Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1453 - Chương 1453: Lại Bị Rút Rồi (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1453: Lại bị rút rồi (2)

Ta có oan uổng không chứ?

Đám sói bên dưới đang tiếp thụ lời dạy của Lang Vương mới bị dọa chạy nhanh hơn cả thỏ!

Thật đáng sợ… Lang Vương bị một cái mông trên trời rơi xuống nện chết…

Sợ quá đi mất… hu hu hu…

Qua năm phút sau, cuối cùng Tả Tiểu Đa mới xoa mông ngồi dậy, mặt vẫn vặn vẹo.

Hắn rất ngạc nhiên, bước đầu thí luyện là rơi xuống như vậy à?

Rõ ràng là đang hại người mà!

Hắn nào biết chuyện này là Hông Thủy Đại Vu sơ suất thật.

Lúc mới vào Thái tử học cung đều phải thu lại tu vi toàn thân, được gửi đi mà không phản kháng, đương nhiên sẽ không sao.

Càng sẽ không xảy ra chuyện Linh Lực bị trói buộc.

Nhưng nhiều năm như vậy, Hồng Thủy Đại Vu chỉ nhớ Thái tử học cung đã tốt lắm rồi, nào nhớ mấy việc cỏn con này?

Nên hắn cũng không nói.

Hồng Thủy Đại Vu, người duy nhất từng tiến vào không nói, đương nhiên người khác cũng không biết.

Điều này cũng dẫn đến việc người lần đầu vào Thái tử học cung, ai nấy cũng trải qua vòng xoáy khủng khiếp, đều vô thức dùng Linh Lực toàn thân để bảo vệ cơ thể mình… thế là mỗi người đều bị rơi nát bét…

Mà sau khi mấy người này tiến vào, Hồng Thủy Đại Vu đang điều tức trên đỉnh núi, đột nhiên cảm nhận cơ thể mình suy yếu, khí vận suy yếu.

“Chuyện gì nữa đây… sao lại bị rút nữa?”

Hồng Thủy Đại Vu chỉ cảm thấy hoàn toàn cạn lời.

Trong Thái tử học cung.

Tả Tiểu Niệm từ trên trời rơi xuống, cũng rơi xuống rất mạnh, nhưng nàng may mắn hơn Tả Tiểu Đa nhiều, nàng rơi thẳng xuống một hố sâu phủ băng tuyết.

Trong hố sâu có một cây đại thụ băng tuyết, phân bố băng lăng, làm cho cả cây gần như trong suốt.

Mà trên cành cây đại thụ kỳ lạ này còn có một cái tổ chim lóng lánh.

Một chú chim trắng tuyết đang ngồi không bên trong ấp trứng…

Tả Tiểu Niệm từ trên trời rơi xuống, vừa hay nện trên người con chim băng này…

Còn chim băng này cũng chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi bị Tả Tiểu Niệm đè chết y như Lang Vương bên Tả Tiểu Đa.

Mà điểm khác Lang Vương là Tả Tiểu Niệm ngã xuống ba cái trứng chim đang ấp cũng bị đùi theo quán tình đập vỡ nát bét thành nước.

Dừng một chốc, lại có một tiếng khẽ vang lên, một cỗ lạnh lẽo cực kỳ đột nhiên xông lên, hóa thành một tiểu tinh linh trong suốt óng ánh, bay nhảy vòng tròn trong không khí, tối đa ba bốn mươi!

Chíp một tiếng, bóng dáng trong suốt kia bay lên Đoạt Linh Kiếm của Tả Tiểu Niệm.

Chính là Băng Phách.

Băng Phách lúc này xuất hiện như một cô gái nhỏ cỡ đầu ngón tay, bay nhảy đầy hưng phấn, miệng nhỏ mấp máy, tiểu tinh linh lóe lên, dần dần nuốt vào trong.

Sau một lúc, con chim lớn rơi xuống đó cũng dần tan ra, hóa thành ánh sáng tương tự.

Băng Phách càng vui vẻ, chỉ chờ đợi như vậy, nuốt xuống từng chút từng chút một!

Nuốt lượng lớn quang điểm lóng lánh, vốn dĩ Băng Phách vẫn yếu ớt, trong thời gian ngắn đã trở nên tinh thần dồi dào, cơ thể hư huyễn gần như trong suốt lúc đầu trở thành phần lớn trạng thái thực chất.

Tuy trông vẫn trong suốt lóng lánh. Nhưng phần lớn đã thực chất hóa, hệt như thạch anh băng doanh, không như còn như sương mù nữa, hư ảo không thực.

Tả Tiểu Niệm vì bị ngã, lúc này vẫn choáng váng, lại tận mắt thấy lần biến hóa đáng mừng này, cực kỳ vui mừng.

