Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1543 - Chương 1542: Dưới Tinh Không Chỉ Có Mình Ngươi! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1542: Dưới Tinh Không chỉ có mình ngươi! (2)

Cho dù đổi thành Bất Diệt Thiết, Thiên Huyễn Kim, bây giờ cũng sớm đã hóa thành nước rồi, nhưng Tinh Không Bất Diệt Thạch này, vẫn kiên cường không định tan chảy, thật sự cmn quá cứng!

Không hổ là vật thần kỳ trong truyền thuyết!

Nhưng nếu ngay cả phân rã phân tử cũng không làm được, càng không nói đến tan chảy hoàn toàn, phát huy vận dụng.

“Thêm lửa!”

Ngô Thiết Giang gào lên một tiếng.

Theo tiếng gào thét này, trên mặt hắn bỗng nhiên đỏ rực, một luồng tinh huyết theo kích thích lập tức đến đầu lưỡi!

Tả Tiểu Đa hét một tiếng, Viêm Dương Chân Kinh sớm đã tụ lại đến đỉnh phong uy năng cực hạn bộc phát, điên cuồng đổ vào vị trí miệng linh nguyên!

Lúc này, Ngô Thiết Giang lần nữa phát ra tiếng gầm lớn, mở miệng ra, một luồng máu mới đỏ thẩm xông vào lò luyện, phun vào trên Tinh Không Bất Diệt Thạch.

Cuối cùng….

Phần tử sắp xếp của Tinh Không Bất Diệt Thạch cũng xảy ra biến đổi rộng.

“Tiếp tục, không được dừng!”

Ngô Thiết Giang vừa hét lớn tiếng, vừa phun một ngụm máu vào, trên tay cũng cầm đại chùy của mình lên, đầu đại chùy tinh quang lấp lánh, tinh quang rực rỡ, bất chợt đập một búa vào miếng Tinh Không Bất Diệt Thạch, mặc dù đã có thay đổi, nhưng vẫn giữ lại nguyên trạng, điên cuồng đập xuống trong lò luyện!

Một búa này, dùng lực khéo léo đến cực đỉnh.

Rõ ràng là dùng hết sức mạnh điên cuồng đập vào trên miếng Tinh Không Bất Diệt Thạch đó, sức mạnh hủy diệt hung hãn, nhưng lúc xông vào đến phần cuối cùng của miếng Tinh Không Bất Diệt Thạch lại biến mất tức khắc!

Như trong lò luyện, liên tiếp đập nhiều búa, lại không có bất kì lực đạo nào lọt ra ngoài, không ảnh hưởng tới bất kì vật nào khác!

Tả Tiểu Đa vừa dốc sức vận chuyển Viêm Dương Chân Kinh, vừa nhìn chùy pháp tuyệt diệu của Ngô Thiết Giang, trong lòng chấn động đến vô hạn!

Vốn dĩ Tả Tiểu Đa sau khi lấy được chùy pháp đa dạng của Hồng Thủy Đại Vu, tư cảm thấy khoản chùy pháp thế gian đều nắm trong tay, phần còn lại, có tác dụng gì?

Nhưng lúc này nhìn thấy Ngô Thiết Giang phát huy chùy pháp, lại là một bộ công pháp khác, bội kiến tinh kỳ!

Thậm chí đối với Tả Tiểu Đa, chùy pháp mà Ngô Thiết Giang phát huy mới là chùy pháp chân chính!

Loại chùy pháp này….. quả thực quá trâu bò rồi ha!

Làm một phép so sánh, chính là đặt một miếng sắt lớn, lên quả trứng đã luộc và bóc sạch vỏ, chỉ là áp lực của miếng thiết, đã sắp nghiền nát quả trứng.

Trong lúc này, một búa đập xuống, đập miếng thiết vỡ vụn, mà trứng gà không thể chút tổn thương nào, tương tự miếng thiết không còn nguyên vẹn!

Chính là kiểu lực lượng siêu việt!

Đại khái một bên có sức mạnh vô địch, một bên lại không thấy chút tổn hao vô nghĩa nào, quá chân thật!

Tả Tiểu Đa không khỏi khen ngợi không dứt, kiểu chùy pháp, ‘Chỉ là riêng về mặt kỹ năng, thật sự vượt trội hơn tất cả chùy pháp mà mình nắm vững!’

Ừ, có nhận thức này, nhưng mà kiến thức ít ỏi của Tả Tiểu Đa, con đường chùy pháp của Hồng Thùy Đại Vu, với cường hoành vi tông, nhất lực giáng thập hội, sức mạnh đè nén thiên hạ, với sức mạnh đứng đầu thiên hạ của Hồng Thủy Đại Vu, người có thể làm, sẽ không để ý cái gọi là tổn hao.

