Đây là bảo bối gia truyền của hắn, chuyên môn thu gom nước thép luyện chế có điểm nóng chảy cực cao.
Mà bên trong bình này, đều là không gian tự thành.
Nghe nói, là thời kỳ thượng cổ để lại, thủy hỏa bất xâm, đao kiếm khó làm bị thương.
Mà bảo vật trong lời đồn như vậy, ngoài những nước thép của Tinh Không Bất Diệt Thạch bị thu vào, bình lớn cũng bắt đầu dần dần tỏa nhiệt.
Đại khái nhiệt độ quá cao, khiến cho nhiệt độ bên trong truyền qua lớp ngoài.
“Còn không mau lấy Miêu Miêu Chùy và Linh Miêu Kiếm của ngươi ra.” Ngô Thiết Giang vội vã hét to ra lệnh.
“Được.”
Ngô Thiết Giang lại vung búa lớn, ở bên cạnh rèn trong lò, bắt đầu không ngừng cải tạo Miêu Miêu Chùy và Linh Miêu Kiếm, không phân tâm.
Trong lò luyện.
Tiểu Tiểu lén lút nhìn ra ngoài, nhảy mấy cái, đột nhiên mở miệng nhỏ, giống như cá voi hút nước, toàn bộ nhiệt lượng cực cao trong lò luyện bị nó hút một hơi vào bụng.
Sau đó mới giống như tên trộm thò đầu ra nhìn bốn phía, xác định an toàn, mới vèo một cái bay ra, lén lút làm một tên trộm trộm đầy đủ trở về, nhanh chóng chui trở lại không gian Diệt Không Tháp.
Hình như Tả Tiểu Đa không thấy….. khụ khụ.
Ầm ầm ầm.
Quá trình Ngô Thiết Giang vung búa lớn không có chút ngừng nghỉ, một hơi lấy toàn bộ mười hai binh khí, toàn bộ rót vào nước thép của Tinh Không Bất Diệt Thạch, sau đó lại rèn điên cuồng, hoàn toàn tan ra thành một thể.
Vốn dĩ là mười bốn binh khí, nhưng Tả Tiểu Đa còn tạo thêm sáu thanh kiếm khác, nói là muốn để dành trong trường hợp khẩn cấp, chiêu mộ binh sĩ.
Cuối cùng lúc làm xong, cả người Ngô Thiết Giang kiệt sức
Vô thức nhìn về hướng lò luyện một cái, nhiệm vụ bên này của hắn, lúc này cuối cùng đã hoàn thành rồi.
Nhưng lò luyện cần phải làm mát tự nhiên, ít nhất cần thời gian một tuần.
Lúc này chỉ có thể làm mát tự nhiên, cho dù áp dụng bất kì biện pháp nào khác, đều có thể khiến lò luyện tổ truyền này bị nổ tung.
Nhưng nhìn một cái như vậy, lại vô cùng kinh ngạc.
Chỉ thấy cả lò luyện tối thui, không có chút nhiệt khí nào, duỗi tay lại gần, bất chợt cảm nhận được chút hơi lạnh thuộc về kim loại!
“Ta…”
Ngô Thiết Giang nhìn lò luyện như thấy quỷ: “Đây… là sao đây?”
Tả Tiểu Đa chớp mắt vô tội: “Cái… cái gì là sao?”
Ngô Thiết Giang giơ ngón tay chỉ trán Tả Tiểu Đa, chỉ tên này ngã nhào: “Nhóc con nhà ngươi giả ngu cái giề! Hiện trường có hai người chúng ta, không phải ta vậy chắc chắn là nhóc con ngươi, chí ít là có liên quan đến tiểu tử ngươi!”
“Ta… không biết…”
Tả Tiểu Đa trưng ra vẻ mặt vô tội, đánh chết cũng không định thừa nhận.
“…”
Đối với đồ hèn lười biếng kiệt quệ như thế này, Ngô Thiệt Giang chỉ khinh thường, quay lại tra xem tỉ mỉ lò luyện, lại vui vẻ hẳn lên.
Nhiệt lượng pha tạp tàn dư tích tụ nhiều năm trên lò đã mất cả rồi, bây giờ trông cả lò luyện như mới vậy!
“Hừm, rút nhiệt lượng như vầy là giúp ta rồi, ngươi có gì mà không dám thừa nhận?” Ngô Thiết Giang hừ một tiếng.
Tả Tiểu Đa không thèm tin.
Rút ra nhiều nhiệt lượng như thế là giúp?
Ngươi lừa ta à…
Chắc chắn là đang câu cá, đợi ta thừa nhận rồi lại tính nợ, cách này ta quen quá rồi, chú Ngô, ngươi không sạ đất được, tâm nhãn không ít, nghĩ thật tốt đẹp!
