Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1529 - Chương 1528: Lâu Lắm Không Gặp

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1528: Lâu lắm không gặp

Ngoài 12 giọt khí vận tiền lương phải phát như thường ra, Tả Tiểu Đa còn phát thêm cả tiền thưởng, lần đầu tiên phát thẳng những 19 giọt.

Chờ đến khi Tiểu Long tiêu hóa xong, hắn lại vô cùng hào phóng phát thêm 20 giọt, sau đó lại phát liên tiếp thêm 3 lần 20 giọt nữa.

Tổng cộng là 110 giọt, thật khiến Tiểu Long hạnh phúc muốn chết đi được.

Vốn cứ tưởng có thể lấy được 80 giọt đã là vận may hiếm có khó tìm rồi, không ngờ lần này lão đại lại hào phóng đến vậy.

Lẽ nào là do cách ta nhìn nhận về lão đại có đôi chút không công bằng?

Thực sự mà nói thì lúc phát đến 20 giọt, Tiểu Long đã có chút khó tiêu rồi.

Mà dù có tiêu hóa không nổi thì Tiểu Long cũng phải cố mà nuốt xuống, sau đó hóa tất cả thành khí vận chi khí, rồi cứ ngậm lấy trong miệng như thế.

Ta không hề ăn.

Là ta ngậm lấy nó.

Ta cứ ngậm giọt khí vận của lão đại hằng ngày như thế đó, ta thích là được.

Lão đại tốt như vậy tuyệt đối không thể nhường cho người khác được, toàn bộ giọt khí vận của lão đại phải là của ta, một mình Tiểu Long ta mà thôi.

Nhưng mà ta không thể nói đủ rồi được.

Kích thước cơ thể của Tiểu Long đến mắt thường cũng thấy rõ là mập hơn gấp đôi, hơn nữa hình dáng tổng thể còn tăng lên hai lần.

Nếu không như vậy, sao có thể dễ dàng phân tách nhiều địa mạch chi khí như thế, thậm chí bây giờ còn có thể tự do thực hiện.

Bây giờ Tiểu Long cơ bản cũng không có việc gì phải làm, trong thời gian ngắn chắc chắn không cần phải ra ngoài thu thập địa mạch nữa. Địa mạch bên trong Diệt Không Tháp đã quá nhiều rồi, nếu còn ra ngoài kiếm về thêm nữa thực sự sẽ đầy ắp thành một vòng mất, lại tự đi khiến nó loạn hết cả lên.

Ừm, nói Tiểu Long không có việc gì làm thì cũng không đúng, không gian Diệt Không Tháp nếu không có Tiểu Long áp chế, địa mạch chi khí rất dễ dính vào nhau, Tiểu Long bắt buộc phải quan sát nó gắt gao từng giờ từng phút để có thể tách các khí địa mạch ra bất cứ lúc nào.

Tả Tiểu Đa bây giờ thực sự đang rất lo lắng, hình dáng cơ bản của địa mạch độc lập của Diệt Không Tháp đã được lập nên rồi, nền tảng cũng đã có, lại còn có nhiều địa mạch như thế, nhưng lại cứ phải lâm vào cục diện thiếu mất bột Tinh Hồn Ngọc.

Nhanh nhanh xuất hiện một lượng lớn đi, nhanh xuất hiện một lượng lớn đi mà.

Chỉ cần tiêu hóa hết toàn bộ địa mạch đang có bên trong, hiệu năng của bản thân trong Diệt Không Tháp ít nhất cũng có thể tăng lên gấp 4-5 lần dựa trên nền tảng ban đầu.

Tăng thêm 4-5 lần là thế nào chứ?

Bây giờ 2 tháng bên trong Diệt Không Tháp chẳng qua chỉ bằng 1 ngày 1 đêm ở bên ngoài thôi, nếu bây giờ tăng lên gấp 5 lần, thì một ngày bên ngoài sẽ tương đương với một năm trong Diệt Không Tháp rồi.

Chỉ cần một ngày là có thể hoàn thành việc tu luyện của một năm, đây là khái niệm gì vậy chứ?

Thực sự còn bén nhọn, lóa mắt hơn cái căn phòng nhỏ nhoi nào đó.

Bất kể đối với việc nâng cao năng lực của bản thân, nâng cao năng lực của Tả Tiểu Niệm, hay sự nâng cao năng lực nhỏ bé…

Tất cả đều có tác dụng vô cùng lớn.

“Chị, bây giờ ngươi áp chế được bao nhiêu lần rồi?” Tả Tiểu Đa hỏi Tả Tiểu Niệm.

