Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1464 - Chương 1464: Thu Hoạch Khổng Lồ Của Hồng Thủy

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1464: Thu hoạch khổng lồ của Hồng Thủy

Tả Tiểu Đa vừa thu dọn, vừa than thở, bụng nghĩ có gì đó vẫn chưa hài lòng.

Mình vì thu hoạch Ngũ Thải Thạch nhanh chóng kết thúc trận chiến, ra tay có phần nặng; lại còn thịt nằm trong cái càng to lớn mới mọc ra kia nữa, toàn bộ đã lãng phí.

Nói tóm lại, vẫn là lãng phí không ít.

Nghĩ đến đây. Tả Tiểu Đa lại rút vài cọng gân vừa hoàn hình của bò cạp ra bù lại một ít tổn thất, rồi mới hừng hực xông vào khu rừng.

Ở nơi sương mù độc hại dày đặc, có một miệng hang động nho nhỏ.

Một viên Ngũ Thải Thạch tròn tròn có kích thước bằng hộp thuốc lá, toát ra ánh sáng dịu dàng, lặng lẽ nằm ở đó, cho dù có nhìn kỹ thì nhiều nhất cũng chỉ thấy ánh sáng sặc sỡ đấy, chú không thể cảm nhận được bầu không khí đặc biệt nào...

“Chính là thứ này?” Tả Tiểu Đa thẳng tay nhặt Ngũ Thải Thạch lên.

Và ngay lúc tiếp xúc làn da của bàn tay, một luồng sinh mệnh nguyên ào ạt như thủy triều xông vào cơ thể, những mệt nhọc sau trận kịch chiến, tất cả các trạng thái tiêu cực, đều bị xua tan hết.

Lại còn ngay lập tức bổ sung tất cả những mất mát của các chức năng cơ thể, thần kỳ thật sự, đến độ như thế luôn á!

Và sau tất cả những gì đêm qua, sau khi bù đắp tất cả những hao tổn, viên Ngũ Thải Thạch, lần nữa trở nên mờ nhạt.

Nằm im trong lòng bàn tay của Tả Tiểu Đa, không khác gì một hòn đá bình thường.

“Đồ tốt!”

Tả Tiểu Đa vui sướng không ngậm được mồm.

“Có cái đồ chơi này, từ nay lão tử mới thật sự là bất tử chi thân nha!”

Theo sự chỉ dẫn của Tiểu Long, hắn trước tiên đến hang ổ của bò cạp, cũng tại nơi ngủ hôi thối không chịu được của bò cạp, bịt lấy mũi, rốt cuộc cũng lục soát ra viên Ngũ Thải Thạch lớn hơn nữa, sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài.

“Đồ bò cạp hôi thối quá…. Thật là không để ý vệ sinh cá nhân gì cả, y như tụi cẩu độc thân…. Hèn chi cưới không được vợ… ba mươi mấy tuổi đầu rồi còn là trai tân….”

Tả Tiểu Đa lẩm bẩm một mình.

Thằng cha này không có chút tự giác gì cả, cái mùi hôi chân trong phòng của bản thân hắn có thể làm cho người ta ngất xỉu, là chuyện bị cha mẹ, Tả Tiểu Niệm thậm chí là Lý Thành Long chửi biết bao lần, lúc này sớm đã bị hắn lựa chọn quên mất tiêu rồi.

“Làm sao đây?”

Hai viên Ngũ Thải Thạch vừa mới đoạt được trong tay.

Tả Tiều Đa yêu không muốn rời tay.

“Miếng to như thế này, có thể chôn trong mạch của Diệt Không Tháp…. Về sau sẽ có niềm vui kinh ngạc.”

Tiểu Long tích cực kiến nghị: “Còn như miếng nhỏ, có thể mang theo bên mình, phòng khi lúc cần. Cái đồ chơi này dùng để phục hồi trạng thái, hiệu quả thì ngươi lúc nãy cũng đã tự bản thân trải nghiệm rồi đó…”

“Ý kiến hay đấy.”

Tả Tiểu Đa biết nghe lời khuyên, ngay lập tức chôn miếng Ngũ Thải Thạch to xuongs bên dưới sơn mạch trong Diệt Không Tháp, chuyện sau đó để cho Tiểu Long giải quyết, hắn làm tên khuân vác một giây là xong.

Sau đó Tả Tiểu Đa lại gấp rút chạy về bên kia, tiếp tục khai quật; còn Tiểu Long tiếp tục mồ hôi như mưa khuân địa mạch về, hắn thật là tên khuân vác chân chính, hoàn toàn khác với thứ hay thay đổi như Tả Tiểu Đa kia.