Mà tu vi bản thân Ngô Thiết Giang mặc dù cũng đạt đến đỉnh phong của thế giới này, nhưng vẫn kém Hồng Thủy Đại Vu không thể tính toán, tu vi thực lực của tu giả trên hắn cũng không phải ít.

Nếu hắn phát huy chùy pháp mạnh mẽ thuần túy, người có thực lực ưu việt hơn hắn, mạnh thắng yếu thua, chẳng lẽ có may mắn, trái lại kiểu hiện thực không hào nhoáng, chùy pháp tinh xảo tổn hao ít nhất, càng phù hợp hơn.

Hồng Thủy Đại Vu và Ngô Thiết Giang, một người quá dư thừa, một người kém xa, vốn dĩ không thể so sánh!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại……tu vi hôm nay của Tả Tiểu Đa vẫn còn non kém, đối phó kẻ thù đồng cấp thậm chí hơi cao hơn một bậc, sử dụng chùy pháp mạnh mẽ mà Hồng Thùy Đại Vu truyền cho, có thể khắc chế kẻ thù giành chiến thắng, nhưng nếu gặp phải kẻ thù mạnh hơn, vẫn là kiểu chùy pháp của Ngô Thiết Giang hao tổn sức lực hơn, đây là do kiến thức tu vi ít ỏi của Tả Tiểu Đa, không phải vấn đề chùy pháp Hồng Thủy Đại Vu người ta.

Tả Tiểu Đa như giành được bảo vật, mắt nhìn chằm chằm chớp cũng không chớp, nhưng thấy điệu múa búa điên cuồng trang trọng như một đường nối liền, trong chớp mắt Ngô Thiết Giang ở bên trong, liên tục gõ chín mươi chín búa, nhân lúc thời gian trống, lại phun một ngụm máu vào trong lò luyện.

Rầm một tiếng, Tả Tiểu Đa mắt chữ O miệng chữ A nhìn thấy miếng Tinh Không Bất Diệt Thạch khổng lồ, cuối cùng tan rã, rơi xuống bốn phía, rơi lả tả thành từng viên nhỏ.

Kích thước mỗi viên đều giống nhau, giống như trong lò luyện đột nhiên đầy những hạt cát nhỏ vụn.

Ngô Thiết Giang gầm một tiếng: “Tiếp tục, không được dừng!”

Theo tiếng ầm ầm ầm, hai miếng Tinh Không Bất Diệt Thạch hơi nhỏ nối tiếp nhau ném vào trong lò luyện.

“Nước chảy mây trôi, biến toàn bộ những thứ có thể dùng thành hạt!”

Lúc này sắc mặt của Ngô Thiết Giang có mấy phần nhợt nhạt, rõ ràng đã tiêu hao rất nhiều.

Nuốt một viên đan dược vào miệng, quay đầu nói: “Tiểu Đa, ngươi còn chống đỡ được không?”

Tả Tiểu Đa luôn duy trì vận chuyển vững vàng, haha cười lớn, cực kì khí phách: “Chú Ngô yên tâm, đồ chơi này, ta có mấy tỷ!”

“Đù!”

Ngô Thiết Giang cạn lời.

Thằng nhóc này, một câu gần như khiến lão tử đau hông.

Nhưng miệng mồm này nào có thể phân tâm, nhanh chóng hít sâu, tiếp tục làm việc.

Cả buổi chiều, khi miếng Tinh Không Bất Diệt Thạch thứ năm cũng ầm ầm hóa thành hạt nhỏ, toàn thân Ngô Thiết Giang cũng yếu ớt bắt đầu run rẩy.

Hơi thở đột nhiên biến mất, không chút hình tượng đặt mông xuống đất, thở hổn hển: “……Được rồi, mở cái miệng bên kia ra….”

Nói xong ném qua mấy cái thùng mà không rõ làm bằng vật liệu gì.

Tả Tiểu Đa làm theo lời, dùng tay mở một miệng nhỏ khác bên cạnh lò luyện.

Gom thùng lên phía trên, lập tức….

Rầm rầm rầm……

Những hạt lục giác đỏ rực, từng hạt từ trong lò luyện điên cuồng văng ra ngoài.

Trong nháy mắt đầy một thùng, vội vàng đổi một thùng khác, cứ như vậy liên tục ra hơn bốn mươi thùng, các hạt mới mới không chảy ra nữa.

Ngô Thiết Giang vẫn thở hổn hển, bước đi loạng choạng, trong quá trình nung chảy vừa nãy, gần như hắn đã cạn kiệt nguyên khí, đến bây giờ trái tim vẫn đập gần như muốn từ cổ họng nhảy ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment