Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1466 - Chương 1466: Tú Nhi Bị Đuổi Giết

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1466: Tú Nhi bị đuổi giết

Vừa mới đối mặt, Tả Tiểu Đa đã bị đánh bay, xương khớp toàn thân gần như bị đánh tan, Tả Tiểu Đa nhận thấy không phải là đối thủ đương nhiên điên cuồng chạy trốn, nhưng mà tốc độ chạy hắn đương nhiên không nhanh bằng tốc độ của yêu thú kia, cuối cùng cũng khi chạy qua chân núi, tranh thủ một khe hở lập tức chui vào Diệt Không Tháp.

“Woa, quá nguy hiểm...”

Tả Tiểu Đa nhìn máu me đầm đìa trên người vội vàng cầm Ngũ Thái Thạch tới. Thật thần kỳ, chỉ trong chớp mắt, thân thể trực tiếp hồi phục lại bình thường, khỏi rồi, hoàn toàn bình phục.

Tả Tiểu Đa đứng lên động động thử thân thể, xác nhận tình trạng cơ thể, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Tả Tiểu Đa nhe răng trợn mắt “Trời ạ, đây không phải là khu vực thí luyện của Anh Biến sao? Khu vực lịch luyện của Anh Biến, lại có vật như vậy, đây là muốn hại chết người sao...!”

Nhưng mà hắn không biết, khu vực này, thực ra còn có một con Yêu Vương còn mạnh hơn con yêu thú này; trải qua nhiều năm, thế sự xoay vần, thực lực sớm đã hoàn toàn khác trước.

“Dù sao thì cũng đã hoàng hôn, dứt khoát ở trong Diệt Không Tháp tu luyện vậy.”

Nói là làm, Tả Tiểu Đa bắt đầu tu luyện, một mạch ở trong Diệt Không Tháp ba mươi ngày!

Ừm, cũng chính là thời gian một đêm ở bên ngoài.

Sau khi thông qua việc Tiểu Long không ngừng chuyển địa mạch, tốc độ dòng chảy thời gian bên trong Diệt Không Tháp lần nữa xảy ra thay đổi, một ngày đêm ở bên ngoài bằng với hai tháng bên trong!

Trong thời gian Tả Tiểu Đa chuyên tâm tu luyện, Tiểu Long cũng không nhàn rỗi, nỗ lực làm ở việc bên ngoài. Tiểu Long hiện tại cực kỳ tích cực, trước nay chưa từng sự chăm chỉ như vậy.

Những giọt mát lạnh đếm không hết ơi... ta sắp đến tay rồi... hahaha!

Một bên thì làm việc mệt chết khiếp, một bên thì làm không biết mệt, một bên thì tràn đầy ảo tưởng... Tràn đầy hạnh phúc.

Thân thể của Tiểu Long chính là linh thể hư ảo, dù là gặp Yêu Vương có thực lực mạnh mẽ, thì cũng thấy như không thấy, ừm, thì chủ yếu là đối phương căn bản là nhìn không thấy nó.

Chỉ cần phát hiện địa mạch, không chút do dự trực tiếp đánh tan, sau đó mạnh mẽ tha đi, ở đây hoàn toàn khác với bên ngoài, mạnh mẽ chiếm đoạt địa mạch gì đó, Thiên Đạo không quản...

Đi vào trong cái không gian này, Tiểu Long cảm giác bản tính cường đạo của mình đã hoàn toàn sống lại, thậm chí càng mạnh hơn xưa...

Tả Tiểu Đa tu luyện cả đêm, Tiểu Long đã liên tục chuyển được bốn sợi địa mạch cỡ nhỏ từ bên ngoài vào.

Loại địa mạch vẫn chưa hình thành long mạch này, đối với Tiểu Long mà nói, hoàn toàn không có bất kỳ độ khó nào, trực tiếp đánh tan lấy đi, nhẹ nhàng và vui sướng!

Một đêm này Tả Tiểu Đa có hơi xa xỉ nho nhỏ, dùng Tinh Hồn ngọc cực phẩm làm giường ngồi, hai tay và trên đầu đều để Tinh Hồn ngọc, không kiên dè hấp thụ linh lực chí thuần của Tinh Hồn ngọc cực phẩm, thành công tăng tu vi lên Anh Biến cao giai, cẩn thận dè dặt chui ra ngoài, nhìn thử xung quanh, phát hiện tên Man Ngưu yêu thú to lớn kia, vậy mà ở cách đó không xa, vừa nhìn Tả Tiểu Đa xuất hiện lần nữa, đã nhanh chóng xông tới.

