Kim Lân Đại Vu hừ một tiếng, nhìn vào các học sinh của Cao Võ Tiềm Long, thản nhiên nói: “Ai là Tả Tiểu Đa?”
Tả Tiểu Đa lập tức không hiểu ra sao.
Đậu xanh, ta đã nổi danh tới như vậy rồi sao?
Ngay cả Kim Lân Đại Vu - một trong mười hai Đại Vu của Vu Minh, thế mà cũng phải đặc biệt đến bái kiến ta?
Ta có vẻ như, mới vừa vặn tấn thăng đến cảnh giới Anh Biến!
Thế này cũng quá là để mắt ta rồi chứ?!
Ta có phải nên sợ hãi, tỏ ra hoảng hốt một tí không?!
Tả Lộ Thiên Vương và Hữu Lộ Thiên Vương đồng thời nhíu mày, quát: “Kim Lân! Ngươi muốn làm gì?”
Kim Lân Đại Vu đứng chắp tay, thản nhiên nói: “Ta chỉ là muốn nói mấy câu với tên nhóc Tả Tiểu Đa này thôi, cũng không phải có ác ý.”
“Lời gì?”
Kim Lân Đại Vu không để ý đến bọn họ, trực tiếp cất giọng nói: “Tả Tiểu Đa, ra đây.”
Tả Tiểu Đa vượt qua đám người ra, ngang đầu hỏi: “Xin hỏi Kim Lân Đại Vu, gọi tiểu tử có điều gì chỉ giáo?”
Kim Lân Đại Vu hừ một tiếng, nói: “Có người nhờ ta nói mấy câu với ngươi. Ừm, là đại ca ta, Hồng Thủy Đại Vu bảo ta nhắn cho ngươi.”
Hồng Thủy Đại Vu!
Danh xưng vô địch thiên hạ, cả ba địa lục đồng thời công nhận đệ nhất cao thủ - Hồng Thủy Đại Vu!?
Tả Tiểu Đa lập tức biến sắc.
Nếu là lời người khác, hắn có thể để trong lòng, nhưng lời của mấy vị Đại Vu chắc chắn sẽ để trong lòng. Đặc biệt là lời nhắn của Hồng Thủy Đại Vu gửi cho bản thân, bản thân càng phải để trong lòng!
Chắc chắn mình đụng được đến người này!
Với lại hình như trong tim rất lạ!
Ta không biết vị Hồng Thủy Đại Vu này… hắn nhắn gửi ta cái gì?
Hai người chúng ta cũng không có giao tình gì…
Kim Lân Đại Vu đối diện bắt đầu truyền âm.
Tả Tiểu Đa chỉ nghe thấy tiếng Kim Lân Đại Vu nói bên tai mình: “Lão đại Hồng Thủy Đại Vu của ta bảo ta nói với người: Không cho phép giết người của Vu Minh chúng ta! Nếu không, ta đi thịt cha mẹ ngươi! Cha ngươi tên Tả Trường Lộ nhỉ? Mẹ ngươi là Ngô Vũ Đình nhỉ?”
Nghe mấy lời này, mặt Tả Tiểu Đa lập tức thay đổi.
Kim Lân Đại Vu cười ha ha, nhảy lên không trung hóa thành ánh sáng vàng, nhanh chóng rời đi.
Mặt Tả Tiểu Đa trắng bệch, hiếm khi sững sờ tại chỗ, rất lâu sau vẫn chưa nhúc nhích.
Du Đông Thiên phẫn nộ hét lên: “Kim Lân Đại Vu, cái tên nhà mi nói gì rồi?”
Trong không trung, Kim Lân Đại Vu không thèm để ý, bóng dáng đã biến mất khỏi đỉnh núi.
Cơ thể Tả Lộ Thiên Vương chợt lóe lên đến trước mặt Tả Tiểu Đa, quan tâm nói: “Hắn nói gì với ngươi?”
Thấy Tả Tiểu Đa do dự, Tả Lộ Thiên Vương vội nói: “Ta là Tả Lộ Thiên Vương, ngươi có chuyện gì cứ nói với ta, ta đều có thể làm chủ!”
Tả Tiểu Đa hít sâu một hơi, nói: “Hắn nói… Hồng Thủy Đại Vu nói… nói ta không thể giết người của Vu Minh… Nếu không, Hồng Thủy Đại Vu sẽ đi giết cha mẹ ta… Với lại bọn họ còn nói ra tên cha mẹ ta, ta…”
Tả Lộ Thiên Vương chợt sững sờ.
Dựa vào hiểu biết của hắn, câu này e là do Hồng Thủy Đại Vu nói thật.
“Vậy sau khi ngươi vào, cố gắng ít giết người lại, tranh nhiều đồ, với thực lực vượt xa người cùng tuổi của ngươi, nương tay ba mươi phần trăm vẫn đủ vượt lên trên người khác.”
