Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1539 - Chương 1538: Đất Hỗn Độn, Sự Trù Tính. (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1538: Đất Hỗn Độn, sự trù tính. (2)

Nếu vô dụng... Sau này khi ta xây nhà, ta sẽ dùng thứ này làm nền, hoặc là khi xây dựng sàn đài tập luyện võ thuật, sẽ dùng thứ này làm mặt sàn, cũng rất tốt, dù sao thứ mà ngay cả Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy có đập cũng chẳng hề hấn gì, vẫn rất hiếm thấy.

“Đây là... Đất Hỗn Độn!?”

Ngô Thiết Giang há miệng trợn tròn mắt kinh ngạc, sao ở chỗ của tên nhóc này lại có nhiều thứ tốt như vậy? Hắn cũng tốt số quá rồi đấy?

“Đất Hỗn Độn?” Tả Tiểu Đa hơi khó hiểu, hỏi: “Thứ này có lai lịch gì, có chỗ nào hữu dụng không?”

“Đâu chỉ là hữu dụng, mà còn là thiên địa dị bảo, nhân gian khó tìm.”

Ngô Thiết Giang tập trung suy nghĩ, rồi nói: “Chỉ có điều thứ này lại vô dụng đối với người bình thường, bởi vì một trong những tác dụng chính của nó, là đồng hóa, cũng chính là nói, ngươi có một mảnh đất, nếu ngươi chôn Đất Hỗn Độn vào trong mảnh đất này, thì sau đó, mảnh đất này sẽ trở thành Đất Không Gian Hỗn Độn.”

“Một đặc tính khác của Đất Hỗn Độn, nằm ở việc nuôi dưỡng thiên tài địa bảo cấp bậc cao, những thiên tài địa bảo không đủ cấp bậc, một khi tiến vào trong đất này, sẽ chết ngay lập tức, chỉ có loại linh tài linh thực linh dược cao giai có cấp bậc rất rất cao mới có thể sống được trong Đất Hỗn Độn này.”

“Mà thiên tài địa bảo được gieo trồng trong Đất Hỗn Độn, sẽ có tần suất sinh trưởng cao hơn trạng thái bình thường rất nhiều, hơn nữa phẩm chất cuối cùng, cũng sẽ cao hơn phẩm chất cực hạn cố hữu của bản thân.”

“Tương truyền, loại Đất Hỗn Độn này chính là Thai Thổ nuôi dưỡng Tiên Thiên bảo bối, bởi vì năng lượng mà nó ẩn chứa trong mình, chính là năng lượng hỗn độn, thiên tài địa bảo không chịu đựng được, sẽ bị nổ tung và bị chôn vùi, nhưng ngược lại, nếu như có thể hấp thu một cách thuận lợi, thì tất nhiên có thể phá bỏ gông cùm xiềng xích cố hữu của mình, lột xác biến thành thứ có phẩm chất rất cao.”

Ngô Thiết Giang nói: “Nhưng cấp bậc của thứ này thật sự quá cao, với chút sức lực này của ngươi, ngươi hoàn toàn không sử dụng được. Ngươi cũng sẽ không ở lại biệt thự này lâu. Mà theo ta thấy, ngươi cũng khó có thể ở một chỗ cố định trong tương lai, đúng chứ?”

“Có lẽ sau khi thế giới hòa bình, ngươi có thể lựa chọn ẩn cư ở một nơi, sau đó xây dựng vườn thuốc của riêng mình, tới lúc đó, chỗ Đất Hỗn Độn này có thể phát huy tác dụng rồi.”

Hai mắt Tả Tiểu Đa sáng lên, thầm nghĩ: Ta đâu chỉ có từng ấy, mà ta còn có rất nhiều...

“Ý của ngươi là. Chỉ cần chôn xuống là được sao?” Tả Tiểu Đa khiêm tốn hỏi.

“Đúng vậy, chỉ cần chôn dưới đất, phía trên chất đống đất vàng bình thường cao một mét, mảnh đất đó tự nhiên sẽ bị thứ này đồng hóa, chỗ Đất Hỗn Độn mà ngươi có hiện giờ, có thể đồng hóa mấy mẫu đất cũng chắc chắn không có vấn đề gì.”

Ngô Thiết Giang nói: “Bố trí thứ này thì rất đơn giản, nhưng khó ở chỗ là có được thứ này, cũng phải có được thiên tài địa bảo có phẩm chất đủ cao để gieo trồng. Vì vậy mới nói, ngươi cứ thu lại trước đi, có lẽ sau này có thể dùng tới.”

