Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1540 - Chương 1539: Mười Hai Đại Lão

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1539: Mười hai đại lão

Tả Tiểu Niệm thì trở lại không gian trong Diệt Không tháp, tự luyện công.

Còn Lý Thành Long và Tả Tiểu Đa thì đi vào trong thư phòng của Tả Tiểu Đa.

“Việc chọn người của ngươi thế nào rồi?”

Tả Tiểu Đa hỏi.

“Cũng tàm tạm rồi.”

Mấy ngày nay, Lý Thành Long thật sự rất mệt mỏi.

“Hiện tại, có vài người có thể khẳng định, Cao Xảo Nhi có thể đảm nhận vị trí quản lý hậu cần, Tả lão đại, người thấy thế nào?”

Lý Thành Long hỏi một cách thận trọng.

Tả Tiểu Đa mặt nhăn nhíu mày, nói: “Cao Xảo Nhi... Ở giai đoạn này, gia tộc của nàng có thể giúp chúng ta xử lý một số thứ có cấp tương đối thấp, nhưng những thứ cao giao kia, e là bọn họ cũng sẽ không chống đỡ được sức ép.”

Lý Thành Long nói: “Cho nên, một mặt cần sự giúp đỡ của chúng ta, mặt khác cũng cần sự giúp đỡ của ngoại lực... Tả lão đại, ngươi thấy Hạng gia và Cao gia phối hợp với nhau – một sáng một tối thì thế nào?”

Tả Tiểu Đa im lặng suy nghĩ.

“Mặt sáng, do Cao gia phụ trách; Hạng gia ẩn thân chỗ tối, chờ thời cơ hành động, một khi Cao gia không chống đỡ được nữa, Hạng gia đi ra giúp đỡ, trừ khử mối nguy. Ngươi thấy thế nào?”

“Được.” Tả Tiểu Đa nhìn Lý Thành Long.

Lý Thành Long thở phào.

Đương nhiên hắn có thể nhìn ra vẻ mặt lúc này của Tả Tiểu Đa là ý gì, nhưng làm người đàn ông của Hạng Băng, vì giành được một phần lợi ích cho Hạng gia, Lý Thành Long bắt buộc phải cân nhắc.

Cho nên điều kiện đầu tiên của hắn chính là đưa việc riêng của mình ra.

Tả Tiểu Đa trầm ngâm: “Nhưng mà, công việc phía Hạng gia…”

Lý Thành Long cười khổ.

Câu nói này của Tả Tiểu Đa khá có ý tứ. Suy cho cùng, nhìn trước mắt chỉ là đoàn thể của mấy thiếu niên mới thành lập, bên phía Tả Tiểu Đa đương nhiên đồng ý, nhưng bên phía Hạng gia, còn chưa chắc hợp ý quy mô nhỏ như vậy.

Mặc dù bản thân Lý Thành Long hiểu rõ tương lai đoàn thể này chắc chắn sẽ rất to lớn, rất kinh khủng, nhưng rốt cuộc đó là tương lai, là bánh vẽ, Hạng gia chưa chắc sẽ nhìn bản đồ tuyệt vời này vào mắt.

“Chuyện này, do ta làm, phải xúc tiến chuyện này.” Lý Thành Long nói.

“Được.”

“Sau đó là người mà chúng ta chọn, trong đó, Hạng Băng không cần nói rồi, nàng với ta tính là một, về xác định vị trí của Hạng Xung….”

Lý Thành Long nói: “Xác định là mãnh tướng.”

Tả Tiểu Đa nhíu mày nói: “Ngươi nên hiểu rõ nguy cơ trong đó, nếu Hạng Xung làm mãnh tướng, nguy cơ mà bản thân hắn phải gánh vác thực sự quá lớn, một khi xảy ra chuyện…. đây chính là anh vợ của ngươi.”

Lý Thành Long không biết làm sao, nói: “Ta cũng hy vọng hắn có thể trường mệnh thiên tuế, nhưng ngươi nhìn tính tình, phong cách, và binh khí của hắn, còn có điệu bộ…. mặt nào cũng không phải là người đứng giữa có thể trấn áp trận chiến!”

“Chỉ có làm mãnh tướng, thẳng bước tiến lên, mới có thể khiến phong cách chơi đùa của hắn, phát huy hiệu quá lớn nhất.”

“Vậy cứ thế đi, tính Hạng Xung là một người vậy.”

Tả Tiểu Đa lật mí mắt: “Người của ngươi, dừng ở đây đi.”

Lý Thành Long gật đầu.

Hai người đều rất nghiêm túc, không phải nói chuyện đùa giỡn.

Sở dĩ Lý Thành Long vừa nói là đã nhắc đến người có liên quan đến mình, càng hiểu ngầm với Tả Tiểu Đa: cứ nói thẳng.