Tả Lộ Thiên Vương vỗ vai Tả Tiểu Đa, truyền âm nói: “Tương lai có đại địch xâm lược, ba đại lục sẽ hợp tác với nhau để cùng nhau chống lại cường địch. Nên… giữ lại mức độ lớn nhất thiên tài ba bên vẫn cần thiết; Nhưng tạm thời ngươi tự mình biết mà làm, không được tiết lộ ra ngoài, thực lực của ngươi đã vượt giới hạn cùng lứa rồi, người khác không có tư cách biết.”
Lòng Tả Tiểu Đa run lên, trầm giọng nói: “Ta biết rồi.”
Tả Lộ Thiên Vương vỗ vai hắn, nói: “Nhưng mà cũng không cần kiêng kỵ cảnh cáo của Hồng Thủy quá, nếu hắn giết người của ta không kiêng dè, vậy ta cũng không cần nương tay! Dù thả tay giết chóc, mọi chuyện… mọi chuyện có ta chống đỡ, vào đi.”
Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long dẫn người, từng người tiến vào cổng lớn màu vàng kim.
Mãi đến lúc tiến vào, Tả Tiểu Đa vẫn nghĩ sao cảm thấy vị Tả Lộ Thiên Vương này quen quen, hình như từng gặp, còn nói chuyện rồi nữa…
Nhưng hắn chưa kịp nghĩ kỹ đã cảm nhận được trời đất quay cuồng một trận, cả người tiến vào một vòng xoáy, bốn bề đều có sức hút điên cuồng mãnh liệt giữ lấy cơ thể mình.
Tả Tiểu Đa vội ngưng thần tụ khí, đúng lúc phát động toàn bộ Linh Lực, bảo vệ cơ thể.
Nhưng vẫn cảm thấy mình rối ren hoa mắt, ngay lúc này, hình như đã đi qua vô số ngân hà Tinh Không, trong vô số quang mang lấp lánh…
Cả người bị phóng ra như tên lửa.
Trong đầu Tả Tiểu Đa choáng váng, lộn xộn, lúc này, trong lòng chỉ có một suy nghĩ.
“Ông đây bị phóng ra rồi… Lúc này, ta nghĩ đến cha ta…”
Đám người Lý Thành Long tiến vào từ cửa lớn vàng kim cũng bị cuốn vào vòng xoáy khác nhau…
Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy mình rơi xuống từ trên cao, bên dưới là mặt đất có thực vật xanh ngát ngút trời, tràn đầy cơ hội sống, trong tầm mắt có sống nhỏ, có hồ bé, có núi nhỏ, dốc núi cao dốc, rừng rậm, đỉnh cao… dãy núi…
Tả Tiểu Đa cảm thấy Linh Lực cả người mình đều bị trói buộc, không thể dừng lại trên cao, chỉ có thể rơi thẳng xuống ba nghìn xích…
Lờ mờ thấy được… hình như bên dưới có một bầy sói… đang ở chỗ… mình rơi xuống?
“Đậu má…”
“Không thể rơi xuống đón được… bây giờ Linh Lực của ta bị trói buộc, sao chiến đâu…”
Đang suy nghĩ đã rơi xuống vèo vèo rồi.
Một tiếng thảm thiết áp đảo cả tiếng hét thảm của Tả Tiểu Đa.
Lang Vương uy phong lẫm liệt, dương dương tự đắc trên đỉnh núi bị Tả Tiểu Đa nện mông trên eo sói!
Ngọn núi lớn đúng lúc nện xuống một phát, một tiếng răng rắc mộng tưởng ngồi gãy eo sói!
“Gào hú…”
Lang Vương đau muốn chết cắm mồm vào đất hét thảm, thất khiếu chảy máu, cơ thể bị Tả Tiểu Đa nện thành hai nửa.
Đầu sói một bên, mông sói một bên.
“Ui daaaaa…” Tả Tiểu Đa cũng đau thấy mịa, ngồi trên lưng Lang Vương hét thảm tận trời cao.
Lúc sắp rơi xuống lưng Lang Vương, Nguyên Lực toàn thân mới giải phóng, lúc này Tả Tiểu Đa vận công bảo vệ cả người, sau đó thúc dương nhập phúc…
Sau đó nên lên lưng Lang Vương, tuy đè gãy eo sói cũng đỡ, nhưng hai cái mông bị xương cấn muốn thủng…
Cả buổi trời mới nhe răng trợn mắt lăn xuống khỏi người Lang Vương, môi run rẩy: “Quá… đau quá…”
Lúc này Lang Vương đã chết rồi, bị hắn nện mông gãy eo làm hai sao mà không chết được?
Hai mắt đã vô thần vẫn nhìn lên trời xanh đầy bi phẫn…
Ta dễ dàng yên ổn làm một vương giả ư? Kết quả lúc đánh bại Lão Lang Vương nhậm chức ngày đầu tiên, đứng ở vị trí vương giả trên đỉnh núi giáo huấn tộc dân…
Tự nhiên có cái mông từ trên trời rơi xuống nện chết ta…