“Được.” Tả Tiểu Đa cũng không do dự, lập tức thu lại.

Theo đó trong lòng cũng bắt đầu tính toán.

Những thứ này, trong tay ta nhiều thì cũng không nói là nhiều, cũng chỉ có mấy nghìn mét khối... Nhưng theo cách nói của chú Ngô, chẳng phải là ta có thể dùng Đất Hỗn Độn đồng hóa một mảnh đất lớn trong Diệt Không tháp để làm đất gieo trồng sao?

Nghĩ đi nghĩ lại, lại tràn ngập oán niệm đối với Oa Hoàng kiếm: Thứ tốt như này, vậy mà thanh kiếm nát kia lại chỉ đào đào có mấy cái rồi đình công!

Thật sự là quá phí phạm!

Dù có nói thế nào, thì cũng nên xúc hết một mảnh đất lớn rồi hãy bàn!

Haizzz, lãng phí lãng phí...

“Còn gì nữa không?”

Tả Tiểu Đa suy nghĩ một chút, chắc chắn là không thể lấy ra Oa Hoàng kiếm; thanh kiếm kia chắc chắn là thứ tốt; nhỡ bị chú Ngô nhận ra, rồi nói ra ngoài, e là sẽ gây ra sóng gió lớn, với chút sức lực này của mình, làm sao mà đối phó được...

Còn về những thứ khác, thật ra cũng chẳng có thứ gì là quá hiếm lạ.

Mặc dù Tả Tiểu Đa thu hoạch được rất nhiều trong lần thí luyện này, nhưng tóm lại, nơi mà hắn thí luyện cũng chỉ là khu vực của tu giả Anh Biến, thiên tài địa bảo mà hắn thu hoạch được, cũng là loại có niên đại lâu đời, nhưng vẫn không phải là thứ quá quý hiếm, hắn sớm đã hỏi qua Lý Thành Long, thậm chí còn ẩn danh trên mạng để tìm sự giúp đỡ, còn về rất nhiều thứ hiếm lạ quái dị trong nhẫn không gian của cha nuôi, đều không giúp được gì trong việc rèn đao này, nên đương nhiên là hắn bỏ qua không nói.

“Hết rồi.”

“Vậy được rồi.”

Ngô Thiết Giang vô cùng vui mừng, nói: “Ta sẽ lập một tiệm rèn ở sân sau của ngươi, cường hóa kiếm và chùy của ngươi trước, sau đó lại giúp ngươi tạo ra mấy thứ nho nhỏ kia.”

“Dạ, vậy làm phiền chú Ngô rồi.”

Tả Tiểu Đa cảm kích nói.

Ngô Thiết Giang ở lại chỗ này của Tả Tiểu Đa.

Ngay chiều hôm đó hắn đã bày đồ rèn ra, Tả Tiểu Đa lại đóng góp một ít Thiên Huyền Kim, Thiên Vu Đồng; còn Ngô Thiết Giang thì xuất ra Bất Diệt Thiết của mình dẫu hắn vô cùng đau lòng, cuối cùng đã tạo ra lò luyện lớn nhất.

“Đừng sốt ruột, ta làm nóng lò thì dễ, nhưng muốn đạt tới mức có thể đốt Tinh Không Bất Diệt Thạch, thì phải mất ít nhất một ngày một đêm, sau một ngày một đêm, ta sẽ thêm lò luyện khí tu trì của ta vào để trợ lực, nhưng vẫn phải mất một giờ nữa, mới có thể chắc chắn một chút, biến Tinh Không Bất Diệt Thạch thành trạng thái hạt.”

“Và phải làm những hạt này tan chảy thành trạng thái lỏng, đạt tới trạng thái có sử dụng để đúc, lại còn phải thêm linh hồn chi hỏa của ta vào mới có thể tiến hành...”

Ngô Thiết Giang rất thận trọng, nói: “Và tất cả những điều này, đều là mô hình lý thuyết lý tưởng nhất, nếu ta dẫn nhập linh hồn chi hỏa vào mà vẫn không thể làm Không Bất Diệt Thạch tan chảy, vậy thì ngươi cần phải vận khởi Viêm Dương Chân Kinh nhị trọng của ngươi, tới giúp ta một tay.”

“Không thành vấn đề, ta hiểu rồi ạ.”

Tả Tiểu Đa nói: “Đến lúc đó chú gọi cháu là được.”

“Được.”

Buổi tối, Tả Tiểu Đa mời Ngô Thiết Giang ăn cơm; sau đó nháy mắt ra hiệu với Lý Thành Long.

Bình Luận (0)
Comment