Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1467 - Chương 1467: Tú Nhi Bị Đuổi Giết (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1467: Tú Nhi bị đuổi giết (2)

Có vẻ như nơi này có một Bích Nguyệt quả, bốn người chiến đấu để giành quyền sở hữu Bích Nguyệt quả.

Sau khi nghe hiểu tình hình, Dư Mạc Ngôn lập tức ra tay, chém chết hết bốn người.

Sau đó mặt không cảm xúc tìm được Bích Nguyệt quả, hái xuống hai quả, trực tiếp ăn một quả, tiếp tục đi về phía trước.

Đối với việc giết bốn người này, Dư Mạc Ngôn không hề suy nghĩ gì.

Nếu như các ngươi có thể giết ta, như vậy đồ của ta chính là của các ngươi, thắng làm vua thua lam giặc.

..............

Lúc này, Cao Xảo Nhi và Vạn Lý Tú đang chạy trối chết.

Hai nàng thật may mắn khi thoát khỏi con yêu thú đang săn lùng các nàng, còn rất may mắn khi gặp được nhau, chỉ có một điều đáng tiếc, lúc hai nàng gặp được nhau, Vạn Lý Tú đang bị hơn mười thiên tài Vu Minh truy sát.

Cao Xảo Nhi đương nhiên sẽ tiến lên giúp đỡ, nhưng vừa thấy mặt, còn chưa kịp ra tay đã bị Vạn Lý Tú kéo chạy: “Chạy mau, chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ!”

Lúc Vạn Lý Tú nói câu này, trường kiếm của Cao Xảo Nhi đã bị đối phương đánh bay, quả nhiên là mạnh yếu cách biệt, khó có thể chống lại.

Hai nàng chỉ có thể một lòng một dạ bỏ mạng chạy thục mạng.

Ở phía sau, mười hai thiên tài Vu Minh hai mắt sáng lên, liều mạng đuổi theo!

Hai thiên tài của Đại lục Tinh Hồn, vậy mà toàn bộ đều là mỹ nữ.... hehehe.... Nếu là một đấu một, Vạn Lý Tú tự cảm thấy không sợ bất kì ai trong mười hai người này, thậm chí có thể giết chết đối thủ trong lúc giao đấu, dù là phải đồng thời đối đầu với hai người liên thủ lại, Vạn Lý Tú vẫn có thể chiếm thế thượng phong, có khả năng giành được thắng lợi, nhưng ba hoặc nhiều người hơn liên thủ lại với nhau, Vạn Lý Tú chắc chắn thất bại, nhiều nhất cũng chỉ có thể lôi một người theo cùng.

Mà bây giờ, đối phương có chừng hơn mười người, dù muốn tìm người chôn cùng, cũng chưa chắc có thể làm được.

Mà Cao Xảo Nhi... Từ lúc Cao Xảo Nhi xông ra ngoài, Vạn Lý Tú đã hiểu rõ, tu vi của nàng cũng chỉ thường thôi, so với mình còn không cao hơn là bao, thay vì nói là giúp đỡ, không bằng nói là gánh nặng.

Việc cấp bách bây giờ là cứ chạy trước nói sau. May mà nữ tử thân thể vốn linh hoạt, bình thường đều chịu khó tập luyện Khinh Thân Thuật; cho dù đối phương liên tục đuổi theo không buông lỏng chút nào, hai nàng vẫn có thể kiên trì được.

Nhưng cứ thế mãi, chung quy cũng không phải cách, nữ am hiểu Khinh Thân Thuật hơn nam, nhưng sức chịu đựng và độ thâm hậu, thường kém hơn các nam tu cùng cấp, còn mười hai người kia rõ ràng là đã nổi lên tà niệm, một đường theo đuổi không bỏ.

Ở trong rừng núi rậm rạp như vậy, hầu như không có đường. Hai nàng ngay từ đầu bay ở trên không trung, sau lại rơi xuống đất chạy điên cuồng; bay trên không trung, không chỉ mục tiêu rõ ràng, hơn nữa còn quá mức tiêu hao linh lực.

Chi bằng đáp xuống, lợi dụng địa hình phức tạp đào tẩu, có thể có nhiều không gian để xoay xở.

Cứ như vậy dọc theo đường đi, hai nàng vừa chạy, Cao Xảo Nhi cứ cách mỗi một đoạn đường, đều lưu lại dấu hiệu bí mật bên cạnh.

