặp, một hồi nhất định phải luận bàn một chút mới được!”
Rất khó để tưởng tượng, người có ngoại hình anh tuấn như Long Vũ Sinh, lại có một mặt tiểu nhân đắc chí như thế, đúng là không ai bì nổi!
Ấy thế mà vợ hắn Vạn Lý Tú cũng là một mặt khoái ý, tràn đầy hăng hái.
Thậm chí ánh mắt hai người nhìn Tả Tiểu Đa, cũng ẩn hiện không có ý tốt, Lý Thành Long mới Anh Biến trung giai, Tả lão đại cũng ở trong đội ngũ Anh Biến... cùng lắm thì cũng chỉ đến đỉnh phong giống chúng ta?
Hú hú!
Cái này chẳng phải là nói...
Lý Trường Minh lại có chút không quyết định chắc chắn được, luôn cảm giác Lý Thành Long lại đang lừa mình... Nhưng do dự thật lâu, vẫn là gánh không được dụ hoặc được đánh Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long một trận, chà chà hay tay nói: “Một hồi hai ngươi cũng đừng có khóc nha, mất mặt.”