Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1507 - Chương 1507: Nhân Quả Đầy Trời (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1507: Nhân quả đầy trời (2)

Một cái hư ảnh dây mây xanh biếc xuất hiện, trong nháy mắt tiến vào mi tâm của Tả Tiểu Đa: “Có ấn ký linh hồn của ta, tìm con cháu ta đoàn tụ; Lẽ trời... Người bạn nhỏ... Trên đời này... Không có lẽ trời.”

“Người bạn nhỏ, hy vọng ngươi đối xử thật tốt với bọn chúng...”

“Nếu có duyên, có lẽ sau này, còn có thể gặp nhau... Hỗn độn đến nay, cuối cùng gặp được người có duyên, người bạn nhỏ... Đừng phụ một đời này...”

Lời của lão giả càng ngày càng mờ mịt, càng ngày càng là trầm, cuối cùng còn nói hai chữ, nhưng đã giống như nỉ non trong gió, căn bản không nghe rõ.

Tả Tiểu Đa còn muốn nói gì đó, nhưng thấy trước mặt một trận lay động hư ảo mờ mịt, dường như mặt nước chập chờn một chút.

Nhưng hồ lô mây to lớn kia, cũng đã không thấy nữa, tại chỗ mà ngay cả một chút xíu dấu vết đã từng tồn tại cũng không có.

“Ơ... Sao lại không có nữa rồi?” Tả Tiểu Đa nhìn về phía trước mà trong bụng đủ loại hoang mang, còn đưa tay sờ sờ, nhưng chỉ sờ được một mảnh không khí.

Oa Hoàng kiếm gục trong tay hắn, đã không còn sức khiếu nại nữa rồi.

Ngươi thằng nhóc này, ngươi cứ làm đi, sợ rằng căn bản ngươi cũng không biết, ngươi đã chọc tới phiền toái lớn như thế nào...

Bây giờ ta thật sự bội phục ngươi vẫn có thể cười được!

Quả nhiên là người không biết không sợ, lời lẽ chí lý, mãi mãi như vậy!

“Rốt cuộc có thứ tốt rồi!” Tả Tiều Đa toét miệng, nhìn hai cái hồ lô một trắng một đen trong tay, con mắt cũng híp lại: “Hai cái hồ lô này thật là đẹp.”

Bây giờ ngươi cũng chỉ thấy đẹp thôi, phiền phức lớn ở phía sau đấy, ngươi cứ chờ đi...

Đây không phải là hồ lô, đây là hai phiền phức lớn ngút trời...

Oa Hoàng kiếm đã không muốn để ý hắn nữa, nói lý với hắn nữa cũng vô ích thôi!

Còn như ngươi rốt cuộc có được thứ tốt...

Vốn lời nói này cũng không sai, hai cái này chính xác là đồ tốt, cho dù bỏ vào chỗ nào, trong tay người nào, cũng là đồ tốt cao cấp tuyệt đối!

Nhưng...

Biết cái gì gọi là đức không xứng vị không?

Ngươi vì hai đồ tốt này, chọc đến nhân quả, giống như bất kỳ người nào cũng khó có thể tưởng tượng!

Đừng bảo là ngươi, cho dù mấy vị đại nhân Yêu Hoàng Oa Hoàng năm đó, nhân quả như vậy, bình thường cũng không muốn trêu chọc, ngay cả thử nghiệm cũng không muốn thử nghiệm!

Cũng không dám thử nghiệm!

Nếu bọn họ gặp loại chuyện này, bọn họ căn bản cũng sẽ không nhận hai cái hồ lô này!

Chỉ biết là chạy càng xa càng tốt!

Nhưng, ngươi thằng nhóc này, tu vi hiện tại nông cạn như tờ giấy, đạo hạnh cũng không mạnh hơn so với con kiến hôi được mấy phần... Lại đồng ý cam kết vĩnh viễn bậc này, đây chính là nhân quả to lớn mà nhiều thánh nhân trên trời cũng không dám nhận lời!

Ngoài dũng khí đáng khen ra, bổn tọa đã hết ý kiến rồi!

Thực sự là... Khiến ông đây bội phục ngươi bội phục muốn chết!

Nhìn xem có cơ hội gì không, bổn tọa vội vàng thoát thân là đúng đắn, bằng không, sớm muộn sẽ bị ngươi liên lụy đến hình thần câu diệt, vạn kiếp bất phục!

Oa Hoàng kiếm suy nghĩ một chút, không khỏi nghĩ tới những đối thủ cũ kia của năm đó...

Lại nghĩ tới lúc đó có lẽ cũng chỉ có một mình đối mặt tất cả, cuối cùng không kiềm chế được run lên.

