Những viên ngọc to lớn này xem ra thì rất hiếm, muốn mang ra ngoài thị trường rao bán giao dịch, cũng cần có thời gian cắt nhỏ ra.
Mà còn mở một tiệm nhẫn không gian, các loại nhẫn, muốn gì có nấy.
Toàn bộ những vật tư dùng đến đều là Tả Tiểu Đa cung cấp.
Những thứ này có thể nói là mua bán không cần đồng vốn nào.
Ừm, hàng hóa còn bao gồm luôn những gì Phương Nhất Nặc cung cấp, cũng là những thứ trộm cắp….
Nói tóm lại, việc kinh doanh đang bùng nổ, thịnh vượng chưa trước nay chưa từng có.
Đối với những thứ cần thiết, Cao Xảo Nhi liệt kê ra rất rõ ràng: bắt đầu từ bây giờ, chỉ thu nhận những thứ từ như thiên tài địa bảo, đan dược từ cấp Ngự Thần trở lên…..
Những thứ tạm thời chưa đổi được, có thể đổi thành Tinh nguyên tệ, chuyển đến khắp đại lục thu mua.
Trong thời gian này, sau khi Cao Xảo Nhi và Du Tiểu Hiệp liên lạc với nhau, một shop “Vật tư Đa Đa” cũng tuyên bố bắt đầu mở cửa, một khi đã khai trương, thì là hot nguyên ngày, được đón chào rộng khắp.
Nói tóm lại, mọi thứ đang hoạt động một cách bài bản ngăn nắp.
Các loại vật tư đem ra ngoài, đổi lấy những thứ cần thiết, càng nhiều càng tốt.
Mà phương diện thu mua, là thu mua theo hướng các vật phẩm từ cấp Phi Thiên trở lên.
Lúc Tả Tiểu Đa nói với Cao Xảo Nhi là bắt đầu từ bây giờ thu nhận những thứ từ cảnh giới Phi Thiên, nguyên khuôn mặt của Cao Xảo Nhi như phát sáng, cả người độ nhiệt tình tăng lên gấp mười lần!
Cái này nói rõ cái gì?
Cái này nói rõ là thời gian không lâu nữa, Tả Tiểu Đa có thể đột phá Phi Thiên!
Thậm chí không chỉ một mình Tả Tiểu Đa có thể đạt đến cảnh giới Phi Thiên!
Một khi nghĩ đến kế hoạch vĩ đại to lớn của Lý Thành Long, cảnh tuyệt đẹp trong ước nguyện, Cao Xảo Nhi đã kích động đến nỗi tưởng chừng như muốn nổ tung.
Có bản thân mình trong đó, mười hai người.
Toàn bộ đều là thiên tài phi phàm, tuyệt thế thiên kiêu!
Cho dù không tính bản thân mình đi nữa, cũng là mười một người!
Không, nên xóa tên của mình và Độc Cô Nhạn Nhi ra, còn lại là mười người, lực lượng nòi cốt của nhóm ta.
Nếu như mười người này toàn bộ đề thăng lên cấp Phi Thiên, sẽ là một tốp như thế nào đây, sức mạnh cấp độ như thế nào đây?
Đích thực là không cách nào tưởng tượng được, vượt qua tầm hiểu biết rồi.
Cùng lúc hưng phấn, Ca Xảo Nhi trong đáy lòng không thể không tưởng tưởng xa vời rằng; tại sao ta lại sớm gạch tên của mình ra ngoài? Chả lẽ ta nhất định không thể đột phá cảnh giới Phi Thiên sao?
Trong thâm tâm Cao Xảo Nhi biết rằng, nếu mình không thể đạt được cảnh giới Phi Thiên, cùng với những người khác đều đề thăng lên Phi Thiên, thậm chí sau này đề thăng lên cao hơn, vậy thì địa vị của mình trong nhóm sẽ tiếp tục dần dần đi xuống!
Thậm chí trong tương lai, sẽ từ từ không còn vị trí của bản thân nữa.
Giả thuyết của Cao Xảo Nhi là…với tiến bộ của đám người Tả Tiểu Đa, đến lúc tốt nghiệp, là nhất định có thể đạt cảnh giới Phi Thiên!
Mà tới lúc đó, đám người này cũng chưa vượt qua tuổi hai mươi lăm.
Mà mười vị Phi Thiên ở tuổi hai mươi lăm, thì là khái niệm gì đây?!
