Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1485 - Chương 1485: Tả Tiểu Đa Thì Có Gì Tốt? (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1485: Tả Tiểu Đa thì có gì tốt? (2)

Nàng thở dài từ tận đáy lòng, hâm mộ nói: “Giống như lớp trưởng Tả của chúng ta, tìm một thiên tiên để làm bạn. Dung mạo đó, khí chất đó, phong tình thanh tao đó thật khiến cho người khác ngưỡng mộ... Nói thật lòng, ta vốn cũng có ý với lớp trưởng Tả, nhưng từ sau ngày hôm đó, ta đã tuyệt vọng triệt để rồi. Thật sự là không thể so sánh nổi. Aizz, số ta thật khổ, tình đầu còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc rồi, các ngươi nói xem ta có thảm hay không...”

Chân Phiêu Phiêu cúi đầu thấp xuống theo lời nói của Cao Xảo Nhi, ở chỗ mà mọi người không chú ý đến, thần thái trong mắt nàng dần dần ảm đạm, lại dùng giọng nói mang theo tiếng cười mà nói: “Đúng vậy, cũng chỉ có nhân vật thần tiên như vậy mới có thể xứng với lớp trưởng Tả.”

Ngay sau đó nói: “Xảo Nhi tỷ, ngươi là đệ nhất mĩ nhân Phong Hải, người theo đuổi chắc là rất nhiều phải không? Tình đầu gì đó, vốn dĩ là khó có kết quả, việc gì phải treo cổ trên một cái cây, chọn một người khác là được thôi.”

Cao Xảo Nhi cười hi hi: “Phiêu Phiêu, gia tộc của ta và ngươi không giống nhau, Chân gia nhà các ngươi phú giả một phương, tiền nhiều thế lớn, mọi chuyện đều không cần ngươi lo lắng. Nhưng Cao gia nhà chúng ta thì lại hoàn toàn khác...”

Chầm chậm thở dài một tiếng: “Một lời khó nói hết.”

Hai nàng bắt đầu tán gẫu về chuyện gia đình thường ngày.

Vạn Lý Tú hết sức chăm chú hộ pháp, đối với chuyện mà hai nàng nói, Vạn Lý Tú căn bản không nghe. Loại chuyện này thật sự là chả có tí dinh dưỡng nào.

Vạn Lý Tú hoàn toàn không ý thức được, Cao Xảo Nhi chỉ trong vài câu nói mà đã tàn nhẫn bóp nát ảo tưởng tình yêu của Chân Phiêu Phiêu!

Trong hang đá.

Tả Tiểu Đa chui ngay vào trong Diệt Không Tháp ngay sau khi Chân Phiêu Phiêu đi ra ngoài.

Một tiếng dưỡng sức này là rất cần thiết, nếu không thì, Chân Phiêu Phiêu hồi phục nhanh như vậy ắt sẽ dẫn đến nghi ngờ, sau đó sẽ dẫn tới phiền phức nhiều vô cùng tận, thậm chí là tai nạn.

Bản thân vào Diệt Không Tháp tu luyện một tiếng đồng hồ, một tiếng ở thế giới bên ngoài tương đương với thời gian hai ngày trong Diệt Không Tháp, đỡ phải lãng phí...

Quá trình hắn trị liệu cho Chân Phiêu Phiêu thực ra rất đơn giản, chỉ cần để Ngũ Thải Thạch xuống, mọi chuyện lập tức được giải quyết...

Thế nhưng thần vật đẳng cấp này lại là món đồ cực đoan, bất kể như thế nào cũng không thể để lộ...

Đã là cấp nghịch thiên cải mệnh, vô luận bất kỳ thế lực nào, bất kỳ cường giả nào đều sẽ không bỏ qua, tuyệt đối không thể để lộ!

Tam đại mỹ nhân nhìn cửa hộ pháp, đãi ngộ bậc này, không thể nghi ngờ là cực kỳ cao.

Nhưng mà, những thứ này đều không phải là trọng điểm mà mọi người chú ý.

Các vị học sinh võ giả đang thu dọn chiến trường, từng người đều đang lặng lẽ bàn tán.

“Tả lão đại rốt cuộc là tu vi gì? Này cũng quá mạnh đi? Ta không tin hắn mới chỉ là cấp Anh Biến thôi đâu.” Một vị học sinh Cao Võ Vân Đoan, trên mặt khó có thể che giấu sùng bái và bội phục.