Cho dù là lúc bị đuổi giết không có thời gian nhất, Cao Xảo Nhi cũng không dừng lại. Lần thứ hai ngửa đầu rót bình sinh linh thủy tiếp theo, Cao Xảo Nhi lôi kéo tay của Vạn Lý Tú “chạy phía bên kia” Đầu bên kia có một ngọn núi cao ngút trời, cực kỳ dốc đứng, trong dãy núi này, trực tiếp chính là hạc giữa bầy gà.

Trong lòng Vạn Lý Tú do dự không ngớt “Bên kia?”

Bên kia vừa nhìn là biết chắc có yêu thú cao giai sinh sống, hơn nữa núi vừa cao vừa dốc, hiện tại khí không lực tận, một cái trượt chân là có thể mất tất cả.

“Đến trên đó... Chúng ta mới có nhiều không gian xoay xở hơn, duy trì việc chiếm tiên cơ...”

Cao Xảo Nhi vừa chạy vừa nói: “Đến bên kia rồi, từ trên cao nhìn xuống, tìm một nơi đủ dốc và đủ nguy hiểm, chỉ cần nhấc một vài tảng đá lớn lên liền có thể tạo ra tiếng động lớn… người khác sẽ dễ nghe thấy hơn.”

“Bên này không được, bên này thế núi quá thoải, bụi cây cũng dày đặc, một tảng đá lớn chỉ sợ lăn cũng không được mấy vòng thì đã vướng vào bụi cây. Bên kia đủ dốc, hơn nữa còn có vách núi...”

“Chỉ cần chúng ta đứng ở đỉnh núi, mục tiêu có thể càng thêm rõ ràng... Lần chạy trốn đường dài này, chúng ta đã không còn nhiều sức lực, cứ tiếp tục truy đuổi, khi sức cùng lực kiệt mới coi như kết thúc. Bây giờ chỉ có đánh một trận, cho dù lúc đó khiến cho người của Vu Minh tìm tới, chúng ta cũng chấp nhận, không thử một lần thì chỉ có nước ngồi đó chờ chết.”

“Được.”

Lúc này đám người đã đuổi tới trong vòng trăm mét, Vạn Lý Tú nói liền một mạch, lôi kéo Cao Xảo Nhi, vội vã đi về phía đoạn núi cao đó.

Lần này, hai nàng không còn chút sức lực, nhanh chóng nuốt vào một nắm đan dược, cưỡng ép khôi phục thể lực.

Trong nhất thời, hai nàng giống như hai tia chớp mảnh khảnh, ngự không phi hành phá vỡ không gian, chỉ trong nháy mắt đã lao tới ngọn núi gần đó, một đường điên cuồng xông lên.

“Đuổi theo! Hai nàng đã kiệt sức rồi!”

Đám người thiên tài Vu Minh ở phía sau nhìn thấy hai nàng đột nhiên bỏ rơi nhóm người cùng phe, ngược lại cảm thấy vui mừng.

Rõ ràng là muốn đánh một trận cuối cùng! Ngọn núi cao này, chính là điểm cuối của lần truy đuổi này!

Mọi người đều là những thiên tài xuất sắc, thiên tài trong thiên tài, tâm tư linh hoạt, vừa thấy sự lựa chọn của các nàng đã biết các nàng đang suy nghĩ gì.

Mười hai thiên tài Anh Biến của Vu Minh, nhất thời khí thế hừng hừng tiếp tục đuổi theo.

“Hưởng thụ một chút trước rồi giết! Nói trước nha, các ngươi đừng làm cho máu me đầm đìa, làm người khác mất hứng.”

“Đương nhiên!”

“Ngươi yên tâm! Đến lúc đó chia hai nhóm rút thăm quyết định ai là người đầu tiên.”

“Ha ha ha... được.”

........

“Tả lão đại, ngọn núi lớn phía trước, có không ít địa mạch, hơn nữa còn có một đường long mạch.” Tiểu Long vẫy đuôi một cái, móng vuốt nhỏ chỉ vào đỉnh núi mà một nửa sườn núi đã bị sương mù che khuất.

Tả Tiểu Đa ngưng thần nhìn thoáng qua: “Trên ngọn núi này... hình như có yêu khí!” Theo Vọng Khí thuật mà nói, ngọn núi này, hung sát chi khí rất nhiều, không phải đất lành.

Tiểu Long nói: “Thứ tốt cũng nhiều!”

Trong lòng Tả Tiểu Đa có chút nhụt chí: “Hay là vạch ra một con đường an toàn trước, ta cũng không muốn gặp thêm một đại Yêu Vương nào nữa...”

Bình Luận (0)
Comment