Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1536 - Chương 1535: Tinh Không Bất Diệt Thạch.

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1535: Tinh Không Bất Diệt Thạch.

Kết quả là bị hắn lừa!

“Cho dù cả vũ trụ nổ tung... Cũng chắc chắn không thể!” Ngô Thiết Giang nói chắc như đinh đóng cột.

“Ha ha ha... Tiểu Cẩu Đát, ngươi thật sự là rất giỏi!” Tả Tiểu Niệm nói một cách kỳ quái: “Từ bây giờ trở đi, ngươi cứ đợi đấy, hừ hừ...”

Tả Tiểu Đa mặt như đưa đám nói: “Ta sai rồi...”

Nhìn thấy tình huống này, Ngô Thiết Giang suýt nữa cười thành tiếng, người sành sỏi như hắn, tất nhiên vừa nhìn là đã biết tên nhóc này chắc chắn đã ‘mượn đề tài để nói chuyện của mình’ hòng chiếm lợi...

Quả nhiên tên nhóc này vẫn đê tiện như thế, trong xương tủy cũng có cái đức hạnh giống như cha của hắn, tục ngữ nói rất hay, quả nhiên là cha nào con nấy.

“Còn gì nữa không?” Ngô Thiết Giang hỏi Tả Tiểu Niệm.

Sau đó Tả Tiểu Niệm lấy ra một đống Băng Tinh Thiết, Băng Hồn Thụ, Huyền Băng Tâm, Huyền Ngọc Băng, rồi hỏi: “Những thứ này thì sao?”

“Xử lý giống Huyền Băng là được, thật ra trực tiếp giao cho Băng Phách thì tốt hơn, nó biết nên chọn lựa và sử dụng thế nào.”

Ngô Thiết Giang nói: “Nhưng mà cách ổn nhất, vẫn là dùng lực mũi kiếm trực tiếp cắm vào, đương nhiên Băng Phách sẽ làm nốt những chuyện còn lại.”

Tiểu Tiểu Đa lại hiện ra từ vị trí chuôi kiếm, đôi mắt nhỏ nhìn Ngô Thiết Giang tán thưởng hồi lâu, rồi sau đó biến mất.

Bản thân nó đang suy nghĩ nó nên hấp thu những năng lượng này thế nào, tạm thời vẫn chưa nghĩ ra được gì. Dù sao nó cũng mới nhận chủ không lâu, vẫn quen suy nghĩ về vấn đề theo góc độ của mình, lại không để ý tới việc bây giờ mình đã là kiếm linh.

Chỉ cần mũi kiếm phá vỡ bên ngoài, là mình có thể chạm vào các loại tinh chất băng bên trong, trực tiếp hấp thu năng lượng tinh hoa, chắc chắn là đỡ mất thời gian và công sức hơn việc làm hao mòn từng chút một từ ngoài vào trong rất nhiều.

Đến lúc này, cuối cùng Tả Tiểu Niệm cũng yên tâm.

Chỗ này của nàng trăm phần trăm đều là thiên tài địa bảo thuộc tính băng, còn về những vật có thuộc tính khác, nàng thật sự không có hứng thú gì, vừa rồi Ngô Thiết Giang đã nói như vậy, tự nhiên trong lòng nàng cũng thả lỏng.

“Còn ngươi thì sao?” Ngô Thiết Giang hỏi Tả Tiểu Đa.

“Ta có rất nhiều tài nguyên trong tay. Nhưng phần lớn trong số đó, ta hoàn toàn không biết là thứ gì, đành nhờ người trong nghề như chú xem giúp...”

Tả Tiểu Đa nói.

“Vậy còn không nhanh lấy ra xem thử.”

Trước tiên, Tả Tiểu Đa lấy ra một trong số chín tảng đá lớn – thứ mà hắn thu được trong không gian hỗn độn.

Chỉ vừa đặt nó xuống sàn, biệt thự đã rung chuyển ngay lập tức.

Bụi bắt đầu rơi rào rào từ trên cao xuống.

Ngô Thiết Giang thấy thế thì không khỏi chấn động, vội vàng bảo Tả Tiểu Đa thu lại, sau đó ba người lại đi tới sân lớn phía sau biệt thự.

“Trước tiên, đừng lấy ra nữa.” Trước tiên Ngô Thiết Giang lắp hai cái giá trên mặt đất, sau đó chuyển bệ rèn lớn lên trên giá, cảm thấy vẫn không ổn lắm, lại dứt khoát vùi cả hai cái giá vào trong đất, đặt bệ rèn lớn ở mặt trên của cái giá.

“Được rồi, trực tiếp đặt tảng đá lớn kia lên trên này đi.” Ngô Thiết Giang nói.