“Băng Phách, đây là gì? Sao tình huống của ngươi chuyển tốt như vậy? Quá tốt rồi, quá tốt rồi…”

Băng Phách bay trong không trung, cảm thấy nhiệt độ trong không trung vô cùng thoải mái, không nhịn được giãn tay nhỏ chân nhỏ, trên mặt tinh xảo lộ ra vẻ mãn nguyện.

Tả Tiểu Niệm giương mắt nhìn, nàng giơ tay nhỏ ra sờ sờ băng ảnh xuất hiện trước mặt nàng; Băng Phách cần thận nhìn mặt mình qua gương, sau đó lại nhìn mặt Tả Tiểu Niệm.

Bĩu bĩu môi, hình như không hài lòng lắm với dung mạo mình.

Cũng không biết nàng làm kiểu gì, sau một trận sương mù, mà dung mạo mình trở nên giống y hệt Tả Tiểu Niệm, lại gầm gương soi soi, lại mãn nguyện nhảy cẫng lên nhẹ bay bay lộn nhào, rơi xuống tay Tả Tiểu Niệm.

Bóng dáng nhỏ nhỏ cỡ hai ngón tay, ngồi xếp bằng trên tay Tả Tiểu Niệm, nghiêng đầu nhìn Tả Tiểu Niệm, một hình phóng đại của bản thân nàng.

Tả Tiểu Niệm không nhịn được dịu dàng cười: “Ya, Băng Phách, ngươi biến thành dáng vẻ giống ta,... ha ha ha, rất xinh.”

Băng Phách vui vẻ lộn nhào.

Tả Tiểu Niệm cười híp mắt, cúi đầu nói: “Băng Phách, ngươi tên gì, ta vẫn chưa biết tên ngươi.”

Băng Phách nghiêng đầu nhìn Tả Tiểu Niệm, nhìn nụ cười thân thiết dịu dàng này, nó có thể cảm nhận được, thiếu nữ trước mắt này thật sự toàn tâm toàn ý đối xử tốt với mình thật.

Có thể có người chủ như vậy cũng là lựa chọn không tệ!

Tuy biết Băng Phách có linh, nhưng chưa hoàn thành quá trình nhận chủ thì không nghe hiểu lời mình nói, Tả Tiểu Niệm vẫn vô cùng vui vẻ, nâng Băng Phách trong tay vui vẻ cười nói: “Tốt thật, không ngờ vừa vào lại tìm được đồ ngon cho ngươi… Hì hì, một trong những mục đích lần này ta vào đây là muốn tìm cơ duyên cho ngươi, để ngươi hồi phục trạng thái…”

“Trạng thái cơ thể ngươi thật sự quá yếu rồi…”

Tả Tiểu Niệm nâng Băng Phách đáng thương lên, dán lên gương mặt mềm mại của mình, cười hi hi nói: “Chắc chắn phải nhanh chóng khiến ngươi khỏe lên, chắc khỏe lên.”

Băng Phách cảm nhận được thân thiết chân thật thuần khiết này, chớp chớp mắt nhìn Tả Tiểu Niệm, chẳng hề che giấu vẻ thắc mắc.

Tả Tiểu Niệm vui vẻ nói: “Không có gì, ta biết có thứ này ta dùng cũng có ích, nhưng bây giờ ngươi yếu như vậy, vẫn nên để ngươi ăn trước, đợi ngươi khỏe rồi mới có thể trường sinh cửu thị với ta…”

Băng Phách chớp mắt, cảm giác kỳ lạ đến nỗi khiến lòng mình bị kích động.

Nhìn vào mắt Tả Tiểu Niệm rồi lại nhìn kiếm trong tay Tả Tiểu Niệm.

Không nhịn được lộ ra vẻ khinh thường, thành kiếm không có linh tính này thật khó coi…

Nhưng hình dáng vẫn rất đẹp…

Nếu…

Nó nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nhảy vào Đoạt Linh Kiếm rồi lập tức chui ra, nghiêng đầu tiếp tục nhìn Tả Tiểu Niệm một lúc, hình như đưa ra quyết định quan trọng gì đó.

Đột nhiên Băng Phách nở nụ cười tươi đẹp, nụ cười khuynh thành như Tả Tiểu Niệm.

Hai tay nhỏ sáp lại gần nhau tạo hình trái tim, sau đó một cỗ sức mạnh băng lãnh đột nhiên bạo phát, trong hình trái tim cũng có ánh sáng lộng lẫy, càng ngày càng sáng.

Tả Tiểu Niệm ngạc nhiên, vui vẻ nói: “Băng Phách, ngươi đang muốn nhận ta làm chủ sao?”

Lúc vợ chồng Tả Trường Lộ chỉ điểm, hiện tượng đặc biệt nhắc đến linh vật nhận chủ mới có thể xuất hiện.

Mà một khi linh vật nhận chủ sẽ trả giá toàn tâm toàn ý, không chỉ liên quan đến vui buồn mà còn thuận theo sống chết.

Bình Luận (0)
Comment