Lúc bị Tả Tiểu Đa điên cuồng kéo theo chạy trốn, sau lưng có yêu thú cấp bậc Yêu Vương liều mạng đuổi theo, Cao Xảo Nhi thậm chí có chút suy nghĩ biết vậy chẳng làm.
Tiểu tử này vậy mà liều lĩnh nguy hiểm chọc giận yêu thú Hoàng cấp, đi động thủ trên đầu thái tuế, trộm thiên tài địa bảo mà yêu thú Hoàng cấp trông giữ!
Thật sự là không biết chữ “chết” viết như thế nào!
Nhưng hắn hết lần này tới lần khác lại trộm thành công, thậm chí sau khi trộm thành công, yêu thú nhìn thấy đồ vật biến mất mới đột nhiên phản ứng kịp…
Đây quả thực là không thể tưởng tượng!
Cao Xảo Nhi đâu có biết, trên người Tả Tiểu Đa có mang theo Hóa Không Thạch, trộm đồ mà Yêu Vương thủ hộ quả thật không đáng kể. Nàng chỉ biết bản thân suýt chút nữa thì đứt hơi trong khi chạy trốn Yêu Vương truy đuổi.
Ừm, lần này vào tay Tả Tiểu Đa là một gốc Tinh Không Đào. Nếu như hắn chỉ hái mấy quả đào, Yêu Vương kia cũng chưa chắc sẽ tức giận như thế; nhưng gia hỏa này lại vác cả cây đi…
Càng quan trọng hơn là… Đào còn chưa chín!
Bạch Tượng Yêu Vương đối mặt với tình huống này vô cùng tan nát cõi lòng!
Tinh Không Đào hai ngàn năm mới chín, lần trước ta không tới kịp, bị yêu thú khác ăn mất, cuối cùng trải qua hơn mười năm với vô số vất vả, vất vả cực khổ đánh chạy tất cả đối thủ, lại bảo vệ hơn một ngàn chín trăm tám mươi năm!
Mắt thấy đã sắp có thể ăn, ta còn ngửi được cả mùi thơm của Tinh Không Đào nữa!
Đệt, thứ đồ chơi gì chui ra thế này? Vậy mà ngay cả cây cũng đều vác đi mất luôn!
Ngươi còn có thể càng không cần mặt mũi nữa hay không…
Sức chiến đấu của Bạch Tượng Yêu Vương này chắc chắn rất mạnh, nhưng bởi vì thân thể thật sự quá mức to lớn, tính linh hoạt khó tránh khỏi khiếm khuyết. Tả Tiểu Đa một đường bỏ chạy, Bạch Tượng Yêu Vương ở phía sau tức giận đến thổ huyết rống lên, trơ mắt nhìn không có cách nào.
Cho dù tinh thần lực bàng bạc, đã vô số lần chấn vỡ hư không, nhưng đối mặt với Tả Tiểu Đa trơn trượt như cá chạch thành tinh mà nói, lại không hề có tác dụng, không làm gì được cả.
“Chờ quả đào chín, ta tặng ngươi một quả.” Tả Tiểu Đa nói với Cao Xảo Nhi.
Người quen của mỗ Đa nào đó đều biết, đây là một lần hào phóng cực kỳ hiếm thấy của hắn.
Trên cây có chín mươi chín quả Tinh Không Đào.
Số lượng quả thật không ít, hơn nữa Tả Tiểu Đa còn đào đi cả cái cây đào to ba người ôm mới hết, ngược lại khó trách hắn sẽ hào phóng như thế.
“Ta đoán thứ này chỉ cần ngươi dùng một quả thì tu vi tinh thuần có thể gia tăng khoảng năm trăm năm. Với trình độ của ngươi bây giờ, chỉ sợ vẫn chưa chống đỡ được. Chờ sau khi trở về, tranh thủ thời gian tu luyện tới Anh Biến đỉnh phong, sau đó lại áp chế mấy lần là có thể dùng Tinh Không Đào, có lẽ có thể vọt thẳng đến Đỉnh Hóa Vân, thậm chí trực tiếp đột phá Ngự Thần cũng không phải không có khả năng.”
Tả Tiểu Đa vui vẻ giải thích.
Cao Xảo Nhi luôn miệng nói cảm ơn không thôi, nhưng trong lòng lại tự hoài nghi: Đào này rõ ràng còn chưa chín… Ngươi dám bảo đảm thứ đồ trên tay ngươi nhất định có thể sống? Nhổ nó ra dã man như nhổ cỏ như vậy… cũng không sợ dứt rễ sao?