Hắn đã rất tự nhiên cùng gọi là ‘Tả lão đại’ theo học sinh Tiềm Long rồi.

Hơn nữa cảm giác xưng hô như vậy cũng không có một chút cảm giác không bình thường nào cả.

Cường giả như vậy mới có tư cách được gọi là lão đại.

Đương nhiên, Châu lão đại của Vân Đoan chúng ta cũng được người trong nhà gọi là lão đại, thế nhưng một người là lão đại của Tiềm Long, hoặc có thể nói là lão đại của chung. Mà Châu lão đại...khụ khụ, chỉ là lão đại của Vân Đoan mà thôi...

“Thật sự là Anh Biến, hơn nữa hắn mới vừa đột phá không lâu, ngày trước vẫn luôn cố gắng đè nén chân nguyên, nghe nói đè ép ước chừng chín lần, Tả lão đại mỗi tầng tu cảnh đều đè ép chân nguyên như vậy, nếu không thì thực lực làm sao mạnh được như vậy.”

Mấy học sinh của Tiềm Long cả mặt đầy vẻ vinh dự.

Bình tâm mà nói, lúc ở trường học, rất nhiều chuyện đều cảm thấy lớp trưởng Tả cực kỳ bỉ ổi; tuy cũng biết là hắn rất mạnh, vượt xa hơn hẳn những người đồng trang lứa nhưng như nào cũng không mạnh mẽ như cảm nhận ở khoảng cách gần trong hôm nay. Mà nay đối diện với sinh tử, nhóm người mình có tâm nhưng không có lực, sau đó nhìn thấy lớp trưởng Tả xoay chuyển tình thế. Lực trùng kích giữa hai bên, cảm giác chấn động kia mới để cho người khác thực sự biết rằng, thì ra cái vị lớp trưởng Tả không có chút khiêm tốn, vô cùng bỉ ổi ở trường học kia mới là chỗ dựa tốt nhất trong lúc sinh tử, là một cánh tay vững chắc!

“Cấp Anh Biến có thể lợi hại như vậy?” Học sinh của Vân Đoan sợ hãi than.

“Đó là do các ngươi ít thấy việc kì lạ, lớp trưởng Tả của chúng ta ở Tiềm Long, khắp cả trường không có địch thủ, rất nhiều cao tu Hóa Vân năm ba năm tư đều không phải là đối thủ của hắn!”

“Lớp trưởng Tả ngày thường như thế nào?”

“Hắn ngày thường ở trường hòa ái dễ gần... không nhìn ra một chút nóng nảy nào.” Học sinh của Tiềm Long chém gió.

“Đây mới là nhân vật lớn, bình dị gần gũi, dung nhập vào trong từng cử chỉ động tác, từng lời nói hành động...” Học sinh của Vân Đoan khen ngợi.

Các học sinh lớp một năm nhất của Tiềm Long, khóe miệng từng người giật giật.

Quay mặt qua chỗ khác, không tham gia bình luận.

Học sinh của Vân Đoan cảm thán, trường học của chúng ta tại sao lại không có nhân vật nào giống như Tả lão đại chứ... nhìn học sinh của Tiềm Long người ta xem hạnh phúc biết bao.

Có một vị lão đại như vậy, thật sự là bùng nổ cảm giác an toàn đó.

Mọi người Tiềm Long bày tỏ: cũng chỉ có lúc này mới có thể bùng nổ cảm giác an toàn, bình thường lúc hắn phun ngươi đầy mặt là máu, tuyệt đối không có cái cảm giác này.

Lúc đó chỉ muốn tẩn cho hắn một trận... hơn nữa cái loại ấm ức mà đánh không lại kia...

Hách Hán dựa sát vào người Mạnh Trường Quân: “Quân ca, Chân Phiêu Phiêu... giống như đối với ngươi không được nhiệt tình cho lắm.”

Mạnh Trường Quân trầm mặc một lúc, nói: “Ngươi muốn nhìn thấy nàng nhiệt tình với ta như nào?”

Hách Hán cau mày nói: “Nói tóm lại, lúc trước còn là không nóng không lạnh, nhưng bây giờ lại có mấy phần lạnh như băng. Dường như nàng đang cố ý tẩy trắng quan hệ với ngươi...”

Bình Luận (0)
Comment