Ôi trời ơi!

Vậy còn không bằng trực tiếp giết ta đi!

Năm đó những người kia... Mỗi một người gặp được ta cũng phải gọi một tiếng lão đại, bây giờ... Để cho ta tự đối mặt tất cả? Bao gồm mấy cái hồ lô kia... Ta cũng phải gọi một tiếng lão đại hồ lô...

Đây gọi là chuyện gì...

Chẳng lẽ... Cuối cùng là một mình ta, gánh chịu tất cả?

Ông đây nhất định phải sớm nhanh chóng thoát khỏi tên người điên nhỏ này!

Đợi đến khi Tả Tiểu Đa nghĩ phải thu hai cái hồ lô nhỏ vào nhẫn không gian, cổ tay lộn một cái... Không thấy hồ lô nhỏ nữa, nhưng không có tiến vào Diệt Không tháp, cũng không có tiến vào nhẫn không gian...

Mà là... Trực tiếp tiến vào không gian thần hồn của Tả Tiểu Đa.

Sau đó an cư ngay tại không gian thần hồn, không ra ngoài nữa.

“Đi ra.” Lúc này Tả Tiểu Đa thực sự chết lặng.

Từ khi hắn nhập đạo tới nay, xuất đạo tới nay, gặp chuyện hiếm lạ đã sớm nhiều vô số, bất luận tướng pháp thần thông, Vọng Khí thuật thậm chí còn sự tồn tại của Tiểu Long, hạng nhất kia cũng là sự tồn tại siêu việt lạ thường, không thể tưởng tượng nổi.

Gần đây còn có lưu tốc thời gian sinh thành của Diệt Không tháp thay đổi, thậm chí còn lấy được tế kiếm thượng cổ (Oa Hoàng kiếm) chính là đãi ngộ của nhân vật chính trong tiểu thuyết thoại bản, có lẽ cũng không còn gì hơn thế!

Nhưng, cho tới bây giờ không có bất kỳ người nào, bất kỳ sinh mệnh nào lấy bất kỳ hình thức nào tiến vào trong không gian thần hồn nhà mình, biến tấu bất thình lình, quá chấn động!

Hồ lô nhỏ hoàn toàn phớt lờ không để ý tới mệnh lệnh của chủ nhân, tự ý lơ lửng bên trong không gian thần hồn, dường như làm như không nghe thấy.

Trong không gian thần hồn, một mảnh đại dương sinh mệnh lực xanh biếc, bên trong, có một cái hồ lô mây nhỏ xíu, mà hai cái hồ lô nhỏ, một trắng một đen, nằm ngay trên dây mây, bay trên biển khơi...

Một lên một xuống, rất thích ý.

“Bọn ta...” Tả Tiểu Đa một mảnh ngơ ngác.

Hai cái hồ lô ta thật vất vả giành được, lại không nghe ta chỉ huy?

Thế là ý nghĩ thử chỉ huy một chút, vẫn vô dụng, hai cái hồ lô nhỏ ung dung nhàn nhã, hoàn toàn không nghe gọi.

“Đi ra!” Hét lên một tiếng, khí thế trang nghiêm.

Hồ lô nhỏ vẫn bất động.

Tả Tiểu Đa trợn tròn mắt.

Chuyện gì đây?

Chẳng lẽ đây là ta đã tự mình mời hai ông lớn tiến vào?

Oa Hoàng kiếm trong tay hắn không nhúc nhích, ta mới không nói cho ngươi, chỉ bằng tu vi bây giờ của ngươi, ngươi cũng chính là phận son sen cho hồ lô mây, ngươi còn muốn chỉ huy?

Ngươi điên rồi sao!

Lòng ngươi muốn điên rồi.

Oa Hoàng kiếm đang không ngừng oán thầm.

Chờ ngươi tu luyện ba năm nghìn năm nữa rồi hãy nói! Ừ, tu luyện ba năm nghìn năm là chỉ thiên phú của ngươi tuyệt vời, cơ duyên vô số, tinh tiến một ngày vạn dặm, nếu không thể như vậy, năm ba nghìn năm, hoặc là mười ngàn năm trăm ngàn năm cũng nói không chừng...

Ngươi cái đồ ngu ngốc tùy tiện chọn nhân quả!

Đồ ngu ngốc mở miệng đã tùy tiện cam kết!

Đồ ngu ngốc vừa mở miệng đã đồng ý phiền phức lớn nhất vĩnh viễn!

Ta ta ta... Ta hận ngươi chết đi được!...

Bình Luận (0)
Comment