Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1486 - Chương 1486: Lại… Lại Ngủ Một Lần Nữa?

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1486: Lại… lại ngủ một lần nữa?

Mạnh Trường Quân ngừng dọn dẹp, xoay người lại đối diện với Hách Hán, trên mặt mang theo chút giãy dụa, nói: “Ngươi phải chú ý lời nói của mình. Từ trước đến nay, từ lúc ở chỗ đóng quân chính là ta theo đuổi người ta, mà người ta vẫn luôn không để ý đến ta. Cho đến tận bây giờ vẫn là dáng vẻ như cũ. Nàng chưa từng có quan hệ gì với ta cả.”

Mạnh Trường Quân nói: “Nàng cũng chưa từng cho ta một ám chỉ nào cả, càng chưa từng nhận một món quà nào của ta... Hách Hán, rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?”

Hách Hán thở dài một hơi, nói: “Chỉ là ta cảm thấy... đã qua nhiều năm như thế rồi, cho dù có là tâm địa sắt đá đi chăng nữa thì cũng nên được hâm nóng rồi chứ?”

Mạnh Trường Quân buồn bã nói: “Hách Hán à, nếu như trong tim một người con gái căn bản không có ngươi... vậy thì cho dù ngươi có bỏ ra cả đời thì cũng khó có thể hâm nóng được trái tim nàng!”

Hách Hán buồn rầu không nói gì.

Một lúc lâu sau mới oán hận nói: “Vậy Tả Tiểu Đa...”

Mạnh Trường Quân đưa tay ra, ngăn lại lời của Hách Hán, khổ sở nói: “Hách Hán, xin ngươi hãy để lại một chút kỳ vọng. Nếu Phiêu Phiêu thích người khác thì ta vẫn còn có hy vọng, nhưng nếu người mà nàng yêu là Tả Tiểu Đa, vậy thì ta cả đời này đã định sẵn là không có chút hy vọng nào cả rồi.”

Hách Hán không phục nói: “Tả Tiểu Đa thì có gì tốt chứ? Không phải chỉ là đẹp trai hơn ngươi một chút, mặt trắng hơn ngươi một chút, nhân duyên tốt hơn ngươi một chút, tiền đồ sáng lạn hơn ngươi một chút thôi sao. Ừm, còn có thực lực tu vi của hắn, cái đó thì mạnh hơn ngươi nhiều chút, nhưng những cái khác còn có gì nữa đâu!”

Mạnh Trường Quân bi phẫn nhìn Hách Hán thật lâu thật lâu, khóe miệng run rẩy nói: “Hách Hán, chúng ta là bạn học bao nhiêu năm nay, giờ ta mới biết bản lĩnh an ủi người khác của ngươi lại mạnh đến như vậy...”

Một tiếng sau, Tả Tiểu Đa từ trong động đi ra, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, bước chân run run không vững, dáng vẻ giống như thân thể bị đào rỗng.

Chân Phiêu Phiêu là người đầu tiên tiến lên: “Lớp trưởng Tả, ngươi thế nào rồi? Không sao chứ?”

“Không có việc gì không có việc gì, căn cơ của ta thâm hậu như vậy, có thể có chuyện gì chứ, mọi người đều không sao cả chứ?” Tả Tiểu Đa vỗ vỗ ngực mình, làm ra vẻ mặt anh hùng.

“Chúng ta đều không sao. Thương thế cũng sắp khôi phục rồi.”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”

Chu Vân Thanh đi tới, đưa nhẫn không gian ra: “Tả huynh, bên trong có 7203 nội đan và da lông của Yêu Lang, tất cả đều ở trong này.”

“Được.” Tả Tiểu Đa cũng không từ chối, trực tiếp nhận lấy.

Trong lòng Tả Tiểu Đa hiểu rõ, thứ nên là của mình, tuyệt đối sẽ không chối từ, cũng sẽ không làm bộ làm tịch.

Càng sẽ không làm ra chuyện ‘một mình mình làm tất cả công việc nhưng chiến lợi phẩm lại chia đều cho tất cả mọi người’.

Chia đều chỉ có thể xảy ra giữa một vài người mà thôi.

Còn chuyện hôm nay, bản thân hắn xuất lực nhiều nhất, cho nên đồ lấy được tới tay cũng là đương nhiên.

Chút nữa phải bảo Cao Xảo Nhi đếm thử, xem có phải là con số này hay không. Tả Tiểu Đa đối với việc mình giết được bao nhiêu sói, trong lòng vẫn khá nắm chắc.

Sau khi đếm xong, xác nhận số lượng đã khớp, lại suy nghĩ nếu như về sau cũng thao tác như hôm nay, như vậy khi ra ngoài, những vật này sau khi đổi thành tài nguyên, tự nhiên mỗi một người đều sẽ được phân một phần: Vì các ngươi hiểu quy củ, nên ta sẽ thể hiện gấp bội phong độ của bản thân.