Không biết bàng môn tả đạo thế này, ta mới là người lành nghề trong cuộc, sao có thể bị lừa như thế này?
“Thật sự không có rút.”
“Không rút thì không rút.” Ngô Thiết Giang cũng không truy cứu, đè vài Tả Tiểu Đa, nói lời có ý sâu xa: “Con quạ kia của ngươi… đừng tùy tiện để xuất hiện trước mặt người khác!”
“Ể?” Tả Tiểu Đa nheo mắt.
“Con quạ kia cơ hội rất lớn là huyết mạch Tam Túc Kim Ô thượng cổ…”
Ngô Thiết Giang thở dài một hơi: “Thật sự không biết vận đạo của nhóc con ngươi đâu ra, gặp được cả thứ tốt như vậy, với lại còn được nhận chủ, ông trời không có mắt thật…”
“Nhưng trước khi thực lực trưởng thành không thể lộ diện. Ngươi nhớ câu này là được! Người Tinh Hồn chúng ta thấy được còn dễ nói, nhưng nếu truyền ra ngoài, rơi vào tai Vu Minh và Đạo Minh… Vậy con quạ của ngươi và ngươi có thể sống được ba ngày đã xem như số thơm lắm rồi!”
Ngô Thiết Giang vỗ vỗ vai hắn, truyền âm xong thì đứng dậy.
“Vâng, ta nhớ rồi, cảm ơn chú Ngô chỉ điểm.” Trong lòng Tả Tiểu Đa run lên.
“Ừ, đồ đạc chỗ người cần ta chế tạo đều đã làm xong rồi, đến cả lò cũng lạnh rồi, đây là ông trời cũng đang đuổi ta đi!”
Ngô Thiết Giang hơi lưu luyến: “Ngày mai, ta sẽ rời đi.”
“Mấy Tinh Không Bất Diệt Thạch chưa nung chảy kia làm thế nào đây? Ngươi đi đến bên đó có thể có người giúp ngươi hòa tan sao?” Tả Tiểu Đa lo lắng hỏi.
“Ngươi nghĩ chỉ có nhóc con ngươi tu luyện cực viêm công pháp à? Thế giới này cũng có vô số người, đợi đến đó, cao thủ nhiều, muốn tìm mấy người giúp đỡ, dù là thôi động cực nhiệt hay dùng chân nguyên thôi hóa cũng không khó, ước chừng còn không cần lão tử ta dùng tinh huyết làm chất dẫn.”
Ngô Thiết Giang cười cười.
“Bây giờ nguyên liệu không đủ, đợi ta đến bên kia, kiếm thời gian giúp ngươi làm đại đao. Lần sau gặp sẽ đưa ngươi.”
“Cháu biết rồi, cảm ơn chú Ngô.”
“Cảm ơn cái gì.” Trong lòng Ngô Thiết Giang hơi thẫn thờ, nhưng lại kiêu ngạo nhiều hơn.
Trên mặt lộ ra nụ cười: “Đa số mấy binh khí hôm nay ngươi đánh đều dùng Thiên Huyền Kim, Thiên Vu Đồng, Bất Diệt Thiết, Tinh Không Ngân làm nguyên liệu chính, còn có Tinh Không Bất Diệt Thạch làm phụ…”
“Nếu cảm nhận của ta không sai… mấy binh khí này tương lai đều không đơn giản.”
Ngô Thiết Giang cảm nhận lực kéo trong bóng tối, trên mặt lộ ra nụ cười: “Đây là kiếp của ta, cũng là duyên của ta. Kiếp, không biết tương lai mấy vũ khí ta làm này sẽ uống bao nhiêu máu… Đây cũng là duyên của ta.”
“Nhưng mấy binh khí ta làm này cũng có thể sẽ mang đế khí vận cho ta… cũng là duyên của ta.”
“Tiểu Đa, tranh thủ tu luyện, nhất là chùy pháp của ngươi, âm dương chi đạo, kiếm phát chùy phát của ngươi, khinh trọng chi thuật… đây mới là quyết đấu cao thủ trong tương lai, mục tiêu cần thiết nhất!”
“Vâng.”
“Buổi tối lấy đầy rượu cho ta, chú cháu ta uống một bữa. Sáng sớm mai ta đi rồi.”
“Được!”
Tối đó, Tả Tiểu Đa và Ngô Thiết Giang say mèm; Lý Thành Long uống cùng được non nửa thì viện cớ đi tìm Hạng Băng rồi rời đi.
Cái này không phải Lý Thành Long thất lễ.
Mà là bây giờ bè cánh đã thành hình, Lý Thành Long là nhân vật thứ hai, từ thế lực, thực lực đều có thể ngầm uy hiếp đến người của Tả Tiểu Đa.