Dựa theo giả thuyết này, ta vẫn cố gắng hết sức để theo kịp, khi bọn Tả Tiểu Đa, Lý Thành Long đều đột phá Phi Thiên, cho dù bản thân có trình độ tụt lại ở một mức nhất định, ta vẫn phải thăng cấp lên tới Quy Huyền, cũng có hi vọng Phi Thiên!
Vì nguyên nhân này, về mặt sự nghiệp Cao Xảo Nhi đặt ra mục tiêu như vậy, một lần nữa trao quyền thêm cho Phương Nhất Nặc.
Bản thân dành thời gian còn lại, đều tập trung vào trong việc nỗ lực tu luyện.
Trong nhóm này, ta không được tụt hậu, không thể không nghĩ đến tiến bộ.
Chí ít cũng phải đạt đến… lúc bọn họ giúp ta đột phá, ta phải có tư cách được giúp đỡ chứ!
Tả Tiểu Đa vẫn không ngừng thu thập bột Tinh Hồn Ngọc, nhưng tiến độ không thể nhanh hơn được…..
Thật ra, số lượng bột Tinh Hồn Ngọc hắn thu thập được đã là rất nhiều rồi, dưới sự hỗ trợ không ngừng của Bạch Vân Đóa, cơ hồ như hơn nửa bột Tinh Hồn Ngọc đều tập trung về phía bên này.
Nếu là hình thức lũy tiến rút ra một nửa địa mạch như trước đây..., thì đã sớm đủ rồi; nhưng mà tình huống hiện tại lại là... Bây giờ, trong không gian, có khoảng hơn một trăm sợi địa mạch, tất cả đều là địa mạch thuộc quyền sở hữu của Yêu tộc, nhất định phải tích hợp toàn bộ trong một lần!
Mức độ khó khăn rất lớn.
Đối với việc này, Tả Tiểu Đa hoàn toàn không có cách nào, chỉ có thể từ từ tích lũy, cẩn thận tỉ mỉ.
Nhưng mà bây giờ, Tả Tiểu Đa chỉ có thể miệt mài tu luyện, lặng lẽ chờ đợi, không thể làm gì khác.
Biên ải bên kia vẫn đang đánh bừng bừng khí thế, mà đất liền bên này, sau khi trải qua chấn động, cũng dần yên ổn trở lại.
Dân chúng bắt đầu hăng hái sôi nổi, một lần nữa trở về những ngày tháng yên bình, cuộc sống ấm no hạnh phúc.
Chợt cảm thấy bùi ngùi, khí phách nhất thời, nhiệt huyết sôi trào, vẫn phải lập dự định lâu dài.
Mỗi buổi tối vẫn sẽ đúng giờ xem tivi, nhìn cảnh máu thịt tràn lan trên màn hình, không ngừng than thở...
Đại hậu phương, chỉ có thành Phong Hải động tĩnh khá lớn, dù sao bây giờ thành Phong Hải gần như phải xây dựng lại.
Mặc dù mưa sao băng chỉ tập kích nửa tiếng, cũng đã khiến cho thành Phong Hải tan hoang tiêu điều, tất cả mọi thứ đều bị hủy hoại.
Sự ứng biến của Cao Võ Tiềm Long bên này, thậm chí tốc độ xây dựng lại, xem như là rất nhanh, suy cho cùng có nhiều người, tất cả học sinh cùng nhau chung tay, dùng bản lĩnh sức mạnh vượt xa mức bình thường của họ, ra sức mấy ngày liền để sửa chữa, hoàn thành công trình kiến trúc đã bị sụp đổ, tiến độ xây dựng lại hiển nhiên rất nhanh.
Võ giả ra tay làm việc, tiến độ nhanh hơn gấp trăm lần so với người bình thường, đá, cát, xi măng, cốt thép gì đó, tất cả đều có thể bố trí ổn thỏa trong nhẫn không gian, dùng bao nhiêu lấy bấy nhiêu.
Cần có thay đổi gì, cần đập nát tảng đá thành cục đá, cần kéo dài cốt thép....
Đâu cần nhà máy gì, trực tiếp lấy ra sử dụng, vỗ tay một phát là có một đống đá vụn, cốt thép, chỉ cần hai đầu ngón tay đã bóp gãy: “Chừng này có đủ không? Không đủ thì ta làm tiếp.”
Về phần trộn cái gì đó... Không tiếp tục nói những điều này nữa, quá dài dòng, nói tóm lại, tiến độ cực kì nhanh chóng.