Lý Thành Long: “Ý của ta là….. cung thủ.”
Tả Tiểu Đa ngây người ra: “Cung thủ à?”
“Ừm.”
Lý Thành Long nói: “Tả lão đại ngươi có biết, từ cổ chí kim, đệ nhất cung thủ là ai không?”
Tả Tiểu Đa trầm tư chốt lát: “Tổ Vu Đại Nghệ? Nhưng đó chỉ là truyền thuyết.”
Lý Thành Long mỉm cười một cái, nói: “Câu chuyện Tổ Vu Đại Nghệ bắn mặt trời trong truyền thuyết, tất nhiên là giả rồi; nhưng trong vô số những tài liệu lịch sử ghi chép lại, đều đã ghi lại rằng, trong một trận Vu Yêu đại chiến, Tổ Vu Đại Nghệ tay cầm cung tiễn, đã bắn bị thương vài vị thái tử Yêu tộc, đó lại là một sự thật không thể tranh cãi.”
“Mà trận chiến trong truyền thuyết đó, cũng là thời điểm mâu thuẫn giữa Vu Yêu trở nên gay gắt.”
“Mấy vị thái tử tuy rằng không thật sự bị bắn chết, nhưng Kim ô chi thể đã bị hủy rồi.”
“Vậy nên cung của Đại Nghệ, cũng chính vì trận chiến này mà được gọi tên là Xạ Nhật Cung à?” Tả Tiểu Đa nói.
“Không phải, cung của Đại Nghệ, thì vẫn là cung của Đại Nghệ, cái gọi là Xạ Nhật Cung, chỉ là do người đời sau truyền miệng với nhau, tam sao thất bản mà ra. Trên thực tế thì Cung Đại Nghệ, đã không cần bất cứ sự mỹ hóa nào cả.”
“Cung thủ, chả phải là cung thủ truyền thống ấy, một mũi tên bắn ra một hai trăm mét thì kình đạo cũng suy kiệt rồi, cái gọi là nỏ mạnh bắn ra cũng có lúc kết thúc của nó là đây….mà cung thủ tu luyện độc chiêu, bao gồm sự vận hành kinh mạch của cơ thể, sự vận hành của linh khí, từ nhỏ đã tu luyện theo con đường mà cung thủ phải tu luyện.”
“Sau đó, còn phải từ huấn luyện chuyên nghiệp, thần thức, linh hồn, tu vị, linh lực, bao gồm cả thần thức, bao gồm cả giác quan thứ sáu…. Tất cả hòa nhập vào nhau, đó mới có thể sở hữu Kinh diễm chi tiễn như thế kia!”
“Tiễn pháp đạt đến sự hoàn hảo, một khi bị thần tiễn thủ xác định là mục tiêu, cho dù cách xa ngàn dặm đi chăng nữa, cũng là một phát bắn chết, không có một cơ hội trốn tránh nào! Trận đại chiến Vu Yêu hôm đó, trong các Tổ Vu, Đại Nghệ là người chiến tử đầu tiên; bởi vì…. Yêu tộc quyết không cho phép sức tấn công tầm xa này tồn tại!”
“Sự uy hiếp quá lớn!”
“Chúng ta hiện nay, vốn không có cách nào tưởng tượng được, uy lực của Cung Đại Nghệ, chỉ có thể dựa vào ghi chép của các cổ thư, tưởng tượng ít nhiều thôi.”
“Sau khi Đại Nghệ chết, cung pháp của hắn cũng theo hắn mà tuyệt tích, cũng mất đi hoàn toàn trên đại lục.”
“Sau này tuy rằng cũng có không ít võ giả dùng cả đời nghiên cứu cung pháp….Càng có những cung tiễn thế gia, nhưng thành tựu của họ, mà so với cung của Đại Nghệ, thì yếu hơn ngàn vạn lần, như trên trời dưới đất ấy, xa xôi không đạt tới.”
Lý Thành Long có say mê: “Nếu như trong đội ngũ của chúng ta, cũng có thể xuất hiện cung thủ như thế thì….. quả là nhóm trong mơ nhỉ.”
Tả Tiểu Đa liếc mắt nói: “Ngươi có ngoại hình bình thường, mà suy nghĩ mơ tưởng thì thật là đẹp đẽ quá ha.”
Nhưng trong lòng hắn đã để tâm rồi, nếu thật sự có cung pháp như thế…
Không phải là sở hữu riêng cho bản thân, mà là trong đối chiến với Vu Minh sau này, có sự đề phòng nhất định với phương diện này.