“33 lần rồi.” Tả Tiểu Niệm thở dài một hơi, nàng cảm thấy mình sắp áp chế tới cực hạn rồi, chỉ e là không đạt được 40 lần như mục tiêu đã đặt ra trước đó, Băng Phách Tiểu Tiểu Đa giúp đỡ áp chế cũng chỉ có thể áp dụng được 7 lần mà thôi.

“Ta thì ước chừng chỉ có thể áp chế được nhiều nhất là 3 lần nữa thôi là bắt buộc phải đột phá rồi”.

Tả Tiểu Niệm “hừ” một cái, mặt mày khó chịu.

“Ngươi thì sao?”

“Ta? Haha, hiện tại đã 36 lần rồi.” Tả Tiểu Đa cười một cách đắc chí: “Hơn nữa ta cảm thấy vẫn có thể áp chế thêm 5 lần nữa, không thành vấn đề”.

“Hừ!”

Tả Tiểu Niệm giậm giậm đôi chân.

Bây giờ lại có thể bị hắn áp chế ư? Hơn nữa còn vượt qua tận 5 lần áp chế?

Nếu lúc này cảnh giới ngang bằng không phải ta sẽ bị hắn ức hiếp chết sao?

“Ra ngoài hít thở không khí đi”. Tả Tiểu Niệm thở dài thườn thượt.

Cái việc tu vi này, trình độ năng lực cá nhân thế nào thì chính là thế ấy, giả làm sao được, có không cam tâm thế nào đi nữa chung quy vẫn là sự thật!

Haiz, xem ra thật sự sắp bị hắn đuổi kịp rồi.

Hừ, chỉ cần trước khi lên Phi Thiên cảnh không bị hắn đuổi kịp là được.

Mẹ nói rồi, Phi Thiên cảnh là chúng ta có thể...

Không đúng!

Ta đang suy nghĩ lung tung gì thế này, cho dù có là Phi Thiên cảnh đi chăng nữa cũng không thể để hắn bắt kịp được.

Cùng lắm, đến lúc đó nhảy nhiều hơn cho hắn xem?

“Được.”

Tuy rằng bên ngoài chỉ mới 1 ngày 1 đêm trôi qua, nhưng bên trong Diệt Không Tháp thì đã là 2 tháng rồi.

Tu luyện tiến bộ tất nhiên là chuyện tốt, nhưng cũng không thể cứ mãi tu luyện được, hai người cùng tu luyện mãi có chút bức bách, bất giác nắm tay nhau ra khỏi Diệt Không Tháp.

Vừa bước ra, hai người không hẹn mà cùng cau mày.

Bọn họ đều cảm thấy biệt thự trước mặt hình như có thêm một khí tức vô cùng dị thường của Thiết Tháp, quan trọng là khí tức này là khí tức mà họ vô cùng quen thuộc.

Tả Tiểu Niệm có chút mơ hồ nói: “Hình như có khí tức của chú Ngô thì phải?”

“Chính là hắn.”

Tả Tiểu Đa đã sớm xông ra từ lâu.

“Chú Ngô, sao người lại nhớ đến việc đến thăm ta vậy?” Tả Tiểu Đa gọi lớn một tiếng, có một niềm vui nào đó không thể diễn tả bằng lời.

Tả Tiểu Niệm vội vàng chạy đến đón.

Sự tôn trọng đối với trưởng bối cũng chính là điều mà vợ chồng Tả Trường Lộ luôn nhấn mạnh dạy dỗ.

Huống hồ, Ngô Thiết Giang đã giúp hai người họ một việc rất lớn.

Ngô Thiết Giang đã đứng đợi trước cổng biệt thự suốt 2 tiếng đồng hồ, trong nhà không có ai, hắn suy nghĩ đoán cái là biết.

Nhưng dù sao hắn cũng chẳng có việc gì, cứ coi như nhàn rỗi đi, đứng trước cổng biệt thứ ngắm nghía phong cảnh.

Tu vi của Ngô Thiết Giang là trên cấp Phi Thiên, thuộc đỉnh lưu của tu giả Tinh Hồn, hắn chỉ cần đứng ở đây thôi đã dọa chết khiếp bà Thạch rồi.

Sao một đại cao thủ khủng khiếp như thế lại đến đây chứ?

Cứ đứng nghênh ngang ngay trước cổng biệt thự như vậy là muốn làm gì?

Thế là nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại, phút chốc đám người Diệp Trường Thanh đã nhanh chóng lao đến, mà giữa đám đông có Diệp Trường Thanh là quen biết với Ngô Thiết Giang.

Bình Luận (0)
Comment