À, tại đây xin giải thích một chút, địa mạch với long mạch khác nhau, trước tiên có địa mạch đã, địa mạch tụ tập tại một nơi nhất định, sông núi đại trạch địa mạch liên kết lại với nhau, đó mới là long mạch.

Nơi có long mạch, tất có địa mạch.

Nhưng nơi có địa mạch, chưa chắc có long mạch, hai thứ khó mà lẫn lộn với nhau được.

Mà một người một rồng cũng chưa có phát giác.

Ngay vào lúc Tả Tiểu Đa rời khỏi Diệt Không Tháp, tòa sơn mạch kia của Diệt Không Tháp, xuất hiện sự biến hóa nho nhỏ, chậm đến nỗi mắt thường khó thấy rõ, hình thái vẫn là hình thái vốn có, nhưng tổng thể lại đang xuất hiện hiện tượng từ từ co cụm từng đoạn từng phút.

Tần số của loại co cụm này, cực kỳ chậm rãi, thật sự là từng đoạn từng phút; mà thậm chí lúc Tả Tiểu Đa làm việc xong đem vào một đoạn địa mạch cũng không phát hiện ra….

Mà loại co cụm này, cứ duy trì mà tiến hành…. Cũng không biết rốt cuộc đến khi nào, mới có thể kết thúc.

Ngoài ra, một luồng sinh mệnh linh khí nồng nặc xao động, dần dần hiện ra trong Diệt Không Tháp, mịt mù, khuấy động; dần dần tỏa khắp mọi ngóc ngách cả không gian Diệt Không Tháp.

Quá trình này vẫn chậm rãi mà có trật tự, rất khó bị người khác phát giác ra.

Nhưng không gian Diệt Không Tháp rốt cuộc cũng chỉ có bao lớn thôi, linh khí hào hùng như thế, ngày càng dày đặc, không bị phát hiện thì là chuyện không thể nào, chỉ là không biết ngày nào thôi….

Ngay lúc Tả Tiểu Đa lấy được Ngũ Thải Thạch ….

Bên ngoài.

Hồng Thủy Đại Vu, người vừa cảm thấy rằng trạng thái tiêu cực của mình đã bị loại bỏ, đột nhiên cảm thấy khí tức của mình đang vững trãi tăng lên...

Trong phút phốc, lại đạt tới cao độ lúc trước chưa có! Cường độ của khí vận, khiến cho Hồng Thủy Đại Vu cảm giác tỉnh ngộ lập tức.

“Lại đến rồi…”

Hồng Thủy Đại Vu một mực không lời.

Lúc thì bổ sung lúc thì rút bớt, qua qua lại lại mãi không thôi. Vậy rốt cuộc là tình huống gì đây?

Hắn cũng đã đoán ra, vấn đề e rằng là do bên con trai nuôi và con gái nuôi, nhưng mà, thật chưa nghe qua nhận con nuôi lại xảy ra loại hiện tượng này.

Dù rằng Hồng Thủy Đại Vu kinh nghiệm phong phú đến đỗi nguyên vùng Đại Lục không ai sánh bằng, cũng lờ mờ không hiểu.

Chỉ là toàn đoán già đoán non: chả lã có ai đem chuyện này réo lên Thiên Đạo Tuần Hoàn Trận? Nhưng chuyện bé tí tẹo thế… mà réo lên Thiên Đạo Tuần Hoàn Trận, thì quá…. Quá là chuyện bé xé ra to rồi nhỉ?

Chưa thấy qua chuyện xa xỉ như thế…

Nhưng điều an ủi là với tình trạng thường xuyên xảy ra như thế, Hồng Thủy Đại Vu dần dần nghĩ ra phương pháp có thể né tránh một lúc.

Đó là, mở ra một không gian bên trong thần hồn của mình, dự trữ một phần không gian và sức mạnh; Ừm, những cái khác cứ sử dụng bình thường; Phần này, bổ sung vào, để ở đây, dư ra thì biến thành của chính mình.

Ngươi rút đi…. Thì cũng chỉ có một tí đó, trừ phi rút nhiều hay rút đặc biệt nhiều, không thì không ảnh hưởng đến thực lực bản thân Hồng Thủy Đại Vu.

Đó là hành động không còn cách nào, Hồng Thủy Đại Vu đã vắt óc mới suy nghĩ ra nó. Mà thật là thiết thực….

Bình Luận (0)
Comment