Tả Tiểu Đa triển khai thân pháp, tranh thủ thời gian dùng Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy đánh lén, nhưng dùng hết toàn lực nện Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy lên người hắn, nhưng lại không thể phá vỡ; chỉ sau vài phút chiến đấu, Tả Tiểu Đa lần nữa lại chuồn đi mất.

Yêu thú đương nhiên gầm thét đuổi theo phía sau, nhưng đuổi theo hơn mười dặm, lại không thấy Tả Tiểu Đa đâu nữa. Cứ lặp lại như vậy, trận chiến này giằng co hai ngày.

Tả Tiểu Đa ở bên trong Diệt Không Tháp đã bắt đầu áp chế chân nguyên cảnh giới Anh Biến lần thứ năm, nhưng với phần thực lực này, để chống lại Man Ngưu yêu thú thì vẫn không đủ, ngay cả miễn cưỡng chống đỡ cũng không đủ tư cách.

Mà con yêu thú này, cũng dần dần mất hứng thú với hắn. Đánh một chập lại biến mất, có ý gì?

Người trẻ tuổi thì không thể nói chút võ đức được sao. Trong truyền thuyết luôn nói là uy vũ không khuất phục, có chết không lùi đâu hết cả rồi?

Cho tới khi Tả Tiểu Đa chui ra ngoài lần nữa, phát hiện yêu thú cấp Vương này đã trở lại nơi ẩn náu rồi.

Tả Tiểu Đa đến gần khiêu khích một chút, Yêu Vương nhìn cũng không thèm nhìn hắn lấy một cái. Mặc cho Tả Tiểu Đa muốn làm gì thì làm.

Đi chọc phá người khác đi, bây giờ bản bương phải đi ngủ rồi!

Đây cũng không phải là Tả Tiểu Đa suy đoán, mà là sức mạnh tinh thần của Man Ngưu Yêu Vương rõ ràng truyền tới có ý nghĩa như vậy

“Tin hay không thì tùy, ở đây sắp sụp rồi... Ngươi ở tại chỗ này thì tiêu đời rồi. Có muốn theo ta ra ngoài không?”

Man ngưu yêu thú dùng sức mạnh tinh thần gầm lên một tiếng đầy giận dữ.

“Cút!”

“Cút thì cút.”

Tả Tiểu Đa thẳng thắn bỏ mảnh đất này, trèo đèo lội suối mà đi.

Dựa theo kịch bản thông thường, Yêu Vương cũng sẽ đi theo ta, từ đó trở đi trở thành vật cưỡi cho ta, ung dung tự tại. Thế nhưng, ở đây không theo kịch bản ban đầu, ta cũng hết cách...

Dây dưa với tên Man Ngưu này đã làm trễ nãi không ít thời gian, phải nhanh đi tìm những người khác, bầu không khí như vậy, ngay cả bản thân đều liên tiếp gặp nạn, tình cảnh của bọn họ chỉ sợ càng thảm hơn...

Suốt đường cướp đoạt thiên tài địa bảo, đã chán ghét lũ đê giai kia, chẳng những không cần, đến nhìn một cái cũng lười.

Không gian thí luyện thiên địa thực nơi này quá lớn, nếu là bởi vì những đê giai làm trễ nải cao giai... cái được không bù đắp đủ cái mất.

Men theo tuyến đường mà Tiểu Long đã vẽ ra, Tả Tiểu Đa dọc đường cướp đoạt, khí thế mạnh mẽ tiến về phía trước.

Phía trước, một ngọn núi cao chọc trời

“Lão đại, ngọn núi đó, vậy mà lại có long mạch, hơn nữa có không ít đồ tốt!”

“Đi!”

Tả Tiểu Đa vung tay lên: “Vét sạch không chừa gì cả!”

Dư Mạc Ngôn lau máu trên thân kiếm, nhét trường kiếm vào bao kiếm, lại cất nhẫn không gian, các loại vũ khí thu được từ mấy người trước mặt vào nhẫn không gian của mình.

Không biết có phải trùng hợp hay không, hắn gặp được người, hơn nữa còn là đồng thời gặp được đệ tử của Đạo Minh và đệ tử của Vu Minh cùng một lúc.

Hai bên tổng cộng bốn người, lúc Dư Mạc Ngôn đến, bốn người đã chiến đấu được một lúc.

Bình Luận (0)
Comment