Nhưng nếu như các ngươi không hiểu quy củ, số lượng không đúng, hoặc là nếu như sau đó bởi vì vấn đề này mà xảy ra chuyện gì… Như vậy thật xin lỗi! Những thứ này toàn bộ đều là của ta, ai muốn, rút kiếm tới đoạt đi!

Đây chính là tính cách của Tả Tiểu Đa.

Tình trạng của mọi người đều rất tốt, đã chỉnh đốn lại đội ngũ.

Đoàn người tổng cộng có tám người của Cao Võ Tiềm Long, mười một người của Cao Võ Vân Đoan, tổng cộng mười chín người.

Chu Vân Thanh tìm Tả Tiểu Đa thương lượng: “Chúng ta tách ra đi hay vẫn hành động chung?”

“Ngươi cứ nói đi?”

Tả Tiểu Đa đối với chuyện tách ra đi hay vẫn hành động chung thật ra không có ý kiến gì, dù sao Long Vũ Sinh, Vạn Lý Tú còn có đám người Cao Võ Tiềm Long khẳng định sẽ đi cùng hắn, những người khác có tới hay không, không quan trọng.

“Hay là tạm thời tách ra đi.”

Chu Vân Thanh nói: “Chuyến này đến đây là để lịch luyện, nếu như cứ đi chung với nhau, lấy tu vi của ngươi thì ở nơi này có thể nói là vô địch; chúng ta đi theo ngươi cũng giống như đi du lịch vậy. Mọi người tách ra tuy có thể sẽ gặp nguy hiểm, nhưng sẽ có mức độ lịch luyện trưởng thành nhất định.”

“Được.”

Tả Tiểu Đa sảng khoái đồng ý, nhưng sau đó, một loạt chuyện hắn không tưởng tượng được lần lượt kéo tới ——

Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú cùng nhau đi đến tạm biệt Tả Tiểu Đa: “Hai người chúng ta một mình một tổ. Yên tâm, sẽ không cách các ngươi quá xa đâu.”

“Được.”

Tả Tiểu Đa suy nghĩ một lát rồi đồng ý. Chu Vân Thanh lo lắng rất có đạo lý, nếu tất cả mọi người đều vây quanh mình, quả thực đã làm cho chuyến đi lịch luyện này mất đi ý nghĩa.

“Chúng ta cũng phân tổ đi.”

Mạnh Trường Quân đề nghị: “Người của Cao Võ Tiềm Long chúng ta chọn một phương hướng khác, lần lượt phân tán ra lịch luyện, không cần tất cả mọi người đều tụ tập chung một chỗ.”

“Được.”

Cứ thế phía dưới cũng chia ra, cuối cùng bên người Tả Tiểu Đa chỉ còn lại có một người.

Cao Xảo Nhi.

Ngay cả Chân Phiêu Phiêu cũng lựa chọn một thân một mình đi lịch luyện.

Chỉ có điều, hướng mà Tả Tiểu Đa chọn là hướng tây, Chân Phiêu Phiêu cũng là đi hướng tây, nhưng lại cách Tả Tiểu Đa hơn mười dặm đường.

“Gặp nguy hiểm ta sẽ kêu lên. Nhưng lúc ta có thể tự mình đối phó, ta vẫn muốn tự mình lịch luyện.”

Chân Phiêu Phiêu cười nói, vẫy vẫy tay rời đi: “Lớp trưởng Tả, ngươi bảo trọng.”

Chỉ có Cao Xảo Nhi là rất thức thời.

“Ta không có ý định một mình lịch luyện, ngay từ đầu ta đã không đòi hỏi thực lực tu vi của bản thân quá mạnh, đủ dùng là được rồi.”

Cao Xảo Nhi nói: “Ta đi theo ngươi, như thế sẽ an toàn nhất. Ta nghĩ ta vẫn có thể giúp ngươi làm chút việc.”

“Cũng tốt.”

Tả Tiểu Đa cười nói: “Nhưng mà đi theo ta cũng chưa chắc đã an toàn.”

Đối với câu nói này, Cao Xảo Nhi chỉ cười nhạt một tiếng, trong lòng nàng thật ra không tin mấy.

Tả Tiểu Đa lịch luyện ở bên trong cảnh giới Anh Biến căn bản chính là sự tồn tại vô địch, điểm ấy Cao Xảo Nhi đã nhận định sâu trong lòng.

Như vậy, ở bên cạnh hắn thì làm sao có thể không an toàn chứ?

Nhưng rất nhanh, nhận định đó của Cao Xảo Nhi đã bị lật đổ.

Bình Luận (0)
Comment