Tả Tiểu Đa chuyển tảng đá kia ra ngoài, đặt lên trên bệ theo lời của Ngô Thiết Giang.

Sau đó nhìn thấy cái bệ - thứ không biết là được làm ra từ kim loại gì, rõ ràng đã xuất hiện tình trạng từ từ lún xuống, mãi cho đến khi nó lún xuống tạo thành một cái hố, thì mới dừng lại.

Tả Tiểu Đa nhìn thấy thế thì suy nghĩ mãi nhưng vẫn không hiểu được, rõ ràng khi thứ đó còn ở trên tay hắn, hắn không cảm thấy nặng như vậy, nhưng nhìn sức nặng này, rõ ràng là nặng tới mức không bình thường!

Chuyện gì thế này?

Vẻ mặt của Ngô Thiết Giang trở nên thận trọng, trong mắt lóe lên vẻ tiếc của.

Thứ này của ta chính là Kim Tinh Cương Thừa Trọng Bình Thai (*)...Kim Tinh Cương dày nửa mét... Vậy mà bị ‘phế’ ngay tại chỗ này.

(*) Tên bệ rèn.

Tuy hắn rất đau lòng, nhưng đồng thời lại cũng rất phấn chấn hơn.

Hắn thật sự không ngờ, vậy mà Tả Tiểu Đa lại có thứ tốt như vậy, hơn nữa còn có kích thước lớn như vậy!

“Đây là Tinh Không Bất Diệt Thạch!?”

Hai mắt Ngô Thiết Giang sáng lên: “Còn là một tảng đá lớn như vậy sao? Tảng đá này... Phải đến hai khối... Vậy mà còn nguyên vẹn như thế, đúng là chẳng còn gì để nói!”

“Tinh Không Bất Diệt Thạch là cái gì?”

“Ngươi rõ ràng không biết đây là cái gì, vậy mà còn thu vào trong túi hả? Đúng là Minh châu ám đầu, minh châu ám đầu (*)! Thứ này là Tinh Không Bất Diệt Thạch... Khà khà, nói cho cùng thì nó vẫn là một tảng đá; chỉ có điều tảng đá này, cho dù có đặt mình ở trong Tinh Không bao la, vẫn có thể tồn tại mãi mãi, cho dù năm tháng có thay đổi thế nào, đất trời có đảo lộn ra sao, cho dù gặp phải gió mạnh ở cấp độ hủy diệt, tảng đá này vẫn mãi mãi bất diệt, không nát không hư.

(*)明珠暗投: Minh châu ám đầu, ý của câu thành ngữ này thường dùng để ví về báu vật quý hiếm nằm trên tay người không hiểu được giá trị của nó.

Chất liệu thần kỳ trong truyền thuyết đang ở ngay trước mắt, Ngô Thiết Giang yêu thích không buông tay, giống như là đang chạm vào người mình yêu nhất.

“Đúng rồi, còn có một truyền thuyết về Tinh Không Bất Diệt Thạch này, đó chính là... Sở dĩ Tinh Không trường tồn bất diệt, đó là vì có loại đá này, nói cách khác, loại đá này, chính là sức mạnh đặc biệt chống đỡ Tinh Không!”

Dáng vẻ của Ngô Thiết Giang càng ngày càng kích động, nói: “Loại đá này, cho dù là đặt ở nơi nào, cũng sẽ tự động hấp thụ toàn bộ tinh hoa kim loại ở xung quanh, dung nhập vào trong nó.”

“Nhưng cho dù là tinh hoa của kim loại nào đi chăng nữa, sau khi dung nhập vào loại đá này, thì đá vẫn chỉ là đá, cũng sẽ không phát sinh bất kỳ biến dị nào, chỉ có thể khiến kết cấu của loại đá này, càng không thể phá vỡ, không nát không hư.”

“Nếu ở trong biệt thự mà lấy tảng đá này ra, thì những thứ chẳng hạn như cốt thép được dùng để đỡ công trình trong biệt thự, và cả bộ phận chính của biệt thự, đều sẽ bị tảng đá này hút hết tinh hoa trong đó... Hậu quả sau đó chính là biệt thự bị sập.”

Ngô Thiết Giang giải thích một hồi tại sao phải tới sân sau của biệt thự, sau đó nói: “Bây giờ đặt lên trên cái bệ rèn Kim Tinh Cương này của ta, sau hôm nay sẽ không thể dùng được nữa, bởi vì tinh hoa trong đó đã bị tảng đá này hút hết, nếu còn rèn trên đó, thì thứ được rèn sẽ tan thành mảnh nhỏ giống như đồ sứ, rồi hóa thành bột mịn.”

Bình Luận (0)
Comment