Tuy trong lòng nghĩ thầm như thế, nhưng Cao Xảo Nhi vẫn gần như theo bản năng tin tưởng Tả Tiểu Đa.
Đoạn đường này thật sự là đã thấy qua quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi. Tả Tiểu Đa vơ vét rất nhiều đồ vật, bảy tám phần đều chuyển đến trong tay Cao Xảo Nhi: “Trở về xử lý một chút.”
Chỉ là rất nhiều đồ vật cho đến tận bây giờ cầm ở trong tay, Cao Xảo Nhi mới chân thực cảm giác được, mua nửa cái thành Phong Hải có vẻ như cũng không phải là vấn đề gì lớn!
Càng làm cho Cao Xảo Nhi kinh ngạc xen lẫn sợ hãi là vị Tả lão đại này vẫn tiếp tục không ngừng vơ vét tiến về phía trước. Phàm là nơi ánh mắt có thể nhìn tới, mặc kệ trên mặt đất hay dưới mặt đất, toàn bộ không buông tha!
Không nói đâu xa, riêng hiện tại, nội đan yêu thú mà Tả Tiểu Đa giao vào trong tay Cao Xảo Nhi bảo nàng sau khi trở về xử lý đã vượt qua hai mươi nghìn viên!
Hai mươi nghìn viên đó!
Ngay cả có xuất thân như Cao Xảo Nhi, nhưng từ khi sinh ra đến giờ cũng chưa từng thấy nhiều yêu đan như vậy, ít nhất cũng là hơn hai mươi viên nội đan yêu thú đẳng cấp Anh Biến!
Ngoại trừ yêu đan, còn có các loại yêu châu cốt châu; đủ loại thi thể da lông của yêu thú… Số lượng đơn vị toàn bộ đều lấy hàng chục nghìn để tính!
Mà đây mới chỉ là yêu thú thôi đó!
Còn chưa tính các loại thiên tài địa bảo thu hoạch được ven đường; sinh trưởng trên mặt đất, sinh trưởng dưới mặt đất… Cuồn cuộn không ngừng như nước trên biển!
Còn có các loại kim khí kỳ kỳ quái quái…
Ngoài ra, Cao Xảo Nhi biết rất rõ cũng hiểu rất rõ, những thứ thu hoạch được này nhìn thì số lượng lớn, nhưng phần lớn trong số đó chỉ là đồ thấp giai trung giai. Những vật cao giai, Tả Tiểu Đa hoàn toàn không lấy ra ngoài, tận lực giấu riêng cho mình!
Nhưng… đây là lịch luyện cơ mà?
Cao Xảo Nhi cảm thấy choáng váng.
Người khác lịch luyện, không nói lúc nào cũng quanh quẩn bên thời khắc sinh tử, vùng vẫy giành sự sống cầu sinh, tối thiểu cũng phải trải qua đủ loại vất vả. Nhưng vị Tả lão đại này, một đường đi tới, căn bản chính là đến du lịch phát tài!
Còn về phần dọc đường Tả Tiểu Đa đi qua, thật sự phải nói là…ngay cả chuột tiến vào cũng sẽ nén nước mắt lao ra: Cái gì cũng không còn…
Quá sạch sẽ!
Đội ngũ học sinh theo thời gian dài mà từ từ mở rộng, chậm rãi, võ giả cấp bậc Anh Biến trên đại lục Tinh Hồn bắt đầu lục đục có thể gặp được, giữa hai bên đều có liên hệ với nhau, sau đó lại chia ra lịch luyện.
Mấy ngày sau đó, dựa theo tin tức phản hồi lại, đã có hơn một trăm người mất tích.
Nhưng mà đáy lòng Tả Tiểu Đa vẫn nôn nóng.
Bởi vì vẫn luôn không gặp được đám người Dư Mạc Ngôn, Lý Thành Long, Lý Trường Minh, Hạng Băng, Hạng Xung. Đã biết cảnh giới này có hung hiểm, sao lại không lo lắng được…
Tả Tiểu Đa không biết là, ở một phương hướng khác, toàn bộ thành viên của đám người Lý Thành Long đã tụ họp.
Lý Trường Minh cực khổ thoát khỏi heo mẹ, sau đó đào vài cọng linh dược, còn ăn mấy quả Chu quả ngoài ý muốn hái được. Ngay lúc đang định vận công tiêu hóa dược lực, liếc mắt nhìn thấy Vũ Yên Nhi bị một bầy yêu thú đuổi theo đang chật vật chạy tới.