“Bây giờ, thành lập đội ngũ của chúng ta đã.”
Tả Tiểu Đa nói: “Nếu đã có tính toán như thế, thì chúng ta cứ đi theo hướng này mà đi thôi.”
Hắn đến thời điểm này, mới hạ quyết tâm.
Trước khi hạ quyết tâm, Tả Tiểu Đa cứ cảm giác ý tưởng của Lý Thành Long là viển vông xa vời.
Thành lập đội ngũ, thành lập rồi có thể làm gì đây?
Tại sao phải thành lập thế lực chuyên thuộc về mình?
Đó là không có lý lẽ gì cả.
Có nhiều quân đội thế kia, có nhiều đội ngũ võ giả thế kia, chả lẽ vẫn chưa đủ sao?
Nếu chỉ vì sau này thành lập một tập đoàn lợi ích khổng lồ….
Tả Tiểu Đa một tí hứng thú cũng không có.
Ta tại sao phải thành lập tập đoàn lợi ích?
Ta, bản thân ta cũng đã là một tập đoàn lợi ích khổng lồ rồi!
Nhưng bây giờ nghe được những lời của Lý Thành Long đã mở hẳn ra một lời giải thích, thật đúng là không thích hợp gia nhập vào chiến trận của quân đội, Tả Tiểu Đa cũng không kìm được bắt đầu xem trọng nó.
Đúng như Lý Thành Long đã nói, với tính cách của mình, đúng thật là không phù hợp tham gia vào quân đội, càng không phù hợp tiếp nhận sự chỉ huy thống nhất nào.
Trên thực tế, Viêm Võ Đế Quốc cũng làm như vậy.
Tính cách tương tự như Tả Tiểu Đa thì không nhiều, nhưng tính cách độc đáo đặc biệt này, mà còn là thứ thiên tài yêu nghiệt không có ai sánh bằng trong các lĩnh vực, vẫn có vài tên đấy.
Mà cái loại người mà tham gia vào quân đội, không nghi ngờ gì chính là phí phạm thiên phú.
Khó mà dùng đúng dùng hết tài năng của bản thân thì thật là đáng tiếc.
Cho nay mới nảy sinh những tiểu đội độc lập như Lý Thành Long đã nói, trên danh nghĩa vẫn thuộc sự quản lý thống nhất của bên quân đội, nhưng mức độ tự do thì cao hơn các đội khác nhiều, chỉ là mức độ mạo hiểm phải chịu đựng cũng cao hơn gấp mấy lần các đội khác.
Đây cũng chính ý nghĩa thật sự của việc Tam Mạc Ngũ Bình tất cả võ giả của Viêm Võ Đế Quốc và trong cả đại lục này.
Một số nhân vật gai góc, có thể nhìn thấy được, cơ bản là từ việc lựa chọn phân biệt các phương pháp xử lý một số chuyện.
Mà những người này nên dùng phương pháp quản lý độc lập là tốt nhất.
Nhưng những phân đội chiến đấu mà Lý Thành Long đã nói, cứ lại là nằm ngoài phạm trù, sở hữu càng lớn cái quyền tự chủ đặc chiến cao hơn nữa.
……
Suốt nguyên nửa tháng tiếp theo, Lý Thành Long bận rộn với nhiều loại việc chuẩn bị, đồng thời là kiếm thời gian để chào hỏi cũng như ra hiệu với từng người đã được chọn làm mục tiêu gia nhập, song song là tích hợp các loại thông tin, Phù Phù cơ hồ bận đến mức không kịp nghỉ.
Cao Xảo Nhi đến chỗ của Tả Tiểu Đa, lãnh từng đống từng đống vật tư, mang đi xử lý.
Phương Nhất Nặc, người đã lâu không gặp, càng lại trực tiếp vào ngồi trong tổng bộ, đầy đủ mọi cái như cửa hàng đan dược, Thiên tài địa bảo các, hội đấu giá, trao đổi chân bảo, đều nằm trong tay Phuong Nhất Nặc, như là nấm mọc sau mưa ào ào nhô lên.
Chỉ là các tiệm mua bán Tinh Hồn Ngọc, Cao Xảo Nhi lấy đi nguyên ba chiếc nhẫn không gian chất đầy Tinh Hồn Ngọc trung phẩm, đê phẩm, toàn bộ đều là loại Tinh Hồn Ngọc viên lớn.