Điều này vốn là khó khăn nhất, cũng là một phần mà tư tâm của Lý Thành Long nặng nhất, chỉ cần quyết định chuyện này, về sau, không vấn đề gì cả.

Lý Thành Long hiểu rất rõ ý nghĩa câu nói của Tả Tiểu Đa.

Người của ngươi, dừng ở đây thôi.

Cho nên từ nay về sau, cả đời này, Lý Thành Long sẽ không sắp xếp bất kì người nào bên mình thêm nữa.

“Long Vũ Sinh, Vạn Lý Tú, tính là một đợt.”

“Ok.”

“Lý Trường Minh, Dư Mạc Ngôn, tính là hai đợt.”

“Ok.”

“Ngoài ra còn có Chu Vân Thanh……” Lý Thành Long chần chừ: “Người này…”

“Chu Vân Thanh không tính.”

Tả Tiểu Đa trực tiếp phủ nhận, nói: “Nhất Trung Thủy thành cũng cần người dẫn đầu, nếu chúng ta thu nhận Chu Vân Thanh, bên phía Thủy thành sẽ rơi vào mức độ rồng không đầu. Mấu chốt nhất là…. Người như Chu Vân Thanh, tính cách không giống với chúng ta, miễn cưỡng chắp vá lại với nhau ngược lại sẽ nảy sinh xung đột không cần thiết.”

Tả Tiểu Đa nhíu mày: “Hắn quá chính trực!”

Lý Thành Long nói: “Vậy bỏ Chu Vân Thanh ra.”

Nói xong trong mắt lộ ra ý cười từ đáy lòng.

Hắn hiểu, mấy ngày này không chỉ mình mình cân nhắc, Tả Tiểu Đa cũng đang cân nhắc.

Mà điều này đối với Lý Thành Long cũng là sự khuyến khích cực lớn.

Suy cho cùng thì cũng không ai bằng lòng làm một mình.

“Đám người Mạnh Trường Quân, Hách Hán….”

Lý Thành Long thở dài nói: “Mấy người này còn phải quan sát một thời gian, mới quyết định được…”

Tả Tiểu Đa sững sờ: “Sao thế?”

Ấn tượng của hắn đối với mấy người này không tệ.

“Mấy người bọn họ, trạng thái tư tưởng đều hơi phức tạp…. vẫn nên đợi tự bọn họ nghĩ thông rồi nói tiếp vậy.” Lý Thành Long nói một cách mập mờ.

Liên quan đến chuyện của Chân Phiêu Phiêu, trong thời gian ngắn này Lý Thành Long sớm đã phát hiện manh mối, mà Mạnh Trường Quân vì chuyện này rầu rĩ không vui, thực tế dấu hiệu quá rõ ràng, cho dù không muốn chú ý cũng không được.

Mà Hách Hán là người anh em đáng tin cậy của Mạnh Trường Quân, đương nhiên sẽ đi theo Mạnh Trường Quân.

Mà những điều này, trong mấy ngày này, Tả Tiểu Đa không hề đến lớp, ngược lại không nhận ra, nhưng Lý Thành Long thấy rõ như ban ngày, âm thầm ghi nhớ.

Nếu Mạnh Trường Quân không nghĩ thông, vậy cho dù tương lai Mạnh Trưởng Mạnh mạnh mẽ thế nào, Lý Thành Long cũng sẽ không đưa hắn làm thành viên nồng cốt được chọn.

Hắn không muốn trong đội này có tồn tại một người xem lão đại như tình địch như vậy.

Vì tâm trạng này, cho dù bây giờ có thể áp chế xuống không sao, nhưng tương lai lúc bản thân đủ lông đủ cánh, thực lực mạnh mẽ, lỡ như bị người có tâm xúi giục, bất cứ lúc nào cũng có thể tạo thành sự chia rẽ của toàn đội, có thể nói là tai họa tiềm tàng lớn nhất, bắt buộc phải ngăn chặn triệt để.

Chưa kể, mấy người bên trong Trú Quân Điếm, xưa nay coi bản thân Mạnh Trường Quân là sự tồn tại của lão đại.

Ít nhất, kiểu tâm trạng ‘ta là lão đại’, là sự tồn tại chân thật.

Mà điều này cũng giống một trong những lo lắng của Lý Thành Long.

Vì Tả Tiểu Đa không phải người ra lệnh, mà là sự tồn tại của át chủ bài cùng với tinh thần của người dẫn đầu.

Mà lúc này, bên trong đoàn đội có người đề xuất phải làm gì đó, sự tồn tại của đoàn thể nhỏ, chính là nhân tố ảnh hưởng quyết sách.

Cực kỳ có thể, sự việc có thể vì một câu nói mà xoay chuyển sang một phương hướng hoàn toàn khác, hoặc là trực tiếp đi ngược lại.

Bình Luận (0)
Comment